“Cô nương Thường gia giống y như cha nàng , thứ gì”. Đoạn thái phó tức giận .
Ông vẫn thừa nhận Khương Dao , dường như nếu mà thừa nhận thì chính là đang đánh mặt .
Một lát , nhịn : “Nha đầu Khương gia chạy bên ngoài cả ngày, khó trách gần đây thấy ”.
Đoạn bá sắc mặt của ông , thò qua : “Lão gia, nhớ Khương cô nương ?”
Đoạn thái phó lập tức nhảy dựng lên như mèo dẫm cái đuôi: “Nhớ cái gì mà nhớ, gặp nàng thì càng yên tĩnh!”
Khương Dao và Cơ Hoài Dã đều bận.
Tuy rằng hai sống chung một phủ, nhưng mà thời gian gặp mặt còn nhiều bằng lúc ở huyện Lục Thủy.
Buổi tối.
Khương Dao gặp Cơ Hoài Dã thời gian ăn cơm ngắn ngủi.
Vốn dĩ hai định khi ăn xong sẽ dạo một chút, nhưng lập tức một hạ nhân tới.
“Công tử, lão gia tìm ngài”.
Lại gọi Cơ Hoài Dã .
Thời gian gặp mặt càng ngắn, càng vẻ thời gian ngắn ngủi đó quý báu.
Thậm chí Khương Dao còn kịp chuyện xảy ban ngày với , nàng chỉ chằm chằm .
Cơ Hoài Dã bước hai bước, đột nhiên , đến gần Khương Dao đặt một nụ hôn xuống trán của nàng.
Khương Dao bỗng thấy hổ, nhưng vẫn thấy ngọt ngào.
Trong mắt tỏa ánh sáng mà bóng dáng Cơ Hoài Dã xa.
Nha ở một bên thấy mà đỏ bừng mặt.
“Chưa bao giờ thấy công tử như thế?”
“Công tử và Khương cô nương thật đúng là……”
Mấy tiểu nha ghé với khe khẽ nhỏ.
Ngày hôm .
Khương Dao cửa.
Kinh thành một quán rượu nổi danh, tên là “Thuỷ Tạ Dẫn”, danh sĩ phong lưu trong kinh thành đều hội tụ tại đây.
Giao hữu kết bạn, bàn tán chuyện quốc gia đại sự.
Khương Dao ở bên hồ, về phía chính giữa hồ .
Trong đó một đình đài lầu các yên tĩnh, đúng là Thuỷ Tạ Dẫn.
Nếu vị trí khách quan mà nhận xét thì Thuỷ Tạ Dẫn hơn những quán rượu bình thường nhiều, đặc biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-364.html.]
Trên hồ, chiếc thuyền nhẹ đung đua.
“Cô nương, thuyền ?” Thuyền dựa bờ, chèo thuyền hỏi.
Khương Dao bước lên thuyền.
“Cô nương tới Thuỷ Tạ Dẫn ?” Người chèo thuyền hỏi.
Khương Dao gật đầu.
Người chèo thuyền chèo thuyền, chậm rãi mà tới chính giữa hồ.
Thuyền ngừng ở bên hồ.
Khương Dao xuống thuyền, ở lầu các cổ kính .
Nhìn từ xa thấy cái gì, đến gần liền cảm thấy lầu các đặc biệt.
Khương Dao chằm chằm lầu các một lát mới .
Sau khi tiến thì thấy âm thanh nhẹ nhàng lượn lờ.
Trang trí bên trong đều là những bình phong trang nhã, tường treo tranh phong cảnh, bàn ghế, cái nào cũng đều thể hiện một chữ “Nhã”.
Là ban ngày nên quán rượu cũng nhiều lắm, chỉ vài tốp năm tốp ba.
Uống rượu tranh luận, hoặc là bàn chuyện quốc sự.
Khương Dao xuống ở vị trí cạnh cửa sổ.
TBC
Khương Dao gọi một vò rượu.
Nàng phát hiện tên của rượu cũng là lịch sự tao nhã, nhưng mà hương vị bình thường.
Nhóm văn nhân tới đây là vì chất lượng của rượu, mà là vì khí lịch sự tao nhã .
“Vị cô nương , chủ nhân cho mời”. Lúc , một tiểu cô nương nhẹ nhàng tới dịu dàng .
Khương Dao kinh ngạc: “Chủ nhân? Chính là chủ nhân của nhà thuỷ tạ dẫn ?”
Tiểu cô nương gật đầu.
Khương Dao sớm hỏi thăm qua nhà thuỷ tạ dẫn , chỉ chủ nhân của nhà thuỷ tạ dẫn cũng là cực kỳ phong nhã.
Chỉ là chút thần bí, ru rú ở trong nhà, hiếm khi gặp .
Khương Dao theo phía tiểu cô nương, qua thang lầu bằng gỗ lên phía .
Đi tầng cao nhất, dọc theo hành lang, bên trong. Đi một lúc lâu mới dừng ở một cánh cửa.
“Cô nương, mời ”.
Khương Dao bước , cửa phía tự động đóng .
Khương Dao đầu thoáng qua, ngẩng đầu , liền thấy mắt là một tấm bình phong thật lớn.