Đầu óc Khương Dao rối loạn, nghĩ một điều gì cả.
Nàng nghĩ cốt truyện trong tiểu thuyết, trong tiểu thuyết miêu tả chút nào đối với chuyện ……
“Ục ục!”
Bụng nàng ngừng vang lên. Khi đói tới cực điểm thì cũng cách nào động não.
Lúc , Khương Dao đột nhiên ngửi một mùi hương của đồ ăn.
Nàng nhịn mà nuốt một ngụm nước miếng.
Chỉ thấy ở vị trí cửa mở một chỗ trống chỉ đủ để cung cấp đồ ăn, một ít thức ăn thơm ngon đưa .
Toàn bộ những cô nương đó lập tức vọt lên, cướp đoạt những thức ăn đó.
Lúc còn là thiên kim đại tiểu thư, còn là nữ nhân thế gia, tất cả đều khác gì kẻ điên.
Khương Dao ôm bụng, đến cái cửa .
Đột nhiên, một bàn tay kéo Khương Dao .
“Đừng ”.
Khương Dao đầu về phía cô nương .
TBC
Cô nương mặc quần áo bình thường, cả là y phục đen, chút bẩn thỉu, nhưng mà cặp mắt vô cùng sáng rõ, hề giống với các cô nương khác.
Khương Dao đói bụng, nhưng mà vẫn ý thức lẽ đồ ăn vấn đề.
Khương Dao và cô nương mặc y phục đen tới góc, hai nhỏ giọng chuyện.
“Đồ ăn vấn đề ?” Khương Dao nhỏ giọng hỏi.
Cô nương gật đầu: “Sau khi ăn thì điên điên khùng khùng, giống , quỷ giống quỷ”.
“Ngươi bắt tới đây bao lâu ?” Khương Dao hỏi.
“Năm ngày”.
“Vậy năm ngày , ngươi trải qua ?”
Đối với bình thường, nếu mà đói năm ngày thì đến giờ cũng sắp c.h.ế.t đói.
Tinh thần của mắt tồi.
Cô nương vươn tay, chỉ thấy tay nàng một con chuột.
“Ngươi ăn cái ……” Khương Dao nghĩ đến, liền chút ghê tởm.
mà, đồ ăn thì độc, tầng hầm ngầm đồ ăn khác, đúng thật chỉ một loại biện pháp .
“Cha là thợ săn, cũng hiểu một ít phương pháp săn, cho nên tạm ”. Cô nương : “Lúc , cũng ngăn cản hai , nhưng mà các nàng tình nguyện ăn những món cơm canh độc, chứ cũng ăn nổi cái ……”
Cô nương than nhẹ một , về phía Khương Dao.
“Nếu mà ngươi ăn nổi, chỉ thể giống như các nàng ……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-369.html.]
“Ta ăn cái ”. Khương Dao .
Thật nàng còn một cái kho hàng thức ăn đầy.
Chỉ ngu mới ăn đồ ăn vấn đề.
mà nên ở mặt một xa lạ.
Cô nương dường như là hiểu .
Hơn nữa bắt sớm hơn năm ngày.
Khương Dao hỏi cô nương một ít vấn đề.
Chỉ đây là địa lao, mỗi ngày sẽ mang mấy cô nương, mỗi ngày sẽ đưa tới mấy cô nương.
Những mang thì vĩnh viễn sẽ trở về nữa.
Khương Dao nhíu mày.
Người bắt các nàng, đến tột cùng là vì mục đích gì?
Hai ngày kế tiếp, Khương Dao đều rúc ở một góc với cô nương .
Cô nương tên là Trần Phượng.
Nàng nàng là nữ nhi của thợ săn, nhưng mà Khương Dao cảm thấy chỉ như thế.
Năng lực sinh tồn của nàng mạnh, bắt chuột, lột da cũng đều liền mạch lưu loát.
mà, còn để lộ thủ .
Nữ nhi của một thợ săn, thể võ công chứ?
Khương Dao nghi hoặc trong lòng, nhưng cũng vạch trần.
Hai cứ ở trong địa lao mà nâng đỡ lẫn .
Trần Phượng chia một ít thịt chuột xử lý xong cho Khương Dao.
Khương Dao lấy một ít màn thầu, dối rằng khi bắt đúng lúc mua một ít thức ăn.
Sau đó chia màn thầu cho Trần Phượng.
Người ở trong tuyệt cảnh thì tình cảm dễ dàng phát triển nhanh chóng.
Khương Dao và Trần Phượng nâng đỡ lẫn như thế, tình cảm sâu nặng hơn nhiều.
“Chúng nhất định thể ngoài”.
Hai cổ vũ .
Hai ngày , Khương Dao yên lặng mà chú ý tất cả những chuyện xảy trong địa lao.
Ngày đầu tiên, nàng tới muộn nên mang .
Ngày hôm , lúc sáng sớm, hai cô nương điên điên khùng khùng mang .