Cơ Hoài Dã Tiền phủ.
Đèn lồng treo tường lục tục sáng lên, chiếu sáng cả Tiền phủ.
Phủ rộng xa hoa, một cảm giác âm u, khiến thoải mái.
Tiền quản gia theo Cơ Hoài Dã, giống như chằm chằm .
Cũng chính ngay lúc , ngoài Tiền phủ.
Nha dịch của Đại Lý Tự đỡ Vương ca dậy.
Vương ca che n.g.ự.c , ngừng ho khan, mặt nghẹn tới đỏ bừng, nhưng ánh mắt vẫn chằm chằm Tiền phủ.
“Vương ca, thương nặng, về tìm đại phu khám . Trần cô nương…. Chắc chắn nàng sẽ ” Có khuyên.
mà, Vương ca vẫn ở đó nhúc nhích.
Những còn thì gấp.
Khương Dao tới: “Có Cơ Hoài Dã ở đó, Trần Phượng cô nương sẽ ”.
Vương ca đột nhiên về phía Khương Dao, sắc mặt sắc bén: “Ngươi Trần Phượng?”
“Ta cũng thế, rơi tay của mấy , quen với Trần Phượng cô nương, Trần cô nương là một đặc biệt, với trí thông minh của nàng thì chắc chắn sẽ . Cơ Hoài Dã đỗ tam nguyên, phụ giúp điều tra vụ án , chắc chắn thể phá án”.
Trên mặt Vương ca, đang hồng bỗng trở nên trắng bệch, bất bình thường, thực tế vô cùng yếu, là đang cố gắng chống đỡ.
“Tình cảm giữa ngươi và Trần cô nương cũng tệ nhỉ, đợi nàng về, thấy ngươi thương nặng thì nàng càng lo lắng. Chi bằng ngươi khám bệnh, đợi khôi phục đôi chút thì nàng liền trở về”. Khương Dao tiếp tục khuyên nhủ.
Biểu cảm Vương ca chần chừ, cuối cùng gật đầu.
“Về thôi”.
Mấy nha dịch đó ai cũng thở dài nhẹ nhõm một , đỡ Vương ca ngoài.
Vương ca đầu liếc mắt Khương Dao một cái: “Trần phượng….Muội là của . Cảm ơn cô nương”.
Khương Dao theo bóng đoàn Đại Lý Tự rời .
Ánh mắt dừng ở Tiền phủ, gương mặt xinh lộ chút lo lắng.
Phủ giống như một con dã thú hung tàn, cắn nuốt những sinh mệnh tràn ngập sức sống.
Hy vọng lúc Cơ Hoài Dã thể sử dụng đao nhọn, đ.â.m thủng bụng con dã thú, phá tan bóng tối và dơ bẩn giấu giếm.
Trong Tiền phủ.
Cơ Hoài Dã mời tới đại sảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-374.html.]
Người bình thường thì thấy chỉ mấy hầu ít ỏi.
Cơ Hoài Dã thể cảm nhận sát khí giấu trong đó.
“Cơ đại nhân, xin đợi một lát, tiểu nhân cho mời lão gia”. Tiền quản gia ngoài nhưng trong .
Dưới ánh đèn màu đỏ sậm, trông càng dữ tợn.
Cùng lúc .
TBC
Trong một gian phòng.
Tiếng kêu rên đầy thống khổ đan chéo tạo thành bản nhạc buồn, khiến sợ hãi.
Với đang ngâm trong nước suối , trông vẻ là tiếng nhạc mỹ diệu.
Đó là một nam nhân diện mạo tuấn mỹ, mặt trắng râu, ngũ quan kiên định, nhưng khí chất âm nhu, ánh mắt pha lẫn cảm xúc âm u.
Hắn cầm một chén rượu trong tay, nhưng kỹ thì phần rượu màu đỏ , giống hệt như máu.
Hắn uống một ngụm, thứ rượu giống như m.á.u vương bên môi, khiến cho gương mặt âm nhu của tăng thêm vài phần diễm lệ.
“Cơ Hoài Dã? Điều tra vụ án các thiếu nữ kinh thành mất tích?” Hắn nhẹ giọng nhắc mãi tên , đồng thời tiếng kêu rên đầy thống khổ , pha lẫn với chút mong đợi.
Không qua bao lâu.
Người chìm đáy nước đột nhiên nổi lên.
Sắc mặt của càng trắng bệch, giống như u hồn.
Một lát , liền bước vội tới.
“Gia!” Giọng điệu của tới tràn đầy hoảng loạn vội vàng.
Ánh mắt của Tiền Hỉ về phía tới: “Cơ Hoài Dã uống?”
“ , uống”. Tiền quản gia , liền lau mồ hôi.
Rượu bưng qua, uống uống do Cơ Hoài Dã quyết định, mà do các cao thủ núp ở chỗ tối quyết định.
mà, điều đáng sợ là nhiều cao thủ tay như thế, thế mà chẳng thể ép Cơ Hoài Dã uống ly rượu .
Có thể thấy giỏi.
Môi Tiền Hỉ mím , cực kỳ vui.
Hắn bước khỏi suối nước nóng, để chân trần, ướt dầm dề ở mặt đất.
Tiền quản gia vội vàng tới, quần áo cho .