Sau khi Tiền Hỉ quần áo xong, liền về phía phòng khách.
Lúc , ánh mặt trời chiếu sáng trưng, mặt Tiền Hỉ ánh sáng trông càng trắng thêm.
Bước chân của , về phía nam nhân tuấn mỹ chính giữa phòng khách, mặt tức khắc lộ nụ .
“Cơ đại nhân, quang lâm Tiền phủ của đúng là nơi bồng tất sinh huy”. Hắn mỉm .
Hắn vươn tay, lập tức bưng một chén rượu lên, đặt tay .
“Rượu đuổi hàn, mời Cơ đại nhân nhấm nháp thưởng thức?”
Cơ Hoài Dã nhận lấy, nhưng uống.
“Cơ đại nhân uống, chẳng lẽ là khinh thường , cảm thấy chỉ là một hoạn quan?”
Giọng của Tiền Hỉ trầm xuống, lộ chút nguy hiểm.
Nếu là những khác, chỉ sợ là sớm sợ tới mức run bần bật.
mà, Cơ Hoài Dã giống thế.
Biểu cảm của Cơ Hoài Dã bình tĩnh.
“Tiền công công, hôm nay Cơ mỗ phụng hoàng mệnh tới đây điều tra vụ án mất tích của các thiếu nữ trong kinh thành, thời gian cấp bách, nếu rảnh thì sẽ uống rượu với Tiền công công”.
“Cơ đại nhân tra án, đến phủ của , ý là án liên quan tới ?”
“ thế”.
“Vậy Cơ đại nhân thẩm vấn ?”
“Thẩm vấn thì nghiêm trọng quá, chỉ hỏi chút tình hình thôi”.
“Hay là Cơ đại nhân còn điều tra cả Tiền phủ của ?”
Giọng điệu của Tiền Hỉ lộ sự nguy hiểm.
Cơ Hoài Dã gật đầu.
Tiền Hỉ suýt chút nữa cắn răng.
Người kinh thành ai gặp cũng nể vài phần mặt mũi.
Cũng Cơ Hoài Dã đến tột cùng là quá to gan, là đầu óc, thế mà đắc tội với !
“Cơ đại nhân, ngươi lục soát cũng , nhưng nếu lục soát thì ngươi hậu quả là gì ?” Tiền Hỉ đột nhiên ghé sát : “Tự tiện xông phủ của …”.
Tiền Hỉ còn uy h.i.ế.p xong, Cơ Hoài Dã chán ghét lui về phía một , kéo dài cách với .
Mặt Tiền Hỉ vặn vẹo trong chớp mắt, nhanh lộ nụ : “Tới lúc đó, chắc chắn sẽ bẩm báo mặt bệ hạ, để ngươi về huyện Lục Thủy tiếp tục cái chức huyện lệnh của ngươi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-375.html.]
Đây quả thực là một lời đe dọa trần trụi!
Cơ Hoài Dã vẫn giữ vẻ mặt bình thản đáp: "Thật huyện Lục Thủy cũng tệ. Vậy liền khắp nơi dạo quanh nhé?"
Tiền Hỉ gật đầu đồng ý.
TBC
Hắn cho Tiền quản gia một ánh mắt.
Tiền quản gia lập tức lui xuống.
Cơ Hoài Dã dậy, rời khỏi phòng.
Tiền Hỉ cũng bước theo , bóng dáng khuất, ánh mắt nhíu .
Tiền phủ là nơi ở , bên trong bố trí cực kỳ phức tạp, chỗ giam giữ thiếu nữ cũng bí ẩn.
Vì dù cho Cơ Hoài Dã lật tung từng tấc đất lên thì cũng thể tìm thấy.
Đến lúc đó, sẽ chạy đến mặt hoàng thượng để tố cáo .
Dù Cơ Hoài Dã thi đỗ Tam nguyên, nhưng nếu điều thì cứ sống đến già ở cái huyện Lục Thủy xa xôi đó !
Ánh mắt Tiền Hỉ lóe lên một tia khoái trá.
Hắn nhanh chân bước theo phía Cơ Hoài Dã.
Cơ Hoài Dã dạo Tiền phủ, ánh mắt khắp nơi.
Tiền Hỉ theo bên cạnh .
Cho dù Cơ Hoài Dã xem nơi nào thì Tiền Hỉ cũng đều đồng ý, dáng vẻ phối hợp.
Tươi mặt Tiền Hỉ càng ngày càng sâu.
“Cơ đại nhân, phủ của , ngươi tìm tòi một nửa , phát hiện cái gì ?”
Cơ Hoài Dã mím môi lời nào, mày nhăn .
Tiền Hỉ dáng vẻ phiền não của , trong lòng càng vui vẻ.
Trong lòng nghĩ Trạng Nguyên lang trúng liền tam nguyên thật cũng chỉ như thế mà thôi.
là ngu dốt.
Cũng gan sáng suốt, dám lục soát phủ của .
mà đầu óc.
Mất công Thánh Thượng còn nhắc đến mãi.
Trên mặt Tiền Hỉ che giấu vẻ khinh thường.