Toàn bộ lực chú ý của Mạc Hồi đều ở Tiền quản gia, nhưng nhờ Khương Dao nhắc nhở, mới xuống phía chân, nhanh chóng lắc tránh thoát.
Gai nhọn sắc nhọn , lập tức đ.â.m về phía nóc nhà.
Có thể tưởng tượng , nếu mà Mạc Hồi chậm một bước thì những gai nhọn đó sẽ đ.â.m thủng .
Mạc Hồi mím chặt môi, cảnh giác hơn nhiều.
Nơi khó đối phó nhất là Tiền quản gia, mà là cơ quan ở trong căn phòng !
Tiền quản gia lui về phía một bước, tay ấn ở tường.
Đột nhiên, vách tường như san bằng xuất hiện vô lỗ thủng, từ lỗ thủng bay thứ bén nhọn đ.â.m về phía Mạc Hồi……
Mạc Hồi phi tránh nữa.
Vừa rơi xuống đất thì chân xuất hiện một vết nứt.
Nếu Mạc Hồi phản ứng nhanh thì lẽ sẽ rơi vết nứt .
Khương Dao đỡ Trần Phượng, thấy mà trong lòng run sợ.
TBC
Trần Phượng mất m.á.u quá nhiều, nhiệt độ cơ thể thấp, mặt cũng còn một chút tia m.á.u nào, suy yếu tới cực điểm .
Còn tiếp tục như thì .
Trần Phượng chống đỡ .
Hơn nữa, Cơ Hoài Dã còn đang chờ bọn họ.
Khương Dao mím chặt môi, cần nghĩ cái biện pháp phá bỏ cục diện !
Ánh mắt của Khương Dao dừng ở mặt Tiền quản gia, chỉ thấy mặt ông mang theo nụ đắc ý, ánh mắt Mạc Hồi đang tránh né giống như là đang con kiến.
Không bắt giặc thì bắt vua ?
mà, nàng hiểu rõ cơ quan trong phòng .
Chẳng may đụng cơ quan nào thì đời nhà ma.
Phản ứng của Mạc Hồi dần chậm , nếu cứ tiếp tục như thì sẽ duy trì bao lâu.
Cho nên, chỉ thể bí quá hoá liều.
Khương Dao gần như đánh cuộc với mạng sống của mà lặng lẽ tới gần Tiền quản gia.
Mà Tiền quản gia thấy Khương Dao là một nữ tử nên cũng để nàng mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-377.html.]
Khương Dao cũng vận khí , một đường đến đây đụng chạm đến cơ quan nào.
Cho nên, cứ lặng yên một tiếng động như mà tới mặt Tiền quản gia.
Sau đó vươn tay, một chiếc chủy thủ sắc nhọn kề cổ Tiền quản gia.
Lúc đó, Tiền quản gia vây Mạc Hồi .
Mạc Hồi nhốt ở trong lồng, còn chỗ nào thể trốn, thấy tường gai nhọn sắp b.ắ.n ……
Khương Dao bắt giữ Tiền quản gia. Biến cố khiến Tiền quản gia cực kỳ sợ hãi, cũng khiến Mạc Hồi thở dài nhẹ nhõm một .
“Thả ”. Khương Dao lạnh lùng .
Trên mặt Tiền quản gia tràn đầy vẻ tình nguyện.
“Nếu mà ngươi g.i.ế.c thì sẽ khiến cho ngươi chôn cùng với ”. Khương Dao lạnh lùng , tay dùng sức, cắt làn da của Tiền quản gia, đó m.á.u lập tức tràn .
“Ngươi g.i.ế.c thì ngươi nơi !” Tiền quản gia nghiến răng nghiến lợi .
Hiển nhiên ông g.i.ế.c Mạc Hồi , xử lý Khương Dao !
mà, Khương Dao cũng kẻ ngốc.
“Giết ngươi , ngươi c.h.ế.t thì chết, thể nghĩ cách ngoài. Nếu ngươi còn sống thì vô khả năng”. Khương Dao : “Tiền quản gia, sức kiên nhẫn của hạn!”
Cuối cùng thì Tiền quản gia vẫn sợ chết, tay ấn ở một cái cơ quan.
Lồng sắt liền mở .
Mạc Hồi lên, may mắn, chỉ là mặt hai vết thương nhỏ, chảy một chút máu, còn thì vết thương nào lớn cả.
“Tiền quản gia, mở cửa ”. Khương Dao tiếp tục .
“Mở cửa, cho các ngươi g.i.ế.c ?”
Tiền quản gia , hiển nhiên ông đây là lợi thế cuối cùng của ông nên sẽ dễ dàng giao !
“Ngươi buông , sẽ mở cửa”. Tiền quản gia tiếp tục : “Ta là thì sẽ giữ lời”.
Đôi mắt cụp xuống, hiện lên một tia quỷ quyệt.
Khương Dao cạn lời, cảm thấy nàng là kẻ ngốc ?
Tiền quản gia tinh ranh trơn trượt như cá chạch.
Nếu thả ông thì chắc chắn ông sẽ ấn cơ quan xuống để bao vây , còn sẽ mở cửa cho ?