Khương Dao Cơ Hoài Dã đủ chuẩn , nhưng mà trong lòng cũng khỏi chút lo lắng.
Dù thì Tiền Hỉ khó đối phó.
“Cơ đại nhân nhất định thể đòi lẽ cho hại”. Một dựa Khương Dao, sắc mặt trắng bệch, chút suy yếu, ánh mắt vô cùng kiên nghị.
là Trần Phượng.
Trong thời gian tĩnh dưỡng , thể của Trần Phượng hơn nhiều.
Nàng chờ chính là ngày .
Chờ đến khi kẻ ác xử quyết, chính nghĩa mở rộng.
Lời Trần Phượng khiến cho trong lòng Khương Dao nhẹ nhàng hơn một chút.
“ , Hoài Dã sẽ đòi lẽ cho hại”. Khương Dao .
Tuy quan tâm sẽ loạn, nhưng mà nàng nên tin tưởng .
Dù thì là Cơ Hoài Dã.
Cùng với âm thanh thăng đường vang lên, vụ án của Tiền Hỉ chính thức bắt đầu thẩm tra xử lí.
Khương Dao xuyên qua những đám rậm rạp đang xem náo nhiệt đó, thấy nam nhân tuấn hình thẳng tắp, mặc quan phục ở cao đường .
Cơ Hoài Dã cũng như cảm giác ánh mắt của nàng, ngẩng đầu lên về phía nàng.
Hai từ xa xuyên qua đám .
Ánh mắt Cơ Hoài Dã đầy vẻ kiên định, Khương Dao cũng lộ một nụ .
Tiền Hỉ phủ nha, cũng quỳ.
Đằng hầu theo, nâng ghế dựa lên để Tiền Hỉ xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-384.html.]
Tiền Hỉ xuống đoan chính, giống như thẩm tra, mà ngược giống như một vị khách.
TBC
“Nếu vô tội thì đương nhiên quỳ. Nếu quỳ chẳng đang thừa nhận bản tội ?” Tiền Hỉ hiển nhiên.
Nhóm quan sai Đại Lý Tự vô cùng phẫn nộ.
Cơ Hoài Dã biểu cảm bình tĩnh.
“Tiền Hỉ, vụ án mất tích của các thiếu nữ trong kinh thành, kẻ chủ mưu chính là ngươi đúng ?” Cơ Hoài Dã lập tức hỏi.
“Cơ đại nhân, ngươi đổ oan cho , một lòng phụng dưỡng bệ hạ, bắt mấy thiếu nữ vô tội đó gì?” Tiền Hỉ bày dáng vẻ thể nào hiểu .
Cơ Hoài Dã nhiều lời, trực tiếp tuyên nhân chứng lên.
Trong đó, Trần Phượng và Khương Dao, cả hai đều là hại trong vụ án , suýt chút nữa bỏ mạng trong đó.
Trần Phượng mở miệng , kể nàng bắt như thế nào, khi tỉnh nhốt ở địa lao thấy ánh mặt trời, gian nan giành lấy sự sống, đó đưa tới một nơi bí mật, rạch tay, lấy máu.
Trần Phượng miêu tả cực kỳ chân thật, ai cũng khỏi cảm thán về cảnh bi thảm của nàng , cùng với sự tàn nhẫn độc ác của hung phạm màn.
“Nếu Cơ đại nhân phái cứu thì sẽ c.h.ế.t vì rút cạn máu!” Trần Phượng : “Mà nơi Cơ đại nhân cứu , đúng là phủ của Tiền Hỉ!”
“Chúng giam giữ trong địa lao, lòng một căn biệt phủ, mà căn nhà cũng là của Tiền Hỉ”. Khương Dao : “Ta tận mắt thấy, Trần Phượng nhốt trong phủ của Tiền Hỉ!”
Khương Dao và Trần Phượng là nhiều nhất, những thiếu nữ còn thì ít, nhưng mà Khương Dao cứu các nàng, các nàng tin Khương Dao.
Khương Dao dứt lời, mấy thiếu nữ hại cứu , ai nấy cũng gật đầu liên tục.
“Vị cô nương bảo lấy máu, thì lấy m.á.u của ngươi? Ta tốn công bắt nhiều thiếu nữ như thế cũng chỉ vì để lấy m.á.u , thế là vì mục đích gì?” Tiền Hỉ bỗng nhiên về phía Trần Phượng, ánh mắt lạnh lùng.
Nếu là bình thường thì sớm rơi thế yếu ánh mắt của .
Cũng may, Trần Phượng là bình thường.
Biểu cảm của nàng kiên định: “Đó là vì ngươi tin lời của bọn giang hồ bịp bợm, cho rằng uống m.á.u của các thiếu nữ thì thể giúp ngươi từ một hoạn quan về thành một nam nhân chân chính!”