Hắn chẳng thể nào nghĩ tới trong thời gian ngắn ngủn mà Cơ Hoài Dã thể tìm nhiều nhân chứng và vật chứng như thế.
Tiền Hỉ , vây xem ai cũng trở nên phẫn nộ xúc động theo đông.
“Giết nhiều như thế, hại nhiều vô tội như , tên hoạn quan đáng chết!”
“Đáng chết!”
Thậm chí hại hận thể gặm cắn xương m.á.u của .
Tiền Hỉ vẫn cố chấp ghế, lời nào.
Một ánh mắt của Cơ Hoài Dã, hầu lập tức qua kéo Tiền Hỉ từ ghế xuống.
Sắc mặt Tiền Hỉ bướng bỉnh trừng mắt Cơ Hoài Dã: “Ngươi thể đụng đến !”
Đương nhiên Cơ Hoài Dã hiểu rõ ý của .
Thật Tiền Hỉ vẫn nửa câu còn , là lưng hoàng đế chống lưng cho .
mà Tiền Hỉ phạm nhiều tội c.h.ế.t như thế, hoàng đế sẽ mặt giúp thật ?
Cơ Hoài Dã cũng phán giữa công đường, mà nhốt Tiền Hỉ đại lao.
TBC
Hồng nhân mặt Thánh Thượng cao cao tại thượng, vô nịnh hót ngày xưa, bây giờ giống như chó nhà tang kéo xuống.
Trần Phượng khỏi rơi nước mắt.
Trời mới nàng đợi ngày , lâu lắm .
mà, nàng cũng dám thả lỏng .
Một ngày Tiền Hỉ còn nhận phán quyết thì nàng thể nào an tâm.
Tiền Hỉ còn sống một ngày, thì nàng thể an ủi cha nương nàng trời hiển linh!
Nếu, bệ hạ mặt thật, bảo vệ cho Tiền Hỉ…..
Trời xanh mây đen che khuất, nên thế nào đây?
Thật sự lo lắng của nàng lý.
Đương kim Thánh Thượng thật là một do dự quyết đoán, quá trọng tình .
Tiền Hỉ với Thánh Thượng, dù gì cũng bạn với mười mấy năm….
Cơ Hoài Dã đem bộ hành vi phạm tội của Tiền Hỉ và chứng cứ trình hết lên cho hoàng đế.
Hoàng đế mới đầu 30, sắc mặt trắng, cơ thể thiên gầy yếu, chút căng nổi long bào dày rộng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-386.html.]
Hoàng đế những chứng cứ đó, sắc mặt càng trắng bệch.
“Sao dám?” Hoàng đế tức giận .
Thật là khiếp sợ nhiều hơn phẫn nộ.
Hắn chẳng thể nào nghĩ tới Tiền Hỉ luôn thuận theo sẽ chuyện như thế.
mà, chứng cứ bày mặt, thể nào tin.
“Hại nhiều thiếu nữ vô tội như thế, chỉ vì mấy lời vô căn cứ !”
Trong ấn tượng của , Tiền Hỉ thông minh.
Lúc khi bệnh tình của Tiên hoàng trở nên nguy kịch, mấy hoàng tử tranh giành ngôi vị hoàng đế.
Cơ thể yếu nhất, mấy hoàng của cũng để mắt.
mà, Tứ hoàng chán ghét liền nhốt lãnh cung, lệnh cho hầu bưng cơm heo lên cho .
Mà Tiền Hỉ là tiểu thái giám duy nhất còn ở hầu hạ .
Hắn luôn cách tìm đồ ngon tới cho .
Tiền Hỉ - một thông minh như thế, thể tin mấy lời của kẻ lừa đảo đó chứ?
“Bệ hạ….”.
Cơ Hoài Dã gì đó, nhưng hoàng đế cản .
“Cơ ái khanh, ngươi , nhanh như thế điều tra rõ ràng vụ án mất tích lớn của các thiếu nữ, trẫm sẽ coi kỹ chứng cứ , ngươi lui xuống ”.
Hoàng đế như thế, Cơ Hoài Dã đành lui .
Cơ Hoài Dã nghĩ tới biểu cảm của hoàng đế, khiếp sợ nhiều hơn là phẫn nộ, cứ cảm thấy bất an.
Trên thực tế, đúng là Hoàng đế Tiền Hỉ chết.
Cho dù Tiền Hỉ nhiều chuyện rợn cả như thế, nhưng chỉ nghĩ tới mùa đông tuyết rơi lạnh năm đó, ở trong lãnh cung, cơn gió lạnh thấu xương, run bần bật. Nếu Tiền Hỉ trộm một chiếc chăn bông mang tới thì sớm lạnh c.h.ế.t .
Nên thể hạ lệnh để Tiền Hỉ chết.
Mấy ngày trôi qua, phán quyết dành cho Tiền Hỉ vẫn đưa xuống.
Trần Phượng càng ngày càng bất an.
Cơ thể của nàng khá hơn nhiều, sắc mặt cũng hồng hào, Đại Lý Tự cho nàng nghỉ.
Nếu nàng rảnh liền tới tìm Khương Dao.