“Không , và chỉ gặp thôi, Đào chưởng quầy, lát nữa ngươi ở lầu, lỡ như gì nguy hiểm thì sẽ tìm ngươi”. Khương Dao .
Nghe thấy cần gặp sát tinh , Đào chưởng quầy thở dài nhẹ nhõm một , giải tỏa sự bất an trong lương tâm ông , nên vui vẻ đồng ý.
Khương Dao lên lầu, căn phòng mà Thường Quân đặt.
Căn phòng đặt là căn phòng lớn nhất Hải Vân lâu.
Ngày hôm qua khi Khương Dao về, tìm hiểu về Thường Quân một phen.
Cách xử sự của Thường Quân đúng là hoang đường kiềm chế.
Ví dụ như một cùng với một vị con cháu nhà quan khác, hai cùng nhắm trúng một nữ tử thanh lâu.
Thường Quân đối phương nẫng tay , thế mà trực tiếp cạo trọc tóc đối phương, khiến đối phương trở thành trò cho cả kinh thành.
Cha của đối phương tức giận gần chết, suýt chút nữa đưa Thường Quân lên công đường.
Cuối cùng vẫn là Thường thừa tướng chùi đ.í.t .
Tóm , đây là một nhân vật khó chơi.
Uy h.i.ế.p duy nhất chính là Thường Ngộ Thu.
Hắn cực kỳ yêu thương vị , chỉ theo lời .
Khương Dao ghế lô, đợi một lúc lâu mà mãi vẫn thấy đến.
Xem , vị Thường nhị công tử , bắt đầu oai phủ đầu với nàng .
Khương Dao đợi gần nửa canh giờ, thì chờ nữa, dậy ghế lô.
“Cầu xin mà chỉ chút kiên nhẫn như thế thôi ?”
TBC
Nàng định xuống lầu thì thấy một giọng truyền đến từ lưng.
Liền thấy một vị công tử áo trắng nàng, hai mươi tuổi, tư thái lười biếng, mặt mày mang theo sự kiệt ngạo.
Trong nháy mắt, Khương Dao liền nghĩ tới hình ảnh báo hoang giữa núi rừng, chừng lúc nào đó bỗng dưng điên lên, cắn một cái.
Khiến cảm thấy chán ghét, nhưng nếu thuần phục thì cũng cảm giác thành tựu.
Khương Dao hề nhường nhịn: “Tới giờ hẹn mà chậm chạp tới, ngươi chỉ chút giáo dưỡng như thế thôi ?”
Biểu cảm của Thường Quân tức khắc trở nên lạnh lùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-394.html.]
Mặt mày của Thường Quân tràn ngập lệ khí.
“Có bàn ? Không bàn thì thôi”. Khương Dao giống như sắc mặt của dọa sợ, thản nhiên.
Thường Quân cắn răng: “Bàn”.
Khương Dao xoay ghế lô, Thường Quân theo phía nàng.
Thường Quân sắp tức c.h.ế.t , cố ý tới trễ, oai phủ đầu với Khương Dao.
Không nghĩ, ngược trúng bản .
Thường Quân xuống, ánh mắt hung tợn trợn trừng Khương Dao.
Khương Dao uống , liếc mắt : “Ngươi trừng mắt như thế, mắt mỏi ?”
Thường Quân suýt chút nữa tức tới ngất xỉu.
Nếu là những khác thì hù c.h.ế.t từ lâu .
Nữ nhân , thế mà sợ một chút nào.
“Căn gác mái , ngươi cố ý dành với đúng , Thường công tử?” Khương Dao trắng : “Điều kiện là gì, mới chịu nhường căn gác mái cho ?”
Đây là đầu tiên Thường Quân thấy thẳng thắn như thế.
“Một vạn lượng hoàng kim”. Thường Quân thẳng.
Khương Dao suýt chút nữa phun trong miệng .
Thường Quân cướp .
Trước nàng bàn bạc với Đào chưởng quầy với giá một ngàn lượng bạc trắng.
“Một vạn lượng hoàng kim, đối với ngươi mà thì cả đời cũng thể thấy, cũng chẳng kiếm nhỉ”. Giọng điệu của Thường Quân chuyển sang châm chọc.
“Cũng chắc, thể ”. Khương Dao uống một ngụm .
Thường Quân: “....”.
Hắn chặn họng.
Nữ nhân , bài giống như lẽ thường?
Thường Quân đành tiếp: “Ngươi cái gì gọi là môn đăng hộ đối ? Cơ Hoài Dã là Trạng Nguyên lang, bây giờ đang nhậm chức ở Binh Bộ, nhận thánh sủng, tương lai chắc chắn càng càng cao. Ngươi chỉ là một nữ nhân thô thiển chốn núi rừng, ngươi cảm thấy ngươi xứng đôi với ?”
Khương Dao hề đả kích chút nào, như lẽ thường tình: “Xứng đôi chứ. Vẻ ngoài của tệ, đầu óc, kinh doanh, kiếm tiền. Thông minh hơn , bốn chữ thể hình dung ”.