Lúc Khương Dao mới liếc mắt Thường Quân một cái. Nàng nhớ kỹ ân oán giữa bọn họ, chờ nàng từ huyện Lục Thủy trở về tính!
Khương Dao lôi kéo Cơ Hoài Dã lên xe ngựa.
Nhạc đệm kết thúc, xe ngựa xuất phát một nữa.
Đi đến cửa thành.
Xe ngựa ngừng .
Cơ Hoài Dã chằm chằm Khương Dao, mặt lộ vẻ nỡ.
Hắn xuống xe ngựa, Khương Dao cũng xuống theo.
Cơ Hoài Dã lặp những lời một ở xe ngựa thêm một nữa.
Khương Dao nghiêm túc, dường như đang đầu tiên.
Mạc Hồi ở một bên mà sắp trợn trắng mắt.
Đại nhân nhà trở lên lắm mồm như đàn bà từ khi nào ?
Không dễ chịu chút nào.
Đồng thời, trong lòng chua lòm.
Vì ai quan tâm như ?
Khiến cho cảm giác vô cùng dư thừa thế .
Hy vọng lúc đây Tân sư gia thể trở về với .
Vậy thì chiếc bóng cô đơn sẽ chỉ .
Mạc Hồi chằm chằm ánh nắng đỉnh đầu cất bước cách xa một .
Đại nhân nhà cuối cùng cũng ngừng lải nhải.
Vẫn là khi Khương nương tử còn sớm thì đại nhân nhà mới : “Thuận buồm xuôi gió”.
Mạc Hồi thở dài nhẹ nhõm một .
Lại thấy Khương nương tử đột nhiên hôn đại nhân một cái.
Đại nhân lập tức như kẻ ngốc.
Mạc Hồi cảm giác hàm răng chua xót.
Hắn nên ở chỗ .
Hắn thật sự trốn xuống gầm xe ngựa.
Cuối cùng thì Khương nương tử cũng lên xe ngựa.
Đại nhân nhà đến một bên để tránh đường.
Mạc Hồi vội vàng lên ngựa, vẫy tay với đại nhân.
Sau đó vung dây cương lên, xe ngựa khởi hành.
Đi một cách xa, Khương Dao vẫn luôn vén rèm lên về phía .
Mà ở nơi xa , bóng dáng của Cơ Hoài Dã càng ngày càng nhỏ, nhưng mà vẫn luôn ở nơi đó.
Mạc Hồi đầu thoáng qua, thấy chua lòm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-404.html.]
Cho đến khi thấy thì Khương Dao mới buông mành.
Nếu là , nàng thật sự nghĩ tới bản sẽ hãm sâu trong tình yêu đến thể tự kiềm chế như thế.
Vừa mới chia lìa bắt đầu nhớ nhung .
Xe ngựa là do Cơ Hoài Dã sắp xếp, chỉ sợ Khương Dao bôn ba vất vả.
mà, nàng bao giờ là yếu ớt.
Rất nhanh ghét bỏ xe ngựa quá chậm.
Nàng nhanh để về huyện Lục Thủy, nhanh gặp hai đứa nhỏ.
Sau đó đón trở kinh thành là thể gặp Cơ Hoài Dã.
Vì thế, khi tới chỗ nghỉ chân, Khương Dao bán xe ngựa , đó là một con ngựa khỏe mạnh.
Cùng Mạc Hồi cưỡi ngựa chạy nhanh về huyện Lục Thủy.
Đi con đường chính, ngựa nhanh hơn nhiều, hơn nữa hai ngoài thời gian ngủ ăn cơm thì cơ bản hề nghỉ ngơi.
Cho nên, ngày thứ mười, hai tới huyện Lục Thủy.
Sau khi đến huyện thành huyện Lục Thủy, thấy tất cả quang cảnh mắt, Khương Dao cảm thấy quen thuộc xa lạ.
mà, nàng tâm trạng xem những cái .
Hiện tại điều nàng quan tâm nhất chính là hai đứa nhỏ, vì thế liền vội vàng chạy về nhà.
Càng gần quê nhà thì càng lo lắng.
Càng tới gần Khương gia, trong lòng Khương Dao càng thêm khẩn trương.
Lại mang theo chờ mong.
Tiếng vó ngựa lộc cộc vang lên ở phiến đá xanh.
Khi tới gần, Khương Dao thả chậm tốc độ.
Rất nhanh tới cổng nhà quen thuộc .
lúc , cổng nhà mở từ bên trong.
Một cái đầu nhỏ vươn .
Mở to đôi mắt mà tò mò xung quanh bên ngoài.
Khi thấy là Khương Dao thì đôi mắt đứa nhỏ đột nhiên trừng lớn.
Trong ánh mắt tròn xoe đều là sự vui mừng.
“Không đang mơ đấy chứ?” Đứa nhỏ lẩm bẩm xoa đôi mắt.
TBC
Xoa xong đôi mắt thì phát hiện nương vẫn còn ở đây.
Không chỉ như thế, nương tới mặt cô bé !
Khương Dao vươn tay, một tay ôm đứa nhỏ trong lòng ngực.
Điềm Bảo của nàng, thật sự khiến nàng nhớ chết.
Thân thể mềm mại, mùi sữa quen thuộc.
Khương Dao mơ thấy ở trong mộng vô .
Hiện tại trở thành sự thật mà lấp đầy trong lòng.