Thiếu niên tỉnh lúc sáng sớm.
Hắn mở to mắt, bụng đau, nhưng mà đau thì là chứng minh còn sống.
Thiếu niên ở giường, cúi đầu xuống liền thấy bụng băng bó, trong miệng ngoài mùi m.á.u tươi thì còn mùi vị của nhân sâm.
Có cứu .
Trong đầu liền hiện một bóng dáng mơ hồ, hình như là một nữ tử……
lúc , cửa đột nhiên đẩy , từ bên ngoài là một bé trai môi hồng răng trắng.
Bé trai thật là mắt, trông như đứa bé trong tranh tết, khí chất cũng bình thường, thấy là là một đứa nhỏ tầm thường.
Bé trai cũng sợ , đến gần đặt thuốc ở mặt , giọng non nớt : “Ca ca, uống thuốc”.
Hắn đứa bé , theo bản năng thì vẫn cảnh giác, nhưng mà ngẫm , nếu mà đối phương thật sự mạng thì sớm , còn chờ tới bây giờ?
Thiếu niên bưng thuốc lên, uống thấy vị chua xót lan tràn.
mà trong bụng ấm áp, vô cùng thoải mái.
Đứa bé đưa thuốc xong thì xoay rời .
Thiếu niên ở giường, thật trong lòng chút sốt ruột, gặp cứu ……
Lại qua một hồi lâu, cửa mới đẩy .
Thiếu niên ngẩng đầu , thấy tới thì trong mắt tràn ngập kinh diễm.
Là một nữ tử, trẻ tuổi, chỉ ăn mặc đơn giản mà khí chất bình thường.
Nàng về phía , nhướng mày: “Tỉnh ?”
Thiếu niên gật đầu: “Ngươi cứu ?”
Nữ tử chuyện, nhưng mà hiển nhiên lời mà hỏi là một câu vô nghĩa.
“Ta đồng ý mười vạn hoàng kim, đợi đến khi trở về kinh thành thì chắc chắn sẽ cho ngươi”. Hắn bảo đảm , tiếp tục : “Ta gọi là Sở Ngạn, là nhi tử của một phú thường trong kinh thành, những quan binh bên ngoài đó đều là quan binh thật sự, mà là bọn cướp coi trọng tài phú nhà , nên bắt để uy h.i.ế.p phụ . Nếu mà cô nương thể giúp về kinh, hứa thêm mười vạn lượng hoàng kim”.
Nàng lộ ý rõ nghĩa khiến cho trong lòng Sở Ngạn thình thịch một chút.
lúc , lầu truyền đến tiếng bước chân chỉnh tề.
“Điều tra!” Là giọng của quan binh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-410.html.]
Sắc mặt của thiếu niên lập tức đổi, khỏi về phía nàng .
Kết quả nàng cũng mà xoay rời .
Trong lòng thiếu niên lập tức rơi xuống đáy cốc.
Nàng sẽ giao ?
Ở những binh sĩ hung hãn đó, mặc kệ là quan binh thật, là bọn cướp, hầu hết đều sẽ lựa chọn bo bo giữ .
Ai sẽ vì hai mươi vạn hoàng kim hư vô mờ mịt mà cứu ?
Khương Dao cửa phòng, liền thấy một đội binh sĩ vọt .
Mà cầm đầu, chính là thống lĩnh một tay một mắt họ Chu .
“Bổn thống lĩnh hoài nghi các ngươi đang ẩn giấu tên cướp nên điều tra!”
Chưởng quầy cúi đầu khom lưng mà lành, thống lĩnh họ Chu đẩy , té ngã đất, sống c.h.ế.t thế nào.
TBC
Thật là một kẻ tàn bạo.
Những còn đều run bần bật rúc ở một bên, sợ chọc giận .
Chu thống lĩnh đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt về phía Khương Dao như khát máu, đôi môi mím chặt.
Giống như thợ săn thấy con mồi!
Chu thống lĩnh lập tức đến mặt Khương Dao: “Phòng của ngươi ở ? Bổn thống lĩnh đích điều tra!”
Ánh mắt quét qua Khương Dao, rõ ràng là ý .
Khương Dao chịu đựng ghê tởm, chỉ về phía một phòng trong đó.
Chu thống lĩnh đẩy cánh cửa , một cái tay khác kéo Khương Dao phòng.
Ánh mắt Khương Dao quét đến giường, nơi đó ai.
“Chẳng lẽ là của ngươi cất giấu cái gì, điều tra một chút”. Nói cởi quần áo của Khương Dao.
Khương Dao linh hoạt mà tránh : “Đại nhân, đóng cửa ”.
Chu thống lĩnh xa một tiếng, xoay đóng cửa.
Vào giây phút đóng cửa, khuôn mặt của Khương Dao trở nên vô cùng âm trầm, tràn ngập sát khí.