Nữ Thần Y Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Xui Xẻo - Chương 413

Cập nhật lúc: 2025-08-22 23:32:59
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Dao mở choàng mắt, lắng động tĩnh bên ngoài.

Nghe tiếng bước chân của nọ dừng ở cửa phòng bên cạnh.

Phòng bên cạnh đúng là nơi Sở Ngạn đang ở!

Chẳng lẽ là của Lục hoàng tử?

Phát hiện Chu Hồng giết? Nên đuổi theo?

Khương Dao lặng lẽ dậy……

Phòng bên cạnh mở cửa.

Bóng đen định , Khương Dao lắc ngăn cản.

Khương Dao cùng nọ so mấy chiêu, liền cảm thấy đối phương mạnh!

Chiêu thuật của Khương Dao càng thêm sắc bén, đối phương cũng cam lòng yếu thế.

Khương Dao cảm thấy đối phương tựa như một con mãnh thú, tuổi tác lớn, nhưng mà lộ dã tính, trong xương cốt lộ bản tính sống, khó đối phó.

Qua mấy cái, giây phút bóng đen bóp chặt yết hầu Khương Dao, chủy thủ của Khương Dao cũng chống trái tim của đối phương.

“Dừng tay”. Lúc , một giọng vang lên.

Giọng đúng là do Sở Ngạn phát .

Sở Ngạn dậy, tuy rằng suy yếu nhưng lộ một thở lạnh lẽo.

Người áo đen mới giống như mãnh thú, vội vàng thu tay, cung kính với Sở Ngạn: “Dạ, chủ tử”.

Vừa là mãnh thú mà giây lát biến thành mèo con.

Biến sắc mặt cực nhanh, nếu tận mắt thấy thì Khương Dao đều khó mà tin .

Sở Ngạn về phía Khương Dao: “Khương cô nương, đây là hầu của , lúc mới rời . Vừa nhiều mạo phạm, thật xin ”.

Sau đó với hầu : “Vị chính là Khương cô nương, là ân nhân cứu mạng của ”.

Sở Ngạn dứt lời, hầu đột nhiên quỳ xuống dập đầu với Khương Dao.

Khương Dao đột nhiên nhận đại lễ mà hoảng sợ.

“Ân nhân cứu chủ tử một mạng, đó là cứu một mạng, đương nhiên nhận lễ ”.

Hắn xong thì dậy.

Sở Ngạn dẫn áo đen cửa, Khương Dao cũng trở về phòng, tiếp tục giấc ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-413.html.]

Vừa , nếu đó là kẻ địch thì thật sự là chút phiền toái.

Dù cho nàng thể đối phó, nhưng mà với loại điên , chính mà giải quyết thì nhất định cũng cắn đến m.á.u tươi đầm đìa.

May mắn là của Sở Ngạn.

Khương Dao buông lỏng lòng một chút, nhắm mắt , bình yên giấc ngủ.

Mấy ngày trôi qua, khó khi một giấc ngủ ngon.

Khương Dao ngủ một giấc đến hừng đông.

Ngày hôm , lâu khi Khương Dao tỉnh , Mạc Hồi tới .

“Tối hôm qua cùng Tân Mục dạo qua một vòng, phát hiện một chuyện, phận của Sở Ngạn cũng đơn giản……” Mạc Hồi đè thấp âm thanh.

TBC

Sắc mặt Khương Dao cũng hề quá kinh ngạc.

Mạc Hồi sắc mặt của nàng: “Khương cô nương, ngươi đoán ?”

“Tám chín phần mười , Chu Hồng của Lục hoàng tử”. Khương Dao : “Ta ở kinh thành lâu như , cũng ở vô ích”.

Mạc Hồi nữa.

Quả nhiên là Khương cô nương gì là , xứng đôi với đại nhân nhà .

Kế tiếp, đoàn tiếp tục về phía .

Chỉ là nhiều thêm một hầu yên lặng đánh xe, cùng Mạc Hồi phiên đánh xe.

Cách kinh thành càng ngày càng gần, Khương Dao cũng càng ngày càng cảm giác an .

Đồng thời, càng tới gần thì nỗi nhớ của nàng đối với Cơ Hoài Dã càng sâu, hận thể chạy nhanh trở kinh thành.

Cuối cùng, bình yên qua mấy ngày thì mấy cũng tới cổng kinh thành.

Thân thể của Sở Ngạn cũng hơn nhiều.

Sau khi thành, hầu của Sở Ngạn liền dắt tới hai con ngựa.

Hiển nhiên là đường ai nấy , từng về nhà.

Sở Ngạn từ biệt Khương Dao: “Đa tạ ân cứu mạng của cô nương”.

“Ngươi hứa với mười vạn hoàng kim đấy, cũng cứu ngươi công”. Khương Dao .

Sở Ngạn chần chờ một chút, đó : “Khương cô nương, thật lừa ngươi, là nhi tử của phú thương. Thân phận thật sự của là……”

Sở Ngạn dừng một chút, đưa một miếng ngọc bội trong tay Khương Dao.

Loading...