Đoạn bá vạch trần ông , mà xung quanh ông .
Đột nhiên, bước chân của Đoạn thái phó dừng .
Chỉ thấy cây hoa quế đằng một bóng dáng nho nhỏ đang .
Cô bé mặc váy màu hồng nhạt, tóc búi hai bên, giống như một chú bướm đáng yêu.
Đang nhón mũi chân, hái hoa quế.
mà chiều cao hạn nên tay nhỏ duỗi mãi mà ngay cả một cái lá cũng chạm tới.
Cuối cùng xổm xuống, nhặt hoa quế mặt đất.
“Vị chắc hẳn là tiểu tiểu thư nhỉ”. Đoạn bá mở miệng: “ là chút giống Khương Dao, môi hồng răng trắng, tinh xảo đáng yêu”.
Đoạn thái phó hừ hai tiếng, miễn cưỡng thừa nhân vẻ ngoài của Khương Dao khá .
Đoạn thái phó cũng về phía tiểu cô nương, nhưng chần chờ, cơ thể cứng đờ ở chỗ đó.
Đoạn bá xung phong , trò chuyện với tiểu cô nương .
Tiểu cô nương cất giọng non nớt trả lời: “Cháu hái hoa quế tặng cho nương, nương thích hoa quế”.
Đoạn thái phó cảnh một già một trẻ ở chung với thật vui, trong lòng chua lòm, nhịn mà qua.
Tiểu cô nương sang ông đầy tò mò, tròng mắt đen nhánh xoay tròn.
“Vị chính là Đoạn gia gia”. Đoạn bá giới thiệu.
Tiểu cô nương cất giọng non nớt gọi: “Đoạn gia gia”.
Đoạn thái phó lên tiếng đáp , ánh mắt tập trung cánh hoa quế trong tay cô bé.
Điềm Bảo thấy ông chằm chằm liền vươn tay nhỏ , trong lòng bàn tay vài cánh hoa quế.
“Đoạn gia gia, tặng cho ông”.
Biểu cảm gương mặt Đoạn thái phó đổi, nhưng mà ngón tay theo bản năng xoa .
Người khác gì khác thường, Đoạn bá theo ông vài thập niên, đây là biểu hiện của ông khi vui.
mà, tiểu cô nương , sắp gương mặt banh của ông dọa sợ .
Đoạn bá vội vàng nhận lấy hoa quế mà tiểu cô nương đưa, : “Vậy cảm ơn tiểu cô nương”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-416.html.]
Điềm Bảo lộ một nụ mỉm ngọt ngào với lão gia gia hòa ái.
Xoay nhảy nhót rời , búi tóc đầu, cũng run run theo.
Cái sắp khiến cho trái tim Đoạn thái phó tan chảy .
Đoạn thái phó bóng dáng nhỏ xa, đó vươn tay về phía Đoạn bá.
“Tiểu cô nương cho , mau đưa cho ”.
Đoạn bá đưa hoa quế cho ông , Đoạn thái phó cẩn thận đặt trong lòng bàn tay.
Lại nhịn mà khoe khoang: “Đây là quà tiểu cô nương tặng , con bé thích ”.
Dáng vẻ tâm hoa nộ phóng khiến Đoạn bá nhịn mà trợn trắng mắt.
Khương Dao ngủ một giấc, rửa mặt ăn cơm, mới khỏi cửa.
Một bóng dáng nho nhỏ liền đ.â.m sầm lòng n.g.ự.c nàng.
“Nương, con thấy một ông lão kỳ lạ trong hoa viên!”
Nếu để Đoạn thái phó, cảm thấy Điềm Bảo thích bản thấy cô bé là ông lão kỳ lạ thì chắc hẳn sẽ tức phun m.á.u mất.
Khương Dao ôm tiểu nha đầu, nhéo gương mặt trắng nõn .
Mới tới kinh thành, hai đứa nhỏ còn khỏi cửa, Khương Dao quyết định dẫn hai đứa nhỏ ngoài thăm thú.
Trẻ con ai cũng thích náo nhiệt, dẫn ngoài chơi thì trông vẻ vô cùng hưng phấn.
Khương Dao sửa sang quần áo cho hai đứa nhỏ, liền dẫn bọn chúng bước lên xe ngựa chuẩn xong.
Xe ngựa từ từ xuất phát, Cơ phủ khá yên lặng, nhưng càng về phía , dần dần liền trở nên náo nhiệt hơn.
Cũng trong lúc , Đoạn thái phó tìm Cơ Hoài Dã bắt đầu thương nghị chuyện trong triều.
“Lại một vị hoàng tử kinh” Đoạn thái phó : “Vị hoàng tử đường nhập kinh thì ám sát, bệ hạ tức giận, hạ lệnh điều tra rõ đuổi giết. Lục hoàng tử liền nhận nhiệm vụ ”.
TBC
Cơ Hoài Dã khẽ một tiếng: “Cướp bắt cướp, ý tứ”.
“Mặc kệ thế nào, kinh thành sắp đổi thời tiết ”. Đoạn thái phó chầm chậm .
Đoạn thái phó và Cơ Hoài Dã thương nghị xong, giả vờ lơ đãng hỏi: “Nghe Khương Dao đón hai đứa nhỏ về…”.
Ông tới nơi , ông cảm thấy tiếp theo chắc chắn Hoài Dã sẽ dẫn hai đứa nhỏ tới gặp vị trưởng bối .