Ngoài cửa vang lên âm thanh khua chiêng gõ trống.
Chỉ chốc lát thấy ngoài cửa truyền đến tiếng sang sảng.
Tiếng là thuộc về Đoạn thái phó.
Ngày thường Khương Dao thấy ông thì ông đều là lạnh mặt, lúc đến lớn tiếng như , hiển nhiên là khó kìm lòng nổi.
Người ngoài sẽ cảm thấy Đoạn thái phó vui vẻ là đương nhiên.
Hôn sự hôm nay, một là con gái nuôi của ông , một là môn sinh đắc ý của ông .
Hai thành , với ông đó là song hỷ lâm môn.
Rất nhanh truyền đến tiếng chào non nớt “Đoạn gia gia”.
Là hai đứa nhỏ.
Đoạn thái phó càng vui mừng.
Tiếng đều sắp che cả tiếng chiêng trống.
Khương Dao hỉ nương dắt ngoài.
“Đi hỏi thái phó một chút xem Thường phu nhân tới ?” Khương Dao với nha bên .
Rất nhanh, nha trở .
“Tiểu thư, thái phó Thường thừa tướng Thường phu nhân bệnh, cách nào tới tham gia”.
Khương Dao tức giận đến cắn răng.
Nàng bảo Đoạn thái phó tự sai đưa cưới.
Còn truyền khắp kinh thành.
Kết quả, Thường thừa tướng vẫn cho Thường phu nhân cửa.
TBC
Nàng chỉ là cho Thường phu nhân thấy nàng thành .
Nàng nghĩ đến dáng vẻ đầy chờ mong ngày của Thường phu nhân.
Lúc chắc chắn là bà thất vọng.
mà, hôm nay Khương Dao là tân nương, cách nào tự Thường gia để đón Thường phu nhân đến đây.
Khương Dao ghi nhớ Thường thừa tướng thêm một ở trong lòng.
Khương Dao hỉ nương nắm tay.
Sau khi trải qua một loạt nghi thức, cuối cùng thì nàng cũng gặp Cơ Hoài Dã.
Xuyên thấu qua khăn voan màu đỏ, mơ hồ thấy hình cao lớn thon dài cùng khuôn mặt tuấn của .
Nam nhân nhanh về phía nàng, vươn tay với nàng.
Khương Dao đặt tay trong lòng bàn tay của một nữa, nắm lấy thật chặt.
Trong nháy mắt, âm thanh ầm ĩ dường như tan .
Người chung quanh cũng trở nên mơ hồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-422.html.]
Dường như chỉ còn , chỉ .
Khương Dao lên kiệu hoa.
Trong lòng nghĩ tới Thường phu nhân.
Tất nhiên là bà sẽ nhớ rõ hôm nay là ngày thành , cố tình ….
Hơn nữa, kiệu hoa còn ngang qua Thường phủ.
Thường phu nhân chắc chắn thể thấy tiếng chiêng trống bên ngoài.
mà, một bức tường mở rộng cách giữa hai con các nàng.
, tuy Khương Dao vẫn luôn gọi bà là Thường phu nhân.
thực tế, ở trong lòng nàng coi bà như nương.
Có đôi lúc, Khương Dao cảm thấy huyết thống quan trọng như thế, ví dụ như nàng và Thường thừa tướng, Thường Quân, Thường Thanh.
Tuy quan hệ m.á.u mủ, nhưng mà trong mắt bọn họ, Thường Ngộ Thu là nữ nhi duy nhất, duy nhất.
Có đôi khi, tình m.á.u mủ, cảm ứng với lời.
Ví dụ như nàng và Thường phu nhân, đầu tiên gặp mặt cảm thấy gần gũi.
Khương Dao mẫu , đây là đầu tiên cảm nhận tình thương của mẫu từ chỗ Thường phu nhân.
Cho nên, tình cảm , đối với nàng mà , đặc biệt.
Một câu của Thường thừa tướng, liền chia cắt hai con các nàng.
Nàng vẫn còn quá yếu.
Chuyện bao phủ một bóng ma cho ngày đại hỉ .
Khương Dao xuống kiệu hoa, Cơ phủ…..
Đột nhiên, một bàn tay nắm lấy nàng.
Bàn tay , ấm áp lạ thường.
Đột nhiên Khương Dao cảm thấy như một dòng nước ấm chảy qua, xẹt ngang qua trong lòng, khỏi về phía đối phương.
Lộ lớp khoăn voan đỏ thẫm, chỉ thấy một bóng dáng mơ hồ.
mà, Khương Dao nhận bà .
Hoặc thể khi bàn tay nắm lấy, Khương Dao cảm giác.
Thường phu nhân.
Bà tới.
Nàng đoán , tất cả đều nhờ Hoài Dã sắp xếp.
Trong ngày lành , tặng cho nàng một bất ngờ.
Nam nhân bao giờ gì mà chỉ yên lặng hành động.
Mũi Khương Dao lên men.
Cảm xúc , một nửa là đến từ Thường phu nhân, một nửa là đến từ Cơ Hoài Dã.