Cơ Hoài Dã đến, khiến cho Thường Thanh chút kiêng kị.
Thường Thanh thu hồi tay áo, khoanh tay yên.
Một ánh mắt, tất cả thủ hạ của đều lui sang một bên.
“Cơ đại nhân”. Thường Thanh .
Hiện tại tuy rằng Cơ Hoài Dã quan chức cao, nhưng mà là mới yêu quý, hoàng đế tín nhiệm.
Thường Thanh sinh trong danh môn, khi thấy thì vẫn chủ động chào hỏi.
Cơ Hoài Dã để ý tới , dắt tay Khương Dao xuống lầu.
Từ đầu đến cuối, cũng từng liếc mắt Thường Thanh một cái.
“Công tử, Cơ Hoài Dã cũng quá coi ai gì ”. Cấp nhịn , chút tức giận.
Sắc mặt của Thường Thanh lạnh nhạt: “Có vài phần bản lĩnh, chính là uy h.i.ế.p quá rõ ràng, đáng tiếc”.
Hắn cảm thấy Cơ Hoài Dã tài năng, nhưng mà vì một nữ tử như thế thì tương lai cũng chắc thể bao xa.
Hắn kính tài, nhưng mà chướng mắt thâm tình với một nữ tử như .
Cơ Hoài Dã cũng để ý đến suy nghĩ của khác, thấy Khương Dao bình yên vô sự là .
Chỉ là nghĩ thì vẫn cảm thấy khó chịu.
Tất nhiên là thấy động tác của Thường Thanh giấu trong tay áo.
Dù phu nhân của bản lĩnh, chắc sẽ thương.
vẫn cảm thấy tức giận.
“Ta cho Thường Thanh một phần ‘lễ’”. Cơ Hoài Dã .
Tất nhiên là Khương Dao , ‘lễ’ , cũng thứ gì.
Khương Dao cũng , là trút giận cho .
Vì thế, gật đầu: “Được”.
Lúc , Thường Thanh đang đường về nhà thì đột nhiên ngăn cản .
Một đứa nhỏ bảy tám tuổi, đưa cho một phong thư, bên trong chắc là chứa một phong thư.
Thường Thanh chút hiểu, nhưng mà vẫn mở lá thư .
Chữ thư quen thuộc, là chữ của Thường Ngộ Thu.
Hắn cầm thư lên . Mà khi xem xong nội dung thì sắc mặt lập tức đổi.
Thư rõ ràng là cho phu nhân Hoa Mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-436.html.]
Câu từ trong thư đối với phu nhân Hoa Mai là mật, giống như đang chuyện với ruột .
Trước , cận với phu nhân Hoa Mai, bởi vì phu nhân Hoa Mai là bà v.ú của nàng .
Sau còn cận như nữa.
Vốn dĩ chuyện cũng gì, nhưng mà, Thường Thanh khỏi nghĩ đến lời Khương Dao .
Phu nhân Hoa Mai và mẫu đồng thời sinh con, cách chuyện của đối với phu nhân Hoa Mai giống như con ruột thịt……
Không, đây chắc chắn là biện pháp châm ngòi ly gián của Cơ Hoài Dã và Khương Dao.
Ngộ Thu chính là ruột thịt của !
Hắn thể chỉ bằng một phong thư, cùng hai câu của khác mà hoài nghi của !
Thường Thanh cất lá thư , nhưng đó suy nghĩ xé thư .
Hắn về tới Thường phủ, liền đến sân của Thường Ngộ Thu.
Vừa cửa, bóng dáng đang suy yếu giường thì lập tức thấy vô cùng đau lòng.
Thường Ngộ Thu thấy là Thường Thanh thì miễn cưỡng dậy: “Đại ca……”
Thường Thanh vội vàng qua: “Muội , , đừng lộn xộn”.
TBC
Lúc Thường Ngộ Thu mới xuống, miễn cưỡng nở một nụ : “Ta việc gì, ca ca cần lo lắng……”
Thường Thanh với Thường Ngộ Thu một lát, chuyện một lát mới rời .
Thường Ngộ Thu bóng dáng biến mất của , sắc mặt lạnh xuống.
Nàng cảm thấy hôm nay Thường Thanh chút thích hợp.
Cảm giác của nàng nhạy bén, cảm thấy Thường Thanh còn quan tâm nàng giống như .
Dường như đang cất giấu chuyện gì đó .
Trong lòng Thường Ngộ Thu cảm thấy chút bất an, vẫn gọi tâm phúc tới, hỏi xem hôm nay xảy chuyện gì.
“Hôm nay đại công tử tìm Khương Dao”.
Thường Ngộ Thu hiểu ca ca của , dáng vẻ của thế thì sẽ chủ cho .
“Sau đó thì ?” Nàng chút chờ mong.
“Cơ Hoài Dã tới, mang Khương Dao ”.
Thường Ngộ Thu chút mất mát, bình yên vô sự ?
Nàng sắp hận c.h.ế.t Khương Dao .
Sau đó lâu, Thường Thanh nhận hai bức tranh.