Hoàng đế trở về hành cung.
Cơ Hoài Dã cũng trở về chỗ ở, dính bụi bặm nên đầu tiên tắm rửa sạch sẽ.
Hôm nay hoàng đế thể hiện rõ ràng thái độ của .
Người còn che giấu sự yêu quý đối với Sở Ngạn.
Có thể thấy rõ rằng chọn Sở Ngạn thái tử.
Tuy nhiên, Cơ Hoài Dã vẫn thể thở phào nhẹ nhõm.
Hắn thể tưởng tượng phe Lục hoàng tử sẽ yên.
Không chừng bọn họ sẽ trở lên liều lĩnh...
Càng đến thời điểm thì càng cẩn trọng.
Phải thận trọng trong từng bước, nếu chỉ một sai lầm nhỏ thôi cũng thể hỏng cả ván bài.
Đêm khuya, Cơ Hoài Dã mơ hồ thấy tiếng bước chân, lập tức mở mắt .
TBC
Bản năng cảnh giác cao độ khiến chằm chằm ngoài cửa, thấy bóng dáng ai đó rời .
Hắn rời giường, đẩy cửa quanh.
Bóng dáng đó biến mất.
Hắn cúi đầu, thấy một ống trúc nhỏ mặt đất.
Nhặt lên, trở phòng, thắp sáng đèn.
Mở ống trúc , bên trong là một mảnh giấy nhỏ cuộn tròn.
Trên mảnh giấy chỉ hai chữ: "Cẩn thận".
Nét chữ quen thuộc.
Cơ Hoài Dã nhạt.
Hắn nghĩ, còn đóng vai cha hiền con thảo để gì?
Hắn đốt mảnh giấy đó, nhanh chóng biến nó thành tro tàn.
Cơ Hoài Dã giường nhưng khó mà chợp mắt nổi.
Hắn nhớ thời thơ ấu, lúc ngủ gật khi đang sách, mẫu liền bắt quỳ đánh lưng .
Bà mắng rằng nếu cứ như thì thể thi đỗ Trạng Nguyên, thể báo thù?
Nghĩ về những chuyện cũ, cảm thấy tâm trí rối bời.
Như thể giam trong lồng sắt, ném nước sâu.
Cảm giác ngộp thở và tuyệt vọng ập đến.
Khi chạm bùa hộ mệnh treo cổ, mới dần cảm thấy an tâm hơn.
Đây là bùa mà thời gian Dao Dao xin cho , còn nhờ đại sư khai quang.
Rõ ràng nàng cũng nhận thấy xuân săn đầy nguy hiểm.
Hình ảnh của Khương Dao hiện lên trong đầu, khiến tim đập chậm mấy nhịp, dần dần rơi giấc ngủ.
Sáng sớm hôm ,
Cơ Hoài Dã dậy sớm liền tiến đến trường săn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-453.html.]
Hôm nay, hoàng đế đến.
Những còn cũng tỏ ân cần như hôm qua.
Vì thế khi đến, mặt cũng nhiều, bao gồm cả Sở Ngạn.
Cơ Hoài Dã thấy Sở Ngạn liền bước tới: "Điện hạ”.
Hắn cúi kính cẩn.
Sở Ngạn coi Cơ Hoài Dã là tâm phúc, nên tỏ thiện, lập tức nở một nụ .
"Cơ đại nhân”.
Sở Ngạn còn hỏi thăm về Khương Dao.
“Trước đây phu nhân cứu giúp , nhưng vẫn đến cửa để cảm ơn” Sở Ngạn chút áy náy.
Mới cung, Sở Ngạn kẻ khác nhòm ngó, hành sự dễ dàng.
Dù lòng đến tạ ơn, nhưng vẫn cơ hội.
Rõ ràng, Sở Ngạn là trọng tình trọng nghĩa, vẫn luôn ghi nhớ điều .
“Điện hạ lòng , sẽ chuyển lời đến phu nhân” Cơ Hoài Dã đáp, đột nhiên hạ giọng: “Điện hạ, hôm nay nhất định cẩn thận”.
Sở Ngạn hiểu rõ ý , biểu cảm trở nên nghiêm túc hơn.
Sau đó, Sở Ngạn gật đầu: “Ta , yên tâm”.
Chỉ chốc lát , các triều thần lượt đến.
Lục hoàng tử cũng xuất hiện.
giờ, cuộc săn mới bắt đầu.
“Hôm nay bổn điện hạ sẽ săn một con gấu, để nấu món tay gấu dâng lên phụ hoàng”.
Lục hoàng tử lớn vung roi ngựa, phi thẳng rừng.
Những còn cũng lượt xuất phát.
Rừng núi vốn yên tĩnh giờ bỗng trở nên náo nhiệt.
Cơ Hoài Dã cưỡi ngựa, tiến rừng núi.
Hắn thực sự săn bắn, mà chỉ lo lắng cho sự an của Sở Ngạn.
Vì , vẫn luôn ở gần Sở Ngạn.
Tầm mắt của rời khỏi bóng dáng của Sở Ngạn.
Sở Ngạn là quan trọng nhất đối với , thể để xảy bất kỳ chuyện gì ngoài ý .
Cơ Hoài Dã luôn giữ tinh thần cảnh giác cao độ, còn căng thẳng hơn cả việc săn bắn.
Thời gian trôi qua, thoắt cái đến buổi trưa.
Ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá chiếu xuống khu rừng, cảm thấy khô nóng.
Cơ Hoài Dã định xuống ngựa để uống nước thì cơ thể đột nhiên căng thẳng.
Hắn thấy tiếng mũi tên xé gió.
Ngay đó là tiếng kêu thảm thiết.
Rồi tiếp đến, là tiếng đánh .