Lục Trầm đặt quạt xuống,  dậy, quan sát  đàn ông từ đầu đến chân: “Gặp  chuyện gì ? Che kín như , để  xem thử.”
Người đàn ông  , lập tức tháo mũ và khăn quàng .
Chỉ liếc qua một cái, Lục Trầm  cảm thấy một cảm giác nặng nề trong lòng.
Người  thường , nếu ấn đường tối màu thì là điềm . Vậy tình trạng của  đàn ông   thể  là  sống  bao lâu nữa.
Khuôn mặt của ông  t.ái xanh, môi tím tái   vẻ gì khỏe mạnh.
Đôi mắt của  đàn ông đầy m.áu, con ngươi   chút ánh sáng nào, cứ thế  Lục Trầm một cách vô hồn.
Lục Trầm nhíu mày,   thấy  cổ  đàn ông  những vết b.ầm màu đỏ sẫm hình mảng lớn, như thể m.áu  lưu thông, là những vết b.ầm tụ m.áu.
Đó là dấu hiệu của x.ác c.hết!
“Anh , là  ông Vương Mãng giới thiệu tới đây ?”
Lục Trầm hỏi  đàn ông.
Người với  thường tụ hội theo loại hình, đồ vật cũng .
Vương Mãng là một kẻ  tiếng trong thành cổ, là một tên giang hồ chuyên về đất đai, cờ bạc, và g.ái g.ú, tất cả những thứ   đều tinh thông.
Những  mà  giới thiệu đến, đa phần cũng  phẩm hạnh  mấy  .
Nghĩ đến đây, Lục Trầm  khỏi cảm thấy chút khó chịu.
Người đàn ông sợ Lục Trầm từ chối, lập tức nắm lấy tay của ông,  bắt đầu gọi là  em: ” Ông chủ Lục, ngài nhất định  giúp đỡ !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-thi-kieu-diem/2.html.]
Lục Trầm lập tức cảm nhận  một luồng lạnh giá truyền từ cổ tay lên, nhiệt độ cơ thể của  đàn ông  gần như  khác gì x.ác c.hết!
—
2.
Lục Trầm lập tức cảm nhận  một luồng lạnh giá truyền từ cổ tay lên, nhiệt độ cơ thể của  đàn ông  gần như  khác gì xác chết!
Người đàn ông cúi  xuống, như thể sắp quỳ xuống.
Lục Trầm rụt tay , đỡ lấy cánh tay của ông : “Đừng vội,    là  giúp .”
“Ngồi xuống , chúng   chuyện .”
Người đàn ông  im tại chỗ, ánh mắt vẫn khóa chặt  Lục Trầm.
Lục Trầm  để tâm, kéo một cái ghế mời  đàn ông  xuống: “Uống  ?”
Người đàn ông gật đầu: “Cảm ơn.”
Chẳng mấy chốc, một tách  nóng  đưa đến tay  .
Lục Trầm cũng cầm tách , nhấp một ngụm nhẹ, “Nói .”
Người đàn ông uống một ngụm   bắt đầu kể: “ tên là Lâm Lương Đông, gần đây   dạo khu phố phong t.ình với bạn bè, ừm…”
Vừa bắt đầu , Lâm Lương Đông  vẻ  ngập ngừng.
Chuyện , ai mà mở miệng  cũng cảm thấy ngượng ngùng.
Tuy nhiên, Lục Trầm cũng  thể hiểu , dịch vụ của khu phố phong t.ình  chẳng qua chỉ là hai bên đều tìm kiếm thứ  cần. Một bên tìm t.iền, một bên tìm sắc, chẳng  gì lạ.