Ta   bình phong, hai tay chắp  lưng, lặng lẽ dõi theo bóng lưng .
 
Lý Mục len lén  trở , “Chủ tử,   ba kế: Thượng sách, bỏ độc  ôn tuyền, hóa xương  tiếng động; trung sách, thổi mê hương ,   tay giế*; hạ sách,  dùng cái khăn , siết  từ  lưng.”
 
Ta  sang  y, trầm mặc hồi lâu: “Khăn để , lui xuống .”
 
Lý Mục như hiểu , đặt khăn  tay : “Dùng xảo lực.” Hắn còn  động tác mô phỏng thắt cổ một lượt.
Sương mù bồng bềnh.
 
Ta đặt khay gỗ lên cạnh ngọc trì, tay nhẹ đặt lên cánh tay .
 
Lý Huyền Ca đột nhiên mở mắt, giữ lấy cổ tay , cũng chẳng  đầu : “Ta   hạng  háo sắc vô độ.” Hắn hạ giọng như sợ   bối rối, “chúng …  thể chờ đến ngày đại hôn.”
 
Lòng   xao động.
 
“Xưa nay  một nan đề, giang sơn mỹ nhân, hai mà chỉ  chọn một, nếu là Tướng quân, sẽ chọn gì?”
 
Lý Huyền Ca nghiêng đầu,    phần bất ngờ: “Giang sơn… và nàng ?”
 
Thấy   đáp,  tưởng  ngầm mặc nhận, liền khẽ : “Ta chọn nàng.”
 
Ta chỉ khẽ nhếch môi  nhạt.
Lý Huyền Ca hỏi: “Nàng  gì? Chẳng lẽ  đáp sai  ?”
 
Ta đưa tay còn , nắm lấy tay : “ . Nếu là ,  sẽ chọn hết.”
 
Hắn chợt bật  khẽ một tiếng.
 
Rồi tựa hồ chợt phát hiện   quá gần, yết hầu khẽ động, nhẹ giọng    ngoài đợi  .
 
Ta  tiến thêm một bước, dõi ánh mắt  , tay chầm chậm đưa  nước: “Cứ xem như là  tham sắc .”
 
…
 
Lý Huyền Ca ở  tẩm cung của  suốt ba ngày ba đêm.
 
Không gặp một ai.
 
Trong  thời gian , mấy vị Phó tướng của  đến tìm cả chục lượt, đều   âm thầm chặn .
 
Trong điện mờ tối, Lý Huyền Ca vén màn giường bước xuống,  thẳng  giá nến.
 
Hắn lạnh mặt đưa tay, thổi tắt ngọn lửa.
 
Tẩm điện lập tức chìm  bóng tối.
 
Hắn   một lời, sải bước  về phía , đẩy cửa sổ rộng mở.
 
Ánh mặt trời ngoài  bất chợt chiếu thẳng , chói đến nỗi   giơ tay che mắt.
 
“Chàng tỉnh ?” Ta từ  giường  dậy, bước tới mở cửa điện.
 
Chẳng bao lâu, cung nhân nối   , mở hết cửa sổ, thu  nến đèn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-thuat-tuong-su/chap-23.html.]
 
Ánh sáng  tràn ngập khắp nơi.
 
Qua bóng  qua , Lý Huyền Ca  , vẻ mặt vô cảm:  “Nàng đối với … dùng thủ đoạn thế ?”
 
“Không tổn hại đến  thể.” Ta vòng qua  giá sách, rút  một quyển tấu chương màu vàng, đưa về phía : “Giang sơn và mỹ nhân,  chọn mỹ nhân. Nếu mỹ nhân   giang sơn…  thấy ?”
 
Lý Huyền Ca mở  , thoáng nhướng mày, đưa mắt  : “Chiếu thư sắc phong Hoàng phu? Đây là gì, chiêu hàng?”
 
Hắn tùy tiện ném chiếu thư trở   tay .
 
“Không  chiêu hàng, là thực hiện lời hứa. Chàng từng , nếu  xưng Đế, sẽ phong   Hậu. Nay   thể xưng Đế, đương nhiên cũng sẽ phong   Hậu.”
 
Lý Huyền Ca : “Ta  gạt nàng.  nàng  lừa . Dù nàng giữ  năm ngàn quân của , dù  nàng tập kích năm vạn ngoài thành… phụ   vẫn sẽ tiếp tục điều binh áp sát kinh đô. Vô ích thôi.”
 
Ta bước  ngoài điện, chống tay lên lan can, ngẩng đầu  trời thu ngàn dặm, thần sắc đầy kiêu ngạo, “Vậy thì đánh , cùng ông  đánh, cùng ông  tranh—”
 
Ta dang hai tay, để   cho rõ, từng chữ từng lời vang vọng khắp điện: “Lý Huyền Ca, nay  khác xưa. Ta hiện là  của họ Triệu, thừa kế giang sơn nhà Triệu,  lưng là hoàng thất Triệu thị, là phủ Thịnh Quốc công. Ta là chính thống hoàng thất, còn phụ   là phản loạn. Nếu Trẫm  bình phản tặc, chẳng lẽ  dâng tay nhường ngôi ?”
 
Ta khẽ thở dài, đưa mắt về phương xa: “Thắng thua  luận, nhanh thì đánh ba tháng, năm tháng, chậm thì bảy mươi, tám mươi năm…”
 
Ta xoay đầu  , đưa chiếu thư   nữa: “Chàng  Hoàng phu của  ba tháng, năm tháng… chẳng  cũng  lắm ?”
 
Hắn  đầu né tránh ánh mắt : “Nếu  tiếp chỉ… thì phụ    lấy gì mà an lòng?”
Trạm Én Đêm
 
Ta kề sát chiếu thư đến tận  mặt : “Ta phong ông   Quốc trượng.”
 
Lý Huyền Ca  nguyên tại chỗ, mắt khẽ cụp xuống, thần sắc dần u tối.
 
Khi  tưởng  sẽ  nhận, định rút tay về, thì  bất ngờ đoạt lấy chiếu thư, nắm chặt trong tay, đến nỗi mu bàn tay nổi cả gân xanh.
 
Hắn nhắm mắt , từng chữ nặng như đinh đóng cột: “Minh Vấn Thu, nàng quả nhiên xem  như c h ó mà giày xéo.”
 
Nói xong,  cầm lấy chiếu thư,  đầu rời khỏi điện,    mở   kỹ, còn vô tình đụng trúng Lý Mục.
 
Lý Mục vội chạy về phía : “Chủ tử,    cho  … chúng  đang nắm giữ cả nhà họ Lý ?”
 
Ta mím môi, khẽ lắc đầu: “Chưa dùng tới chiêu đó, cũng  cần  với  .”
 
Lý Mục  kinh ngạc  : “Hy vọng mẫu   cũng   lộ .”
 
Ta im lặng hồi lâu: “Cho  … cũng chẳng .”
 
Lý Mục nhịn   thở dài: “Chủ tử bày mưu tính kế đủ đường, đề phòng vạn nhất,   ngờ  là  dễ thu phục nhất.”
 
Ta xoay , cất bước  về điện: “Có thể đổi cách xưng hô .”
 
Lý Mục sững , lập tức lùi hai bước, hai tay chắp , quỳ gối cung kính: “Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
21.
 
Một tháng ,  chính thức đăng cơ xưng Đế.
 
Sắc phong Lý Huyền Ca  Hoàng phu, tôn Thịnh Quốc công Dương Thiệu như Thái thượng hoàng, phong Minh Vọng Xuân  Đại trưởng công chúa, Minh Văn Hạ  Trưởng công chúa, truy phong Dương Hằng - cố nữ của Thịnh Quốc công,  Thuận Uyển công chúa.