Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-07-26 05:55:14
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Các chia công việc, theo đúng thời gian sắp xếp, lượt dẫn , tuyệt đối chậm trễ.”

Tiểu Lưu lái xe, bất an liếc Lục Nghiễn:

 “Lục , cái loại cặn bã như mười cái mạng cũng bằng một sợi tóc của , thể đổi phương án khác ?”

Lục Nghiễn lời cường điệu của chọc , nhét ví túi:

“Không cần, sẽ .”

Chiều hôm , Triệu Minh và Hàn Lan Chi chờ điện thoại.

Chuông điện thoại vang lên, Hàn Lan Chi liếc Triệu Minh, gã hiệu cho bà bắt máy.

Giọng Lục Nghiễn vang lên ở đầu dây bên , Hàn Lan Chi lòng đầy thấp thỏm:

“Lục Nghiễn, con… con đến ?”

“Ừ, nhưng hỏi qua thì nhà máy ở trong nội thành, hẹn đến nơi hẻo lánh như ? Tài xế tìm mãi vẫn .”

Hàn Lan Chi nhất thời trả lời thế nào, điện thoại đang để chế độ loa ngoài, Triệu Minh vội lên tiếng:

“Đây là một nhà máy mới của ở Dương Thành, khai trương, bác sĩ , mà cũng rời , nên dứt khoát đưa đến đây.”

Khóe môi Lục Nghiễn cong lên, nở một nụ giễu cợt:

“Vậy cảm ơn ông Triệu. Khoảng tám giờ tối sẽ đến, vẫn gọi chứ?”

“Buổi tối chúng về ký túc xá nhà máy , gọi khác.” Triệu Minh mới cho Lục Nghiễn.

Sau khi gác máy, Triệu Minh hỏi bên cạnh:

“Chuẩn xong hết ?”

“Xong , Triệu .”

“Lập tức lên đường.”

Triệu Minh liếc Hàn Lan Chi, Lý Dũng lập tức hiểu ý, rút dụng cụ trói c.h.ặ.t t.a.y bà .

Hàn Lan Chi giãy giụa phẫn nộ, nhưng vô ích, định chửi, miệng nhét đầy băng vải.

Mùi hôi xộc thẳng lên khiến bà suýt ngất.

“Yên phận chút, thì sẽ còn khổ hơn nữa.” Lý Dũng lạnh lùng cảnh cáo.

Ba lên xe, chạy thẳng đến nhà máy .

Nơi đó hẻo lánh, ai cứu , còn bố trí hơn chục tay to khỏe, dù Lục Nghiễn mười cái đầu cũng đừng mong thoát .

Trên đường, Lý Dũng lái xe, Triệu Minh dặn:

“Tới nơi gọi ngay cho Phương mang thuốc đến. Chuẩn đủ liều, ý chí từng vượt mức tầng chín.”

Hắn từng lấy hồ sơ tuyệt mật của Lục Nghiễn từ Vạn Hoa Sinh.

“Yên tâm , chúng kinh nghiệm với kiểu như . Dù ý chí sắt đá cũng trụ nổi.”

Triệu Minh :

“Nếu thứ thuốc sớm hơn, thì Thẩm Hoài Sơn cũng c.h.ế.t dễ như .”

Nghe đến đó, mắt Hàn Lan Chi trợn trừng, lằn m.á.u đỏ tía nổi lên.

Miệng bà phát tiếng ‘ư ư’ đầy phẫn nộ.

Chẳng lẽ Thẩm Hoài Sơn vì đàn bà mà chết, mà là đám súc sinh hại chết?

Dù bà từng trách móc ông ít, nhưng bao cú sốc thời gian qua, bà dần hiểu :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-242.html.]

Có lẽ, Thẩm Hoài Sơn là đàn ông duy nhất từng thật lòng đối xử với bà.

Triệu Minh thấy bà trợn mắt , nước mắt tuôn như mưa, liền tiến tới:

 “Sao thế? Hắn cổ hủ, cứng nhắc, xoay chuyển, cả cô và đều từng ghét mà.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Giờ cái gì?”

Hàn Lan Chi chỉ thấy ngũ tạng như xé toạc, lòng chợt rơi vực sâu tuyệt vọng.

Bà sẽ cùng Lục Nghiễn c.h.ế.t ở đây.

Nghĩ đến đó, bỗng bừng tỉnh điều gì...

Bà dùng ánh mắt khẩn cầu Triệu Minh.

từng thấy ánh mắt như từ bà, lòng hiểu khựng , bước tới rút miếng băng vải khỏi miệng:

“Muốn gì nữa?”

và Lục Nghiễn c.h.ế.t ở đây cũng , nhưng hãy tha cho con gái . Nó uy h.i.ế.p gì đến các cả.”

Triệu Minh gật đầu.

gọi điện cho nhà họ Hạ.”

Triệu Minh khẩy:

 “Muốn để lời trăng trối cho Tứ thiếu nhà họ Hạ?”

Hàn Lan Chi im lặng.

“Đừng giở trò. Yên tâm, chỉ cần Lục Nghiễn gặp chuyện, Tứ thiếu nhà họ Hạ nhất định bỏ qua cơ hội .

 Cô ngoan ngoãn phối hợp thì sẽ động đến kẻ vô dụng.”

Hàn Lan Chi vùng vẫy nữa, yên như thể chấp nhận phận.

Lúc , một đàn ông trẻ mặc áo choàng trắng, đeo kính gọng vàng xuất hiện trong nhà máy.

Triệu Minh tiến lên chào:

 “Phương .”

Phương Minh Sinh bước tới bàn khay trắng, kiểm tra từng món d.a.o kéo trong đó, gật đầu hài lòng:

 “Rất .”

Không lâu , chuông điện thoại vang lên.

Triệu Minh hiệu im lặng, bật loa ngoài.

Bên vang lên giọng của Lục Nghiễn, đều đều như :

 “Mẹ, con sắp đến .”

Triệu Minh hiệu cho Hàn Lan Chi lên tiếng.

Hàn Lan Chi :

 “Con mau , đến đây chỉ là cùng c.h.ế.t chung thôi.”

Biết là muộn, nhưng bà vẫn một câu.

Lời dứt, sắc mặt Triệu Minh lập tức đổi, định tiến lên động tay, thì giọng Lục Nghiễn:

 “Nói gì mà nặng lời ? Con tới cửa đây.”

Nói xong liền ngắt máy.

 

Loading...