Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 469

Cập nhật lúc: 2025-10-29 13:43:33
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Nghiễn đến cửa, khẽ:

 “Đồng ý .”

Trần Ức Nam thở phào nhẹ nhõm.

Sáng sớm hôm , Lục Nghiễn gọi điện cho Lục Thừa Bình.

Lục Thừa Bình điện thoại thì ban đầu vui, nhưng khi giao cho nhiệm vụ thì chút chần chừ:

 “Anh , em sớm cải tà quy chính mà.”

“Cải thì phạm khó lắm ?” – Lục Nghiễn hỏi.

“Vì… vì chứ?”

 Giờ chẳng dám trêu chọc Tưởng Thành chút nào, bây giờ chỉ mong để ấn tượng với Tưởng Thành, đợi ly hôn xong sẽ tìm cách tiếp cận.

Lục Nghiễn hít sâu một , giải thích rõ ràng chuyện cho Lục Thừa Bình.

Hiểu đầu đuôi, Lục Thừa Bình lập tức nịnh nọt:

 “Việc để em lo, em nhận liền.”

Tưởng Thành bàn việc, sắp xếp tiến triển của sự việc. 

Tin đồn bên ngoài vẫn lan truyền dữ dội, đơn ly hôn nộp lên, hiện đang trong quá trình xét duyệt, bình thường sẽ mất một tháng.

Hôm qua, Vị Siêu gọi điện đến, thuyết phục Vị An về quê.

Vịt Trắng Lội Cỏ

 Chỉ cần xử lý xong chuyện, thể về.

Mọi thứ đều trong kế hoạch, tiến triển định, nhưng hiểu trong n.g.ự.c vẫn nặng nề, khó thở đến nghẹt lòng.

Anh dậy, đến phòng của , lục tìm hết các ngăn tủ nhưng chẳng thấy gì, cuối cùng đành trong vẻ thất vọng.

 Đây là đầu tiên tự tiện lục đồ của cho phép.

Lục Nhãy, dì Hà đến:

 “Thiếu gia, nhị tiểu thư nhà họ Lục ở bên cạnh đến, chuyện gấp gặp .”

Tưởng Thành đó là Lục Thừa Mỹ.

 Lý trí bảo nên từ chối, nhưng hiểu vẫn kìm .

Vừa thấy Tưởng Thành, Lục Thừa Mỹ như thấy cứu tinh, vội vàng trong thở dồn dập:

 “Anh Tưởng, xin … xin cứu Thừa Bình, nó gây chuyện .”

Tưởng Thành sững :

 “Xảy chuyện gì? Bình tĩnh, xuống rõ.”

“Nó gây xung đột ở phòng ca múa, hỏng một nửa đồ trong đó. 

Đám bao vây , bắt nhà họ Lục mang tiền đến đền, nếu sẽ chặt một tay

Chị cả em mang tiền đến, nhưng thương lượng . Em lo quá nên đến nhờ giúp.”

Nghe xong, Tưởng Thành cầm ngay chiếc áo khoác sofa, quát lớn:

 “Tưởng Vinh, với .”

Lục Thừa Mỹ bật :

 “Anh Tưởng Vinh sáng sớm chị Nhã Nhã hẹn ngoài .”

Thấy Tưởng Thành định phòng việc – chắc để gọi – Lục Thừa Mỹ vội vàng trong tiếng nức nở:

 “Chị cả em sáng nay khỏi nhà tâm trạng , gọi đến phòng ca múa, chị vẫn tới. 

Rõ ràng theo lộ trình thì chị đến lâu .

 Có khi nào chị gặp chuyện …?”

Nghe , Tưởng Thành khựng bước, lập tức đầu, lao nhanh xe, mở cửa:

 “Em gọi cho Lục Nghiễn , đến đó .”

Chiếc xe khởi động, lùi nhanh rẽ gấp, phóng như bay.

Tay siết chặt vô-lăng, đầu óc xoay chuyển liên tục.

 Phòng ca múa đó đúng là nơi Lục Thừa Bình thường xuyên lui tới, gây chuyện ở đó.

 Chỉ là lúc nãy gấp quá, quên hỏi xem Lục Thừa Chi cùng ai .

 Tim đập dồn dập, lái quanh con đường.

Xe Tưởng Thành dừng cửa phòng ca múa.

 Vừa bước xuống, thấy bên trong ồn ào náo loạn. Quầy thu ngân trống trơn, thẳng đến đám đông tụ tập, thấy Lục Thừa Bình bao vây ở giữa, đang đối đầu với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-469.html.]

Tóc tai, quần áo của rối bù, trông vô cùng t.h.ả.m hại.

 Tưởng Thành tiến gần, giọng trầm xuống:

 “Các đang gì ở đây?”

Nghe thấy tiếng , đám .

 Tưởng Thành cao ráo, dáng vẻ lạnh lùng, khí chất uy nghiêm của quen ở vị trí cao khiến chỉ cần cau mày, khí lập tức căng thẳng.

 Thấy bước tới, đám bất giác nhường đường.

Lục Thừa Bình vội nhào tới, túm tay áo :

 “Anh Tưởng, cứu em, cứu cả chị em nữa!”

Nghe , tim Tưởng Thành thắt :

 “Chị ?”

Lục Thừa Bình òa :

 “Bị kéo phòng riêng !”

Tưởng Thành cảm giác m.á.u trong đầu dồn lên:

 “Phòng nào?”

“Em… em .” – trong khi vẫn giữ chặt hai bên.

Đám phận Tưởng Thành, nhưng vô thức dám động tay động chân mặt .

Tưởng Thành tiến lên, túm cổ áo tên cầm đầu:

 “Dẫn tìm.”

Tên cũng là kẻ từng lăn lộn, kéo áo liền hất tay Tưởng Thành :

 “Chuyện lớn như , con nhỏ đó tưởng quăng ít tiền là thể đưa chắc? Anh em dễ dắt mũi…”

Chưa dứt câu, một cú đ.ấ.m mạnh như trời giáng giáng xuống mặt , khiến mắt hoa lên, miệng trào máu.

 Khi còn kịp vững thì Tưởng Thành bỏ mặc tất cả, chạy thẳng về phía phòng riêng.

Anh đạp cửa căn thứ nhất — bên trong chỉ mấy tên trai trẻ đang chơi bài, ăn hạt dưa.

 Căn thứ hai, thứ ba…

Càng tìm, tim càng loạn, lý trí dần biến mất, miệng gào lên:

 “Lục Thừa Chi!”

Bị đạp cửa liên tiếp, nhiều trong đó bực bội c.h.ử.i rủa, nhưng khi thấy ánh mắt sắc bén và khí thế của , chẳng ai dám tiến gần.

Từng phút từng giây trôi qua, mở đến căn thứ năm mà vẫn thấy Lục Thừa Chi .

Cho đến khi đạp tung cửa căn thứ sáu —

Trước mắt là cảnh Lục Thừa Chi một tên côn đồ ép sát tường.

 Trong khoảnh khắc , m.á.u trong Tưởng Thành như sôi lên, run rẩy vì giận dữ, hét lớn:

 “Lục Thừa Chi!”

Một tên côn đồ thấy đến, liền mạnh tay đẩy cô va mạnh tường.

 Lục Thừa Chi ngã , đầu đập ghế, thể vô lực đổ xuống sàn.

“Dạy cho mày lễ độ!” – ba tên lao về phía Tưởng Thành, hai tên còn tiến gần đến Lục Thừa Chi.

Nhìn cảnh đó, Tưởng Thành mất kiểm soát.

 Anh giận dữ nắm lấy cổ áo tên lao đến, tung cú đ.ấ.m chí mạng, khiến ngã lăn .

 Thừa cơ, chộp lấy chai rượu bàn, ném mạnh về phía tên gần Lục Thừa Chi nhất.

 Cú đ.á.n.h chuẩn xác đến mức khiến đầu như nứt , m.á.u trào , hoảng hốt , thấy Tưởng Thành sắp thoát khỏi vòng vây thì hét lên:

“Đừng động con nhỏ đó nữa, xử thằng !”

Lập tức, năm tên vây quanh Tưởng Thành.

 Anh hít sâu một — đúng như mong , đám dồn cả về phía .

đáng tiếc, Tưởng Thành hạng tầm thường.

 Dù chẳng theo quy tắc gì, vẫn thể hạ gục tất cả.

Tên lao đến đầu tiên vật ngã, giẫm mạnh đôi giày quân đội xuống lưng, khiến hét lên t.h.ả.m thiết.

“Xông lên hết !” – tên cầm đầu gào.

Tưởng Thành đá văng , cúi tránh đòn, nắm cổ áo một tên khác, kéo lê ngược sàn.

 

Loading...