Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 96

Cập nhật lúc: 2025-04-01 05:59:58
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

96

Thẩm Thanh Nghi do dự một chút, “Cho con thêm thời gian suy nghĩ.”

Vụ án của cha thể so sánh với chuyện tình cảm nam nữ, Hạ Tịch Học phát hiện dấu vết của phụ nữ ở Phượng Thành.

đợi Lục Nghiễn tới phá án giúp ba cô, nhưng những bản thảo thì thể chờ .

Hàn Lan Chi hài lòng gật đầu, “Được!”

“Nếu con ly hôn , còn tiếp tục giúp nhà họ Triệu đòi bản thảo của cha con nữa ?” Thẩm Thanh Nghi Hàn Lan Chi, vẻ mặt nghiêm túc vô cùng.

Hàn Lan Chi : “Con nghĩ là đang giúp nhà họ Triệu đòi ?”

“Nếu thì là gì?”

“Nếu thật sự bản thảo, thì hai con căn bản cần dựa bất kỳ ai cũng thể sánh ngang với nhà họ Hạ.” Hàn Lan Chi kẻ ngốc.

Đến lúc đó, Thanh Nghi và nhóc nhà họ Hạ cũng coi như môn đăng hộ đối.

“Một nữa con nhắc , con bản thảo.” Thẩm Thanh Nghi xong hỏi tiếp,

“Mẹ sống ở nhà họ Triệu ?”

Trong lòng Hàn Lan Chi rõ chuyện bản thảo , nhưng lúc lúc tranh luận về vấn đề , bà thu nụ mặt,

 “Sao ? Nếu thì thể ở đó bốn năm ? Ăn mặc dùng đều là thứ nhất, nhưng so với việc thể chủ cuộc đời thì chẳng đáng là bao.”

“Chú Triệu của con hồi trẻ yêu , nhưng khi đó cảnh của chú , vì mới chọn gả cho cha con.”

Thẩm Thanh Nghi ẩn ý trong lời , “Mẹ định rời khỏi nhà họ Triệu?”

Hàn Lan Chi : “Con con , lúc nào cũng cứng nhắc, thật sự cha con dạy hư . Mẹ chắc chắn sẽ rời khỏi nhà họ Triệu, nhưng nếu lựa chọn hơn, chắc chắn sẽ .

Còn nếu , thì cứ tạm thời ở đó .”

Thẩm Thanh Nghi những lời chút sững sờ, nhưng cũng gì thêm, chỉ cần chịu chứng cho cha, những chuyện khác cô cũng quản nổi.

“Con cần thời gian suy nghĩ về việc khi ly hôn thì An An sẽ ở .”

Nghe thấy câu , Hàn Lan Chi phần nào đoán quyết định của con gái, bà gật đầu, “Nếu con , hãy theo về nhà họ Triệu.”

Thẩm Thanh Nghi từ chối ngay lập tức: “Con !”

Hàn Lan Chi cũng ép buộc, lấy từ trong túi một phong bì đưa tới mặt cô, “Cầm lấy !”

Thẩm Thanh Nghi do dự một chút nhưng vẫn nhận.

“Mẹ là con, dù đây lạnh nhạt một chút, nhưng cũng hại con . Rời khỏi khu nhà của viện nghiên cứu, con cũng cần chỗ để .” Hàn Lan Chi suy nghĩ cho cô.

Lúc Thẩm Thanh Nghi mới đưa tay nhận lấy.

Phong bì dày! Cô đoán bên trong là gì.

“Mẹ về đây, suy nghĩ cho kỹ, vấn đề gì thì tới tìm .” Nói xong, bà lấy từ trong túi một tấm danh .

Thẩm Thanh Nghi nhận lấy, xa lạ quen thuộc mắt, bỗng cảm thấy chút hoang mang.

Mãi một lúc , cô mới về nhà.

Vừa đến cửa, An An lao , đôi mắt to tròn đen láy ánh lên vẻ lo lắng, “Mẹ, bà ngoại bắt nạt ?”

Nhìn dáng vẻ căng thẳng của con trai, Thẩm Thanh Nghi bật : “Không !”

Lục Thải Tình trong phòng khách chờ nãy giờ cũng thở phào nhẹ nhõm, “Em chuẩn cơm chiều đây.”

“Được, !”

Thẩm Thanh Nghi dắt An An nhà, dịu dàng : “Mẹ phòng việc một lúc, con tự chơi nhé, nếu đói thì lấy bánh ăn.”

An An dù nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, “Dạ!”

Nói xong, chạy lon ton về sofa, tiếp tục nghịch cây bút ghi âm của .

Thẩm Thanh Nghi phòng, đóng cửa , xuống bàn, mở phong bì Hàn Lan Chi đưa , bên trong quả nhiên là một xấp tiền giấy dày cộp.

Cô đếm thử, tổng cộng một vạn tệ, đây con nhỏ.

Cô cất tiền , trong lòng nghĩ tới chuyện của Lục Nghiễn. 

Anh từng , chỉ cần cô tìm lựa chọn hơn, sẽ đồng ý ly hôn, với , cô là trách nhiệm nhiều hơn tình yêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-96.html.]

Vậy nên chuyện ly hôn hề khó.

Chỉ là An An, cô thế nào đây? Thằng bé thích ba nó như .

Nghĩ đến đây, lòng cô chút rối bời.

thẫn thờ một lúc lâu, sắp xếp suy nghĩ lấy sổ tay , bắt đầu vẽ.

Trên bàn cơm chiều, Thẩm Thanh Nghi ăn mà tâm trí để .

Lục Thải Tình hào hứng về kế hoạch bán hàng của , “Chị dâu, em nhờ một cái xe đẩy, treo túi lên bán, nhưng chắc là kịp, nên mắt em sẽ mượn một cái xe kéo, trải vải lên để bày hàng.”

Thẩm Thanh Nghi kéo về thực tại bởi câu của cô, “Được, để chị vẽ mẫu xe đẩy, vẽ xong tìm .”

“Ừm!”

“Không cần mượn xe kéo , ngày đầu tiên đừng mang quá nhiều, hai mươi cái là , nếu bán hết mang vác phiền. Mang theo một tấm vải màu sáng là đủ, còn vị trí bày hàng, mai chúng khảo sát.” Thẩm Thanh Nghi dặn dò.

Lục Thải Tình : “Em xem vị trí sẵn , ở khu chợ, cửa rẽ trái một chỗ trống, thường từ ngoại ô lên bán rau, mà mất phí thuê sạp.”

Thẩm Thanh Nghi suy nghĩ một chút, “Mai chúng cùng , để chị xem xét thêm.”

“Được thôi!”

Hai bàn bạc xong, trong lòng Lục Thải Tình cũng yên tâm hơn.

Dùng cơm tối xong, Thẩm Thanh Nghi như thường lệ trở về phòng việc, Lục Thải Tình dọn dẹp bát đũa, còn An An thì sách.

Bây giờ cuối tháng tám, buổi chiều trời bắt đầu mát hơn. 

Nhìn mặt trời dần khuất ngoài cửa sổ, Thẩm Thanh Nghi chần chừ nên gọi điện cho Lục Nghiễn .

Ngay lúc , ngoài cửa vang lên một giọng : “Đồng chí Thẩm Thanh Nghi ở nhà ?”

Thẩm Thanh Nghi nhận giọng , liền dậy khỏi phòng, “ đây!”

Vịt Trắng Lội Cỏ

Người đến là nhân viên bán hàng của hợp tác xã, thấy Thẩm Thanh Nghi liền rạng rỡ, “Mau điện thoại , gọi mấy mà chị nhà.”

An An lập tức đầu , “Là ba gọi ạ?”

Nhân viên bán hàng trả lời: “ !”

An An lập tức trượt từ sofa xuống, chạy đến mặt Thẩm Thanh Nghi, “Con với !”

Nhìn dáng vẻ vui sướng của con trai, lòng Thẩm Thanh Nghi bỗng dâng lên cảm giác phức tạp.

Cô nắm tay An An, cùng đến hợp tác xã. Vừa xuống điện thoại đầy nửa phút, chuông reo lên nữa.

Thẩm Thanh Nghi nhấc máy, là mở lời , “Alo?”

Nghe thấy giọng cô, tim Lục Nghiễn như nghẹn nơi cổ họng, mất một lúc lâu mới bình cảm xúc, “Thanh Nghi, là đây! Chuyến Dương Thành của em thuận lợi chứ?”

Thẩm Thanh Nghi nghĩ chắc là do Lục Thải Tình với chuyện cô Phượng Thành, bèn đáp: “Ừm, quen dẫn đường nên khá thuận lợi.”

Sau câu trả lời là một lặng kéo dài ở cả hai đầu dây.

“Thanh Nghi!”

“Lục Nghiễn!”

Hai đồng thời lên tiếng, cùng im lặng.

Cuối cùng, Lục Nghiễn nhường cô , “Em !”

“Anh việc một thời gian ở đó, chắc cũng nắm tiến độ dự án , thể ước lượng khi nào thành ?” Thẩm Thanh Nghi hỏi.

Lục Nghiễn đúng là tính toán sơ qua, “Nhanh nhất cũng mất hai tháng.”

Ban đầu, dự án dự tính nhanh nhất là sáu tháng, nếu tiến độ thuận lợi thể kéo dài đến cuối năm.

May mà lãnh đạo Lâm Thành ủng hộ, cử thêm một nhóm kỹ thuật viên và công nhân sang hỗ trợ.

“Được! Vậy em đợi .” 

Thẩm Thanh Nghi ảnh hưởng đến tâm trạng việc của , nên nghĩ cứ chờ xong công việc hãy chuyện ly hôn.

Vốn là một câu đầy ngọt ngào, nhưng tai Lục Nghiễn mang theo một nỗi nặng trĩu, “Em ? Có chuyện gì với ?”

“Ừm, đợi về em sẽ bàn bạc với .”

Nghe câu , tim Lục Nghiễn chợt trùng xuống.

Anh thông minh như , hiểu vợ bàn chuyện gì đây?

Loading...