Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-04-01 06:00:37
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

97

“Mẹ em đến tìm em ?” Lục Nghiễn trấn tĩnh , xác nhận nữa.

“Ừm!” Thẩm Thanh Nghi cũng giấu , đó hỏi : “Sao ?”

Anh định rằng Hàn Lan Chi cũng tìm đến , nhưng một khi , e rằng đến hai tháng cũng . Rõ ràng là vợ vẫn định cho chuyện .

“Lãnh đạo của , hai cãi chứ?” 

Lục Nghiễn cố gắng giữ giọng điệu bình thường, chỉ thêm giọng cô.

“Không, chỉ hỏi han về tình hình của bọn thôi. Bên đó thiếu gì ? Em mua gửi qua cho .”

“Không thiếu gì cả! Họ chuẩn cho đầy đủ. An An vẫn chứ?” Lục Nghiễn hỏi.

Thẩm Thanh Nghi con trai bên cạnh, “Vẫn , chuyện với con ?”

Anh còn kịp trả lời thì trong điện thoại vang lên giọng vui vẻ của con trai: “Ba ơi, con nhớ ba quá!”

“Ba cũng nhớ con! Mấy ngày nữa là học , con chuẩn xong ?”

Giọng trẻ con non nớt đầy háo hức: “Ngày mai sẽ đưa con mua cặp sách mới và bình nước, ngoài cũng cần chuẩn gì nhiều.”

Nói xong, An An hào hứng khoe: “Chú Hạ tặng con một chiếc bút ghi âm, thần kỳ lắm! Nó thể ghi giọng của tất cả , con hiểu một cái bút nhỏ xíu điều đó? Ba ?”

Lục Nghiễn nén cảm giác chua xót trong lòng, kiên nhẫn giải thích cho con trai: “Những thiết ghi âm kỹ thuật hoạt động bằng cách mô phỏng và lấy mẫu âm thanh, đó mã hóa, chuyển giọng thành tín hiệu , nén và lưu trữ. Nhờ mà dù chép bao nhiêu , chất lượng âm thanh vẫn giữ nguyên, đổi.”

An An gãi đầu, “Con hiểu lắm, nhưng con ghi lời ba .”

Lục Nghiễn sớm trí nhớ của con trai , bật : “Không , đợi ba về sẽ một thí nghiệm nhỏ cho con xem.”

“Yeah!” An An vui sướng nhảy cẫng lên.

Chờ con trai bình tĩnh , Lục Nghiễn : “Đưa điện thoại cho , ba vài lời với .”

An An ngoan ngoãn đưa điện thoại cho Thẩm Thanh Nghi. Cô cầm máy lên, “Alo?”

“Thanh Nghi, nếu thời gian, em lắp một cái điện thoại ở nhà .” Nói xong, nhịn ho khan mấy tiếng.

Nghe thấy tiếng ho, Thẩm Thanh Nghi nhẹ giọng hỏi: “Anh ?”

“Không , thời tiết bên hanh khô, cổ họng khó chịu chút thôi.” Lục Nghiễn giải thích.

Thẩm Thanh Nghi nghĩ nhiều, tiếp tục trả lời vấn đề đó:

 “Chuyện lắp điện thoại, cứ đợi về tính, đây điện thoại cũng bất tiện gì, em ngày nào cũng ở nhà, mà hợp tác xã cũng gần.”

“Vậy cũng .” Lục Nghiễn cầm chặt điện thoại, tay run. Một sắp rời , lẽ chẳng còn tâm trí để lo lắng chuyện gì cho gia đình nữa.

Vịt Trắng Lội Cỏ

“Anh nhớ chăm sóc bản , nếu còn gì nữa thì em đưa An An về đây.”

“Được!”

Sau câu trả lời cuối cùng của Lục Nghiễn, đầu dây bên vang lên tiếng “tút… tút…” báo hiệu cuộc gọi kết thúc.

Anh ngây bên điện thoại trong văn phòng, mãi đến khi Tô Dương gọi ba mới giật hồn.

“Cơm của lấy xong , đợi mãi thấy đến nên mang qua đây. Cầm về ký túc xá ăn .” Tô Dương , đặt hộp cơm lên bàn .

“Cảm ơn… khụ… khụ!” Lục Nghiễn dậy, cầm hộp cơm rời khỏi văn phòng.

Tô Dương thấy sắc mặt , lo lắng hỏi: “Cậu ho cả nửa tháng khỏi, cần khám ?”

“Không .”

Tô Dương cau mày: “Ngày nào cũng việc đến khuya, mới lạ. Lãnh đạo dặn chăm sóc cẩn thận, đừng mà xảy chuyện gì đấy.”

Lục Nghiễn gì, cầm hộp cơm về ký túc xá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-97.html.]

Anh bàn, mở hộp cơm , ăn hai miếng mà thấy nhạt thếch, liền đậy nắp , đẩy sang một bên.

Anh lấy bản thảo từ ngăn kéo, lật đến trang cuối cùng. Những ngón tay dài nhợt nhạt cầm chặt cây bút, gân xanh nổi lên mu bàn tay theo từng nét chữ.

Ánh đèn hắt bóng lên tường, mi dài rủ xuống, bất động như một bức tranh tĩnh lặng.

Không qua bao lâu, tiếng gõ cửa vang lên, Lục Nghiễn mới buông bút, dậy mở cửa, thấy Tô Dương. “Có chuyện gì ?”

Tô Dương bất lực giơ tay chỉ đồng hồ cổ tay: “ điên , xem mấy giờ . ngủ một giấc dậy vệ sinh, mới phát hiện đèn phòng vẫn sáng.”

Lúc Lục Nghiễn mới đồng hồ, một giờ rưỡi. Anh mím môi, “Được , , về nghỉ … khụ… khụ…”

Anh nắm tay thành quyền, đặt lên môi, ho lên mấy tiếng.

Tô Dương bất lực lắc đầu, khi còn dặn: “Nhớ tắt đèn đấy!”

Lục Nghiễn đóng cửa , thu dọn bản thảo bàn, tắt đèn xuống giường. nhắm mắt thế nào, cũng ngủ .

Trong đầu là hình ảnh về vợ —cô ung dung hát khúc ở nhà họ Tiền, nhẹ nhàng hóa giải cái bẫy do cha đặt , vẻ tập trung khi vẽ tranh, sự chu đáo khi chọn quần áo cho , và cả sự dịu dàng khi bôi thuốc cho nữa.

Nghĩ đến việc cuối cùng cô vẫn quyết định ly hôn với , lòng bỗng quặn , đau đến mức ngay cả hít thở cũng trở nên khó khăn.

Cơn đau lan đến tận lồng ngực, khiến nhịn bật dậy, ho sặc sụa.

Cả đêm đó, gần như thức trắng.

Mới hơn năm giờ sáng, dậy rửa mặt.

Bên , Thẩm Thanh Nghi cũng tỉnh dậy từ sớm. 

Vì Lục Thải Tình chợ sớm để bày hàng, nên trời còn sáng dậy chuẩn bữa sáng.

Ăn sáng xong, An An vẫn còn ngủ. Thẩm Thanh Nghi nhân lúc đó lựa chọn kỹ lưỡng mấy chiếc túi hôm nay sẽ mang bán.

Lục Thải Tình : “Lát nữa em mua một cái ga trải giường ở hợp tác xã.”

“Mới hai mươi cái, mua khăn trải bàn là .”

“Được!”

Hai kiểm hàng xong, xếp gọn túi vải. Thẩm Thanh Nghi ngoài, trời vẫn còn sáng. 

Cô gấp khăn trải bàn bàn , nhét túi cùng với mấy cái túi xách.

“Hợp tác xã mở cửa chắc còn đợi hai tiếng nữa. Em cứ , nếu chị đến tìm em, thì mười giờ rưỡi về nhé.”

Lục Thải Tình mô tả vị trí nhắm sẵn. 

Thẩm Thanh Nghi : “Chị sợ tìm em, mà là thăm dò địa điểm khác. Nếu sớm xong thì chị sẽ qua.”

“Được!” Lục Thải Tình vui vẻ đáp lời, đó xách đồ rời .

Thẩm Thanh Nghi đợi đến khi An An thức dậy, ăn sáng xong mới dắt con ngoài.

Cô dẫn An An đến gần một xưởng dệt vải trong khu vực. Những công nhân việc ở đó đa phần là nữ, tuổi còn trẻ.

Xung quanh nhà máy cũng một vài hàng rong bán trứng gà, bánh nướng. Đặc biệt một quầy nhỏ bán phụ kiện tóc, thu hút ít cô gái dừng ngắm nghía, thậm chí còn mua luôn.

nhịn cũng gần xem thử, tiện thể hỏi giá cả. Giá cao hơn mấy cửa hàng bình thường vài hào.

xưởng dệt ăn , lương công nhân cao, nên giá cao một chút vẫn bán .

Quan trọng nhất là ở đây ít hàng rong, tranh giành chỗ . Cô cảm thấy khá .

Sau khi dò la xong, cô đồng hồ, đúng mười giờ, thể giúp thu dọn quầy hàng.

Cô dắt An An nhanh chóng tìm đến chỗ Lục Thải Tình .

bước đến gần, cô mới phát hiện mặt Lục Thải Tình còn túi xách nào cả. Trước quầy, một phụ nữ đang trò chuyện với Thải Tình

phụ nữ đó ai khác, chính là Trần Hải Hà.

Loading...