Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 102: Ngoại truyện - Chuyện của Từ Bảo (2)
Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:35:10
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Hạ Từ, tớ là Phùng Tử Tuấn đây." Phùng Tử Tuấn gọi đến.
Nhiều năm , Phùng Tử Tuấn vẫn luôn giữ liên lạc với Hạ Từ. Mỗi dịp lễ Tết, đều gọi một cuộc điện thoại xuyên lục địa để hỏi thăm cô bạn cùng bàn để ấn tượng sâu sắc cho từ hồi tiểu học.
Hạ Từ điện thoại, dắt dây xích quanh cổ Đại Sơn dạo quanh nhà.
"Ừm, tớ , giọng tớ nhận mà."
Tiếng trong trẻo của Phùng Tử Tuấn truyền qua điện thoại.
Câu của Hạ Từ khiến nhớ chuyện đây. Năm bước tuổi dậy thì, giọng kỳ lạ, thêm việc trưởng thành nên khác trêu chọc ở nước ngoài. Phùng Tử Tuấn tự ti, nhưng sợ Hạ Từ chê bai giọng của . Nhìn đồng hồ sắp qua mười hai giờ, Phùng Tử Tuấn cầm điện thoại hết lên xuống, nhưng vẫn dám bấm .
Mãi đến khi út của thấy chướng mắt, liền dùng điện thoại của gọi thẳng cho Hạ Từ, nhét tay Phùng Tử Tuấn. Phùng Tử Tuấn hoảng hốt bấm tắt máy, nhưng vô vọng vì Hạ Từ ở đầu dây bên nhanh hơn, nhấc máy .
Cậu đành cẩn thận mở lời, mỗi khi phát một từ đều thận trọng điều chỉnh giọng điệu, sợ Hạ Từ thấy sẽ khó chịu.
Không ngờ mở lời còn kịp xưng tên, Hạ Từ chào hỏi .
Nhận Hạ Từ vẫn còn nhớ , mắt Phùng Tử Tuấn sáng rực.
Cậu út của chút thương tiếc mà nhạo, tiếng vang đến nỗi suýt truyền điện thoại. Phùng Tử Tuấn đỏ bừng mặt, chạy về phòng để gọi điện thoại.
Đại Sơn thấy những con ch.ó hoang gần đó, liền vẫy đuôi xông tới.
Hạ Từ dắt dây xích đành chạy theo.
"Hôm nay gọi cho tớ? Cậu cần giúp gì ?" Giọng cô bé rõ ràng tiếng thở dốc.
Phùng Tử Tuấn: " là cần giúp thật. Khoảng hai tháng nữa tớ sẽ về nước, bạn Hạ Từ rảnh gặp tớ một bữa ?"
Hạ Từ siết chặt dây chó: "Cậu sẽ về ? Không cần thi cử ?"
"Điểm của tớ đủ , tớ nhờ giáo sư của ông thư giới thiệu," Phùng Tử Tuấn giải thích, "Đã phỏng vấn đại học xong . Trước khi đại học, tớ một năm để đây đó."
"Thật quá," Hạ Từ mắt cong cong, khóe môi khẽ nhếch lên, "Vậy thì tớ thi đại học xong thể chơi với ."
Phùng Tử Tuấn: "Được, đến lúc đó đừng chê tớ phiền nhé."
Hạ Từ nghiêm túc: "Cậu phiền , tớ ở bên thấy thoải mái." Hồi cấp hai và cấp ba Hạ Từ còn hưởng phúc lợi của việc giáo viên phụ , chỉ thể theo sắp xếp chỗ của giáo viên.
Hạ Từ từng nhiều bạn cùng bàn, cô bé mới nhận rằng mối quan hệ giữa và Phùng Tử Tuấn vì Phùng Tử Tuấn là bạn cùng bàn của cô bé.
Đơn thuần chỉ vì bản Phùng Tử Tuấn thôi. Cậu dễ tính, thú vị, dịu dàng và chu đáo. Ở bên , Hạ Từ cảm thấy thoải mái nhất.
So với mối quan hệ bạn cùng bàn, họ càng giống tri kỷ hơn.
Phùng Tử Tuấn Hạ Từ tối nay kế hoạch học tập, liền trò chuyện lâu với Hạ Từ, cũng kể nhiều chuyện thấy ở nước ngoài.
Hạ Từ say sưa, hai cuối cùng hẹn khi Hạ Từ thi đại học xong sẽ cùng du lịch. Tuy nhiên, Phùng Tử Tuấn chuyến chắc chắn chỉ hai họ, mà gia đình Hạ Từ chắc chắn cũng sẽ cùng.
Hạ Từ dắt ch.ó dạo gọi điện thoại cho Phùng Tử Tuấn, từ lúc nào đến con phố quen thuộc của .
Mì sợi ở đây là một đặc sản.
Cô bé đang định mua vài bát về cùng gia đình ăn khuya, bất chợt liếc thấy một bóng .
Một đàn ông đang mắng c.h.ử.i vị học mà Hạ Từ giúp đỡ mấy hôm .
"Sao , bên ồn ào thế?" Phùng Tử Tuấn thấy Hạ Từ đột nhiên im lặng, âm thanh là tạp âm, liền mở lời hỏi.
Hạ Từ: "Quán đang cãi ."
Thôi Húc văng đầy nước canh, mu bàn tay đỏ ửng vì bỏng, cúi mắt, hai ba sợi tóc khẽ lay động tai.
Trước mặt là họ hàng của chủ quán mì đang lớn tiếng vô lý gây sự.
"Anh họ tao bụng giữ mày ở đây việc, đừng mà vênh mặt với tao, tưởng tao chuyện của nhà mày ? Bảo mày mua bao t.h.u.ố.c lá mà lề mề gì chứ?!"
Thôi Húc nhàn nhạt mở miệng: "Trả tiền."
Người đàn ông bụng phệ, vì Thôi Húc thẳng chuyện chịu trả tiền nên vẻ mặt càng thêm hung dữ: "Trả tiền gì? Anh họ tao trả mày ? Lương mỗi tháng chẳng lẽ đủ mày mua một bao t.h.u.ố.c lá ?"
Thôi Húc: "Đó là tiền lương của . Kiếm từ việc lao động."
Người đàn ông: "Hừ, ngoài đây ai thèm dùng mày? Cái tình cảnh nhà mày ai mà sợ? Chẳng mày cứng đầu lắm ? Được thôi, tao sẽ bảo họ tao đuổi việc mày, mày nghĩ ?"
Thôi Húc ánh mắt u ám .
Người đàn ông giơ tay đe dọa: "Đi mua t.h.u.ố.c lá !"
Hạ Từ gọi điện thoại quan sát lâu như , suy nghĩ một lát cuối cùng với Phùng Tử Tuấn: "Lần chuyện tiếp nhé, tớ giúp một vị học , cúp máy đây."
Thôi Húc: " công cho chủ quán , cho ông."
Lòng bàn tay đàn ông giáng xuống, Thôi Húc vội vàng bắt lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-duong-co-nu/chuong-102-ngoai-truyen-chuyen-cua-tu-bao-2.html.]
Hạ Từ bước tới, kéo Thôi Húc lưng , đôi mắt mấy thiện ý đàn ông.
Người đàn ông Hạ Từ, ban đầu định mở miệng mắng cô bé lo chuyện bao đồng, nào ngờ chỉ hai giây, đầu óc trống rỗng.
"Đừng giở trò đê hèn, hút t.h.u.ố.c thì tự mua." Hạ Từ .
Người đàn ông cứng đờ gật đầu, thậm chí tự bước khỏi quán để mua thuốc.
Hạ Từ đưa khăn giấy trong túi cho Thôi Húc: "Khi nào thì em tan ca?"
Thôi Húc ngón tay trắng nõn của Hạ Từ: "Khoảng nửa tiếng nữa."
Hạ Từ gật đầu, cô bé gọi một bát mì sợi thêm trứng, xuống trong quán ăn.
Thôi Húc dùng khăn giấy Hạ Từ đưa để lau nước canh dính , khi bưng món ăn cho khách, ánh mắt cũng ngừng hướng về phía Hạ Từ.
Hạ Từ ngẩng đầu lên, vặn bắt gặp ánh mắt đó.
Thôi Húc dời ánh mắt , dứt khoát bước tới: "Cảm ơn... chị."
Hạ Từ: "Không gì. Cứ gọi chị là Hạ Từ thôi. Em ốm ?" Giọng Thôi Húc khàn, giống con trai.
Thôi Húc đang định trả lời, Hạ Từ mở lời.
"Nếu khó khăn, chị thể giúp em, học ."
Trong mắt Thôi Húc thoáng qua một tia dị sắc, dường như hiểu điều gì. Không là vì tâm lý gì, phản bác lời Hạ Từ, ngược : "Họng em đau, gì . Cảm ơn chị."
Hạ Từ giờ điện thoại: "Em tan ca chuyện với chị một lát nhé?"
Thôi Húc cởi tạp dề và găng tay, theo Hạ Từ.
"Em dự định đổi công việc ?" Hạ Từ hỏi. Cô bé thể gia cảnh của Thôi Húc chắc hẳn , nếu để một học sinh lớp 11 ngoài thêm?
"Chị một bạn đang tìm gia sư, lẽ cần dạy nội dung cấp hai. Mỗi tuần dạy một buổi. Nhà bạn tiền, trả lương thấp ." Hạ Từ với Thôi Húc, "Nếu em cần, thể thử xem ."
Bất Tẩu và A Cẩm hiện đang sống ở Không Nhất Quán.
Bất Tẩu hòa nhập thế giới loài , học. dù là Bất Tẩu A Cẩm, họ đều từng giáo d.ụ.c chính quy, đúng lúc thiếu một giáo viên. Người dạy họ cần quá xuất sắc, chỉ cần kiên nhẫn một chút, thể dạy những kiến thức cơ bản nhất là .
Thôi Húc Hạ Từ: "Em về suy nghĩ một chút ạ?"
Hạ Từ: "Đương nhiên , nghĩ kỹ em thể đến lớp 1 tìm chị."
Nói xong, cô bé dắt ch.ó .
Thôi Húc suy nghĩ một lát, vẫn : "Chị, chị thật là một . Cảm ơn chị."
Hạ Từ: "Gia đình chị luôn bảo chị một ích cho xã hội."
Đại Sơn vẫy đuôi.
"Chị đây."
Thôi Húc cô bé rời , tại chỗ lâu.
------
Hạ Từ tận dụng giờ giải lao trong lớp để thêm hai bài tập, tối về còn cùng sư phụ vẽ phù chú.
Thôi Húc đến tìm Hạ Từ trong giờ giải lao. Cha nợ nần bỏ trốn, chỉ còn và bà nội ở nhà, còn thỉnh thoảng đến đòi nợ gây rối. Mà công việc Hạ Từ giới thiệu lương cao, còn giúp tiết kiệm nhiều thời gian để học tập.
Cậu vốn dĩ lý do gì để từ chối.
Cậu chỉ sợ khác xem thường . Dù vì thêm mà nhiều thời gian học, dù tranh thủ từng giây từng phút, thành tích hiện tại cũng chỉ ở mức khá giỏi.
Việc giới thiệu một như đến nhà thể sẽ khiến Hạ Từ khó xử. Vì mới do dự. áp lực cuộc sống quá lớn, Thôi Húc đành tìm Hạ Từ.
Hạ Từ bảo Thôi Húc dành thời gian thứ Bảy, cô bé sẽ dẫn Thôi Húc đến Không Nhất Quán để dạy Bất Tẩu và A Cẩm một buổi xem liệu họ thể học .
Sau khi Thôi Húc rời khỏi lớp 12/1, bạn cùng bàn phía sang Hạ Từ nháy mắt: "Cậu còn quen Thôi Húc ?"
Hạ Từ: "Ừ."
"Cậu nổi tiếng lắm ở lớp 11 đấy, nhắc đến bảng tỏ tình lắm," Bạn cùng bàn mắt sáng rực, "Cậu và , ừm?"
Hạ Từ hiểu gì: "Ý gì?"
"Học trai mà, và đang hẹn hò ?"
Hạ Từ cau mày trầm tư.
Hai giây , sắc mặt Hạ Từ đổi.
"...Cô bé đó là con trai ?"