Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 103: Ngoại truyện - Chuyện của Từ Bảo (3)
Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:35:11
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bất Tẩu giật tỉnh giấc giữa đêm.
Hắn mơ thấy ông lão nhà họ Tần. Trong thời gian Tần Chinh đó, ông nội nhà họ Tần thật sự quan tâm và yêu thương . Bất Tẩu kính yêu ông nội . Không ai giống như ông giảng giải cho những đạo lý nhân sinh, chỉ dẫn phương hướng cho con đường phía .
Lúc đó, Bất Tẩu cảm thấy hạnh phúc.
hiểu , thứ của đều là đ.á.n.h cắp, nên định sẽ kết quả .
Tần Chinh thật dẫn theo đạo sĩ trở về, vạch trần, sự thật thể chối cãi. Ông nội nhà họ Tần chỉ im lặng, vẻ mặt phức tạp một lúc, lệnh.
"G.i.ế.c tại chỗ."
Khoảnh khắc đó, Bất Tẩu lạnh toát cả , nước mắt trào khỏi khóe mắt. Hắn thậm chí còn chạy trốn, chỉ chằm chằm khuôn mặt lạnh lùng của ông nội nhà họ Tần.
Mặc dù bây giờ Hạ Từ cứu , nhưng Bất Tẩu vẫn thường xuyên mơ thấy câu đó.
"Bất Tẩu, gặp ác mộng ?" A Cẩm thắp đèn.
Cơ thể hiện tại của Bất Tẩu là do Hạ Từ dùng tre ở núi tạc thành. Ban ngày thể hóa thành một cơ thể cho Bất Tẩu, nhưng ban đêm vẫn là một con rối nhỏ, cần sự nuôi dưỡng của nhân khí mới thể duy trì hoạt động ngày mai.
A Cẩm và Bất Tẩu ngủ hai chiếc giường trong cùng một phòng, đến tối hai thể cách xa quá. A Cẩm ngủ nông, Bất Tẩu trở cô bé cũng thể rõ.
"Không , ngủ ." Bàn tay gỗ của Bất Tẩu đặt lên n.g.ự.c .
A Cẩm trằn trọc: "Em ngủ . Tiểu Quán Chủ sáng mai cô sẽ đưa một giáo viên đến cho chúng . Chúng học sẽ sắp xếp học. Em vui quá, em ngủ , Bất Tẩu, chúng thật sự thể học ."
Bất Tẩu trả lời, đang nghĩ gì.
A Cẩm một lúc ngủ .
Bất Tẩu chằm chằm ngoài cửa sổ, cho đến khi trời dần sáng.
------
Hạ Từ dẫn Thôi Húc lên núi sáng sớm.
"Xin , đây nhận nhầm em là con gái." Hạ Từ dẫn đường cho Thôi Húc.
Hàng mi dài của Thôi Húc cụp xuống, với cô bé cần để ý. Từ nhỏ đến lớn giống con gái, đến khi lớn lên, khuôn mặt vẫn tinh xảo như . Cậu thích chuyện, còn để tóc dài, càng khó phân biệt giới tính. Người nhận nhầm giới tính của chỉ Hạ Từ.
Hai lâu, liền đến Không Nhất Quán.
Thôi Húc quán, đầu Hạ Từ: "Đến ?"
Hạ Từ: "Đến . Bất Tẩu, A Cẩm——"
Bất Tẩu .
A Cẩm đeo tạp dề nhỏ chạy từ nhà bếp, nụ khiến lòng ấm áp: "Em nấu cháo đó, cháo gà sợi nấm tre, tiểu... chị Hạ Từ chắc chắn sẽ thích!"
Hạ Từ: "Đây là thầy giáo của các em, tiên sẽ dạy các em một buổi."
Thôi Húc và Bất Tẩu chào hỏi .
Hạ Từ bếp múc cháo, để A Cẩm và Bất Tẩu chuyện với Thôi Húc.
A Cẩm chút rụt rè, nhưng cô bé thực sự khao khát học, nên trò chuyện với Thôi Húc một lúc lâu. Bất Tẩu thì im lặng lắng bên cạnh. A Cẩm mệt, Bất Tẩu liền đưa cho cô bé một cốc nước để ẩm cổ họng.
Thôi Húc bên cửa bếp, chằm chằm Hạ Từ bên trong.
Trong làn khói trắng nghi ngút, Hạ Từ vẻ mặt thanh lãnh. Thôi Húc thể nhận Hạ Từ là một mấy thích lo chuyện bao đồng.
Tại Hạ Từ liên tục giúp đỡ ?
Nếu là ý đồ gì, gì, còn cô bé là con nhà giàu , gì đáng để cô bé bận tâm.
"Thầy giáo Tiểu Thôi, thầy trai thật đó." A Cẩm , "Tại để tóc dài ạ?"
Thôi Húc khựng , thu ánh mắt về.
"Bà nội thích." Bà nội mất trí nhớ tuổi già, ngoài cô con gái út, tức là cô của Thôi Húc, bà nội Thôi nhớ ai cả. Thôi Húc và cô của giống , chỉ là khung xương rắn rỏi hơn. Cậu để tóc dài, bà nội luôn cảm thấy con gái yêu quý vẫn ở bên cạnh. Người già thực giống như trẻ con, thứ thì sẽ quấy nữa. Bà nội Thôi ngày ngày gọi Thôi Húc bằng biệt danh của cô Thôi, Thôi Húc đáp lời, bà liền , ngoan ngoãn.
A Cẩm hỏi thêm nữa, mấy bưng cháo Hạ Từ múc , cùng ăn một bữa sáng ấm cúng.
Ăn xong, Thôi Húc dạy Bất Tẩu và A Cẩm hai tiếng. A Cẩm và Bất Tẩu đều thích Thôi Húc, chuyện Thôi Húc gia sư cứ thế quyết định.
Thôi Húc hỏi Hạ Từ tại A Cẩm và Bất Tẩu tham gia giáo d.ụ.c chính quy, tại họ sống trong đạo quán, tại cô bé thuê gia sư cho họ.
Giống như hỏi Hạ Từ tại đối xử với như .
Kể từ khi quen Hạ Từ, Thôi Húc thường xuyên gặp Hạ Từ ở trường. Một khi bắt đầu để ý đến một , những thông tin liên quan đến cô bé sẽ đột nhiên từ bốn phương tám hướng ùa về.
Trong giờ thể d.ụ.c giữa giờ, cả ba khối đều tập trung cùng , Thôi Húc thể thấy bóng dáng Hạ Từ. Các bạn nam trong lớp đang bàn tán về Hạ Từ, Thôi Húc hiếm khi lắng cuộc trò chuyện của họ, lúc mới phát hiện Hạ Từ là một nổi tiếng trong trường.
Cô bé xinh , thành tích xuất sắc, các trai tuổi dậy thì khó mà những suy nghĩ mộng mơ về cô bé.
Có nhiều công khai âm thầm theo đuổi Hạ Từ.
"Các , cô thực là một phú nhị đại, đây gia đình vì để cô học bảo cô giả vờ nghèo." Một bạn nam cùng lớp tin đồn vỉa hè từ , hưng phấn .
"Ai của cô ?"
"Mơ , nghĩ Hạ Từ ai cũng thể theo đuổi ? Thông tin liên lạc dễ lấy thế !"
Thôi Húc gì, nghĩ đến mối quan hệ bí mật giữa và Hạ Từ. Ngoài mấy họ, ai Hạ Từ và thiết.
Trong lòng cô bé, gì đó khác biệt ?
Ý nghĩ xuất hiện, Thôi Húc lập tức khinh bỉ chính . Hạ Từ chỉ là bụng giúp đỡ, nếu gặp khác gặp chuyện tương tự, hành động của cô bé lẽ sẽ gì khác biệt. Thôi Húc tự nhủ đừng nghĩ nhiều.
Các bạn nam cùng lớp cuối cùng cũng chú ý đến Thôi Húc đang một bên: "Thôi soái ca, hôm nay thời gian đến chuyện với bọn ?... Chẳng lẽ cũng thích..."
Người bạn bên cạnh ngắt lời : "Cậu ? Hahaha, khả năng . Cậu xem bạn Thôi của chúng bao giờ để ý đến con gái . Thôi Húc, thích con trai đấy chứ?"
Thôi Húc mặt đen sầm: "Cút."
Mấy bạn nam khúc khích.
Làm xong bài tập buổi sáng, Thôi Húc đường về lớp vẫn thẫn thờ, suýt nữa bồn hoa.
Đầu óc rối bời, tất cả những từ vựng ôn ghi nhớ khi xuống đều bay biến, chỉ còn bóng hình Hạ Từ.
Hàng mi Hạ Từ cụp xuống khi bài tập, bóng dáng Hạ Từ đầu khi ném ô cho , vẻ mặt lạnh lùng kiên quyết của Hạ Từ khi chắn mặt đối diện với họ hàng của chủ quán mì, Hạ Từ...
Toàn bộ đều là Hạ Từ.
"Chẳng lẽ cũng thích Hạ Từ ?" Lời của bạn học xuất hiện bên tai , tự động bổ sung thêm một cái tên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-duong-co-nu/chuong-103-ngoai-truyen-chuyen-cua-tu-bao-3.html.]
Đồng tử Thôi Húc co .
"Thôi Húc." Có gọi từ phía .
Thôi Húc đầu , thấy đôi mắt trong trẻo của Hạ Từ, vô thức lùi một bước.
Hạ Từ chút kỳ lạ Thôi Húc: "Dây giày của em tuột ."
Thôi Húc cúi đầu cố ý Hạ Từ: "Cảm ơn chị."
Hạ Từ như mong đợi.
Cô bé đưa cho Thôi Húc một tập tài liệu: "Cầm lấy . Vừa mới in xong một bản, đúng lúc gặp em thì đưa luôn."
Thôi Húc cứng đờ đưa tay nhận lấy, tờ giấy khỏi máy in, vẫn còn ấm. Cậu những chữ giấy trắng, lập tức hiểu đây là một tập bài tập phân loại rõ ràng. Lần khi trò chuyện phiếm với Hạ Từ núi, vô tình nhắc đến việc tìm kho đề tài nhưng tìm , ngờ Hạ Từ nhớ.
Cậu Hạ Từ, cổ họng khẽ động nhưng gì, trái tim dường như ngâm trong nước ấm, sưng tấy ngừng.
Hạ Từ: "Đây là những gì chị tổng hợp đây, nếu đề cương năm đổi thì em chắc chắn sẽ dùng ."
Thôi Húc: "Chị đối với ai cũng như ?"
Vừa , Thôi Húc hối hận. Lời thật ngu ngốc, để Hạ Từ trả lời thế nào đây? Hay là đang mong đợi Hạ Từ trả lời điều gì? Thôi Húc g.i.ế.c c.h.ế.t chính , bồn chồn, tim đập cực nhanh, cảm giác gần như nhấn chìm .
Rất khó chịu, nhưng thể biểu lộ dù chỉ một chút.
Hạ Từ hiểu gì nhưng vẫn nghiêm túc trả lời: "Tùy trường hợp."
Thôi Húc siết chặt tập bài tập in: "Cảm ơn chị, thật sự cảm ơn chị."
Hạ Từ : "Không cần khách sáo như , chị cũng nhờ em giúp ?"
Tiếng chuông báo giờ học thứ hai vang lên, Hạ Từ Thôi Húc một cái: "Chị về đây."
Thôi Húc cầm tập bài tập về lớp, cảm thấy nóng ran. Cậu rửa mặt ở bồn rửa tay phía lớp.
Mắt dán tập bài tập, Thôi Húc cẩn thận vuốt phẳng những góc giấy nhăn.
Cô thật sự .
Dù gì cả, chỉ cần cô đó, dường như u ám đều sẽ rời xa .
Thôi Húc trong lòng chua xót khó chịu, cô đến mức việc thích cô là một điều thể cưỡng .
đối diện với cô đến lời cũng . Những suy nghĩ bẩn thỉu và thể thành lời của sẽ chỉ ô uế mối quan hệ của hai . Nếu Hạ Từ , cô sẽ ghét .
Trái tim Thôi Húc lạnh ngay lập tức.
------
Hạ Từ phát hiện Thôi Húc đang tránh .
cô bé để tâm, mỗi đều việc của riêng . Hơn nữa Hạ Từ luôn tự , tính tình cô bé , khuyết điểm nhiều, nhiều năm như dù cố gắng hòa nhập đám đông, nhưng cũng chỉ thể sự tương đồng bề ngoài. Người thích cô bé ít, ghét cô bé còn nhiều hơn. Hạ Từ bận tâm, cô bé nghĩ rằng chỉ cần khi c.h.ế.t ai vỗ tay reo hò mộ, thì cô bé là một con đủ tư cách .
Đối với việc Thôi Húc tránh né, Hạ Từ cho rằng thể là do vô tình điều gì đó khiến Thôi Húc khó chịu.
Hai tháng cuối cùng của lớp 12, thực là hai tháng thoải mái nhất. Những gì cần ôn tập đều ôn tập xong, tiếp theo chỉ là lặp lặp , ghi nhớ. Lịch trình hàng ngày của Hạ Từ là bài tập, tổng hợp kiến thức và điều chỉnh tâm lý của .
Không đều thông cảm cho cô bé sắp thi đại học , những nam sinh trong trường thường xuyên theo đuổi những lời khó hiểu còn xuất hiện trong tầm mắt để phiền cô bé nữa.
Đến cuối tuần, Hạ Từ theo thông lệ dắt Đại Sơn dạo, dạo xong thì đến quán mì ăn một bát mì nóng hổi bữa tối. Thói quen của cô bé vẫn như hồi nhỏ, ăn hành sống, chỉ ăn hành phi mới chịu. Hành của quán là hành phi, Hạ Từ mỗi khi đói đều đến đây.
Hạ Từ xuống ăn hai miếng, đột nhiên đầu xung quanh.
Cô bé luôn cảm thấy như ánh mắt đang dõi theo .
cuối cùng, cô bé cũng phát hiện bất kỳ ai đang . Hạ Từ chuyên tâm ăn mì, ăn xong thì dắt Đại Sơn dạo công viên.
Đi nửa đường, Đại Sơn đột nhiên bắt đầu sủa.
Hạ Từ nới lỏng dây xích chó, vỗ vỗ lưng Đại Sơn, để nó chạy về phía những em ch.ó hoang của nó.
Thôi Húc thấy Đại Sơn chạy về phía , liền thở phào nhẹ nhõm.
giây tiếp theo, vỗ vai .
"Trùng hợp quá, Thôi Húc."
Thôi Húc đầu Hạ Từ, tóc khẽ động, vặn che mắt : "...Chị, trùng hợp quá."
Làm gì sự trùng hợp nào. Chỉ là nắm rõ thói quen của Hạ Từ, rõ ràng hành vi như là đáng khinh, nhưng thể kiểm soát bản , cố ý xuất hiện ở những nơi cô bé thể xuất hiện, chỉ để thể cô bé thêm vài .
Thật kinh tởm, tự nhủ.
"Em đang dạo ?"
"Ừm."
"Ở đây khá , bộ thoải mái." Thôi Húc , Hạ Từ cũng nghĩ nhiều.
Thôi Húc cúi đầu: "Chị, trời cũng còn sớm, em về nhà đây."
Thôi Húc tỏ lạnh lùng, xa cách, Hạ Từ càng xác nhận suy đoán trong lòng rằng Thôi Húc ghét . Cô bé thích chướng mắt khác, liền gật đầu, về phía Đại Sơn.
Điện thoại trong túi cô bé đột nhiên reo lên.
Nhìn thấy quen thuộc màn hình, mắt Hạ Từ sáng lên, khóe môi khẽ nhếch. Thôi Húc bao giờ thấy Hạ Từ thể hiện vẻ mặt như với bất kỳ ai, bước chân vốn định rời liền dừng .
ánh mắt nghi hoặc của Hạ Từ, Thôi Húc chỉ thể rời theo lời .
"Sắp về ?" Hạ Từ hỏi.
Phùng Tử Tuấn ở đầu dây bên : " , Hạ Từ. Nghe quẻ của tính chuẩn, tính xem tớ đến ?"
Hạ Từ lập tức bắt đầu bấm quẻ, khi kết quả thì ngẩn một lát, cuối cùng ngẩng đầu về phía .
Phùng Tử Tuấn mặc áo sơ mi trắng đó, trời dần tối, ánh hoàng hôn rực rỡ chiếu lên nụ hiền hòa của . Cậu vẫy tay về phía Hạ Từ. Nhiều năm gặp, Phùng Tử Tuấn từ bé mít ướt vô dụng ngày nào trở thành một trai cao lớn khí chất trong trẻo.
Hạ Từ nhanh chóng bước về phía .
Hai nhiều năm gặp, nhưng thể nhận đối phương ngay lập tức.
Hạ Từ và Phùng Tử Tuấn đều gì, chỉ , , Phùng Tử Tuấn đưa tay vỗ nhẹ lòng bàn tay Hạ Từ.
Họ thậm chí cần ngôn ngữ để giao tiếp mà vẫn hiểu ý của đối phương.
Thôi Húc gốc cây nụ của Hạ Từ, chân như mọc rễ đóng chặt tại chỗ.