Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 71: Triệu Văn Nhã
Cập nhật lúc: 2025-10-05 09:11:40
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bùi Nghi Bân dám mạnh tay đưa nhiều tiền cho Hạ Từ như , khiến Thang Nguyên hết sức kinh ngạc.
Vậy mà Hạ Từ nhận tiền chẳng hề tỏ vẻ gì, cũng thấy việc cô bé nhiều tiền như là gì bất thường. Điều ngoài dự đoán của Thang Nguyên.
Ở một khía cạnh nào đó, hai họ quả thực giống như đúc.
"Trẻ con thể giữ nhiều tiền như ?" Thang Nguyên tiền tiêu vặt của Hạ Từ, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
"Tại ?"
Khi Hạ Từ ở trong núi, chỗ để tiêu tiền, dù , bà ngoại cũng từng để cô bé thiếu thốn. Trong nhà một cái hũ nhỏ, bà ngoại luôn bỏ tiền đó, Hạ Từ dùng thì cứ lấy thôi.
Sau khi Hạ Văn Sơn đón về Lâm Giang Thị, đầu tiên ông cho Hạ Từ tiền cũng gần bằng tiền Bùi Nghi Bân cho.
Vì , khi Bùi Nghi Bân đưa tiền, Hạ Từ vẫn giữ nguyên vẻ mặt, bình thản, như thể chỉ nhận năm đồng mà thôi.
Khái niệm về tiền bạc với Hạ Từ xưa nay chẳng mấy rõ ràng, tiền nhiều ít đối với cô bé dường như gì khác biệt. Có tiền Hạ Từ thể sống , tiền Hạ Từ cũng sống tệ.
Chỉ cần mỗi ngày ăn một cây xúc xích nướng là cô bé mãn nguyện .
Đối với Hạ Từ hiện tại, khía cạnh vật chất của cô bé bão hòa.
Đừng đến tiền Bùi Nghi Bân đưa, ngay cả tiền Hạ Văn Sơn để cô bé còn đụng tới. Hạ Văn Sơn mất , Hạ Từ cất tiền ông cho , dùng nữa.
Hạ Từ giàu nứt đố đổ vách.
Nếu ai cướp, chỉ cần Hạ Từ móc tiền ném cũng đủ khiến tên cướp đau đầu vỡ sọ.
Tính cả tiền đó, cộng thêm tài khoản tiết kiệm mà bà ngoại để cho Hạ Từ, tài sản của Hạ Từ còn nhiều hơn Thang Nguyên và Hà Kỳ nhiều, là một tiểu phú bà thực sự, chỉ là cô bé nhận mà thôi.
Thang Nguyên vuốt nhẹ mấy tờ tiền, bi thương dâng trào, như thể chính mới là Hạ Từ: "Em tiêu lung tung."
Hạ Từ: "Tiêu lung tung là gì ạ?"
"Đồ ăn vặt cho sức khỏe." Thang Nguyên nhíu mày, nhưng cụ thể là gì thì cũng cho rõ.
Hạ Từ: " nếu tiền dùng để mua những thứ em mua thì tiền ích gì ạ?"
Thang Nguyên cạn lời.
Quan niệm khác biệt
Bùi Nghi Bân bước xuống, liếc thấy tiền trong tay Thang Nguyên, Hạ Từ: "Đây là tiền chị cho em ?"
Hạ Từ gật đầu.
Bùi Nghi Bân cau mày, phàn nàn: "Sao em còn tiêu hết, gần hai tuần đó!"
Thang Nguyên: ???
Là sai thế giới bất bình thường ?
"Bùi Nghi Bân, cô cho Hạ Từ nhiều tiền như gì chứ." Thang Nguyên đau đầu.
Bùi Nghi Bân: "Để con bé tiêu, kiếm tiền là để tiêu ."
Cô việc cật lực như , đương nhiên là để kiếm nhiều tiền hơn, giảm bớt những ràng buộc cho và Hạ Từ. Cô cũng sở thích mấy con nhảy lên nhảy xuống trong tài khoản ngân hàng, mà, thực tế một chút, vui vẻ một chút.
Tiền chỉ là trung gian trao đổi vật chất, giữ ích gì?
Cô nếm trải nỗi khổ tiền, nên Hạ Từ cũng lặp những gì trải qua.
Hạ Từ gì, Bùi Nghi Bân liền cho đó.
Bùi Nghi Bân nhớ tuổi thơ của , trong mắt lóe lên vài tia u ám.
Khi hai đang chuyện, Hạ Từ giày xong.
Cô bé thúc giục Thang Nguyên: "Anh nhanh lên ."
Bùi Nghi Bân: "Em ?"
Hạ Từ: "Nhà bà Triệu."
Thang Nguyên: "Có liên quan đến Thương Truy, chúng qua xem ."
Bùi Nghi Bân thể giúp gì trong khoản , điều duy nhất cô thể là giao chìa khóa xe.
Thang Nguyên lái xe theo chỉ dẫn của bà Khương đến khu chung cư của bà Triệu, khu chung cư khá cũ kỹ, dãy phố phía là các quầy hàng ăn vặt.
Ánh mắt Hạ Từ thu hút.
Bà Khương Hạ Từ nước dãi sắp chảy đến nơi, lấy trong túi ít tiền lẻ mua cho Hạ Từ một chiếc bánh mì hình con thỏ.
Thang Nguyên: "Em no ?"
Hạ Từ c.ắ.n miếng bánh mì màu hồng gì.
Bà Triệu nhanh đón bà Khương.
Hạ Từ một bên quan sát.
Hai ngày còn tươi tắn rạng rỡ như , hôm nay bà Triệu trông như già bảy tám tuổi, tóc bạc phơ rối bời, cúc áo cũng cài sai.
Bà Triệu thấy bà Khương , nhưng thấy Thang Nguyên và Hạ Từ bên cạnh thì vội vàng nén nước mắt .
"Đây là ai?" Bà Thang Nguyên cao lớn vạm vỡ chút sợ hãi.
Bà Khương: "Cháu trai , Thang Nguyên."
Bà Triệu vội vàng gật đầu: "Được , phiền các vị . Giờ chắc ăn tối nhỉ, mua chút thức ăn, tối nay cùng ăn."
Bà Khương ngăn : "Không cần phiền , cứ nhà xem ."
Bà Triệu vẫn kiên quyết mua thức ăn: "Cần chứ, các vị đến giúp thể để bụng đói . Chị Khương, đây chị là thông hiểu quỷ thần, gì chị đừng để bụng nhé."
Bà Khương thấy bà thấp thỏm lo âu, cũng ngăn cản: " và bà là quan hệ gì mà bà khách sáo như ? gì nhất định sẽ giúp bà."
Khi bà Khương xuyên đến đây, vốn nhiệm vụ gì đặc biệt. Chỉ là đổi chỗ sinh sống mà thôi, nên mới kết giao thêm vài bạn tâm đầu ý hợp.
Bà Triệu Hạ Từ và Thang Nguyên, liền mua thêm ít thịt. Bà thấy Hạ Từ chằm chằm thịt heo giòn bì, liền bảo chủ quán lấy thêm hai miếng, còn mua thêm nửa con vịt muối.
Mua xong thức ăn để Thang Nguyên xách. Ban đầu bà Triệu còn dám, sự thuyết phục của bà Khương mới giao cho Thang Nguyên. Trên đường chuyện vài câu, bà phát hiện Thang Nguyên hung dữ như vẻ ngoài, lúc mới thả lỏng vài phần.
Nhà bà Triệu ở tầng năm, thang máy, bốn đều bộ lên, chỉ bà Triệu và Hạ Từ thở hổn hển.
Bà Khương lau mồ hôi khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Từ.
Bà Triệu cắm chìa khóa cửa, bên trong truyền đến tiếng của trẻ con và tiếng đập phá đồ đạc.
Vẻ mặt bà Triệu lập tức trở nên kinh hoàng sợ hãi, bà vặn mở khóa cửa.
Một bé lao : "Bà ơi! Bà cuối cùng cũng về !"
Cậu bé t.h.ả.m thiết, khuôn mặt trắng nõn bầu bĩnh thêm hai vết cào đẫm máu.
"Chị chạy , chị đ.á.n.h con!"
Bà Triệu thấy vết thương của cháu trai vô cùng hoảng loạn, kịp an ủi, một thiếu nữ giơ ghế lên định đập xuống.
Thang Nguyên kịp thời đỡ lấy nắm chặt chiếc ghế với tốc độ cực nhanh.
Bà Triệu thót tim.
Nếu Thang Nguyên ở đó, bà và cháu trai đều sẽ đập trúng, một bà già, một đứa trẻ, ngã xuống đất là đại họa !
"Triệu Văn Nhã! Sao con tàn nhẫn như !?" Bà Triệu xoa n.g.ự.c đang đập thình thịch vì quá sợ hãi, "Đây là em con đó! Nó còn nhỏ như !"
Triệu Văn Nhã hai mắt đỏ ngầu, trời lạnh nhưng cô bé chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh, chân trần.
Chiếc ghế đập trúng , Triệu Văn Nhã nhào về phía bàn ăn.
Thang Nguyên là cô bé lật bàn.
Anh lao tới ngăn Triệu Văn Nhã .
Triệu Văn Nhã Thang Nguyên ấn xuống bàn, chân tay ngừng đạp loạn, phát tiếng gầm gừ như dã thú.
"Có dây thừng ?" Thang Nguyên hỏi, "Mau đưa ."
Bà Triệu hoảng hốt sực tỉnh, chạy bếp lục tung tủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-duong-co-nu/chuong-71-trieu-van-nha.html.]
Triệu Văn Nhã đột nhiên bùng nổ, đẩy ngã Thang Nguyên.
Triệu Văn Nhã là một nữ sinh cấp ba theo lý mà chắc chắn sẽ sức mạnh lớn như , thể khiến Thang Nguyên đau đớn, nếu là bình thường căn bản .
May mà Thang Nguyên phản ứng nhanh, lập tức quật ngã khống chế Triệu Văn Nhã.
Bà Triệu loạng choạng chạy từ bếp, tay cầm dây thừng.
Thang Nguyên trói chặt Triệu Văn Nhã.
Triệu Văn Nhã như dã thú phát điên, khi Thang Nguyên đang trói còn cố gắng đầu c.ắ.n Thang Nguyên.
Thang Nguyên nhét một miếng vải miệng Triệu Văn Nhã.
Mặc dù , Triệu Văn Nhã bó chặt như bánh chưng vẫn cố hết sức quằn quại nền nhà.
Thang Nguyên sờ cằm cô húc cho đau nhức, bà Triệu thấy thì ôm cháu trai sụp xuống đất rống.
"Cái kiếp sống , khi nào mới kết thúc đây!"
Bà kể sự việc cho bà Khương . Những chuyện , là điều bà cảm thấy hổ thẹn trong lòng, với những bạn già ở phòng đ.á.n.h bài.
Triệu Văn Nhã vốn là một đứa trẻ ngoan, tuy đôi khi ít , nhưng cũng gì .
Cô bé cùng đến nhà họ Triệu năm lớp tám, đổi theo họ Triệu, chính thức trở thành một thành viên trong gia đình.
Bà Triệu thấy , cả con trai lẫn con gái mới là phúc.
Đến khi lên cấp ba, gia đình mua cho Triệu Văn Nhã một chiếc máy tính và máy in đặt trong phòng cô bé. Thời buổi , máy để tra cứu tư liệu, bài càng thuận tiện. Triệu Văn Nhã vẫn luôn là một đứa trẻ hiểu chuyện, nhà tin tưởng cô bé, cho rằng cô bé tuyệt đối sẽ mê đắm mạng Internet.
Quả thật, Văn Nhã nghiện internet.
cô bé mê mẩn những mạng.
Vì từng là đứa trẻ của một gia đình tan vỡ, Văn Nhã mang trong mặc cảm và cả sự khó xử khi gia đình tái hợp.
Cô bé liên tục chuyển trường nên học cách kết bạn, dù hiện tại cuộc sống định, cô bé vẫn chẳng mấy bạn bè. Áp lực cấp ba lớn, thành tích của Triệu Văn Nhã chỉ ở mức trung bình, nhà sợ tạo áp lực cho cô bé, nên bao giờ nhắc đến chuyện điểm .
Không ngờ điều trở thành gai nhọn trong lòng Triệu Văn Nhã, một tâm tư nhạy cảm.
Chẳng lẽ ngay cả kỳ thi đại học quan trọng nhất cũng đổi sự quan tâm của gia đình ?
Cho đến khi một cãi với , Văn Nhã tức giận thốt hết nỗi lòng, nhà mới sững sờ nhận thì con bé luôn nghĩ như .
Triệu Văn Nhã sống nội tâm, nhưng cố gắng. Vì thế, nhà lo lắng về cô bé, ngay cả ruột cô bé cũng dồn hết sự chú ý em trai. Triệu Văn Nhã dần trở thành một vô hình trong gia đình.
Ai cũng yêu thương cô bé, nhưng ai .
Cũng ai thể hiện .
Mẹ thực sự còn nhớ một cô con gái như ? Triệu Văn Nhã dỗ dành đứa em trai nghịch ngợm. Lặng lẽ giấu bài kiểm tra lưng.
Hiếm khi bài một , cô bé cũng động viên khen ngợi.
em trai ở đây, chắc sẽ lọt tai bất kỳ lời nào của cô bé.
Triệu Văn Nhã ban đầu còn tự an ủi , là do quá nhạy cảm, là do suy nghĩ quá nhiều. Em trai còn nhỏ, lớn , chăm sóc em trai là chuyện bình thường.
Sau đó, một thi thử kết thúc, trời đổ mưa lớn. Triệu Văn Nhã mang ô, cô bé trong lớp đợi .
Mẹ bận công việc, cô bé nài nỉ lâu. Mẹ hứa sẽ đến đón cô bé, đoạn đường từ trường về nhà vốn ngắn, đó là thời gian quý giá hiếm hoi mà cô bé ở bên , chỉ một cô bé.
Thế nhưng cô bé đợi đến tối, vẫn đến.
Họ quên Triệu Văn Nhã.
Triệu Văn Nhã ô, điện thoại, càng bạn bè. Cô bé một bộ hai tiếng trời mưa lớn mới về đến nhà.
Về đến nhà thì trực tiếp ngất vì sốt cao.
Tỉnh dậy, điều đầu tiên cô bé thấy là .
Triệu Văn Nhã mỉm .
Câu đầu tiên với cô bé an ủi cũng xin , mà là mắng mỏ cô bé tại tự về.
Đã học lớp 12 ! Không nghĩ cách ? Lúc thời gian quan trọng như . Tại tự hủy hoại cơ thể như ?
Nụ của Triệu Văn Nhã biến mất.
Mẹ bước khỏi phòng, Triệu Văn Nhã lén lút trong chăn.
Cô bé yếu đuối đến mức cũng dám mặt .
Triệu Văn Nhã khát khao để trò chuyện cùng, dù là lời động viên.
Vì lên lớp 12 cắt điện thoại, cô bé mở máy tính, đăng một bài .
Chính lúc đó, Quách Vũ xuất hiện lúc .
Anh an ủi Triệu Văn Nhã, Triệu Văn Nhã những lời mà cô bé thường ngày dám , mắng những mà cô bé dám oán hận.
Nghe lời Quách Vũ , Triệu Văn Nhã cảm thấy thống khoái cực kỳ. Cô bé phát hiện những điều bao giờ nhận .
Thì trong lòng cô bé oán hận với gia đình.
Cuộc trò chuyện giữa Quách Vũ và Triệu Văn Nhã ngày càng thường xuyên, mối quan hệ của họ cũng ngày càng .
Triệu Văn Nhã yêu thích bạn qua mạng hài hước , tình cảm cũng thuận lý thành chương mà nảy sinh.
【Nếu bọn họ cần em, thì em hãy đến chỗ .】
Chỉ một câu , cũng đủ khiến Triệu Văn Nhã ôm tiền chạy đến một thành phố xa lạ.
Như thể ma ám .
Mẹ cô bé kịp thời phát hiện, ngăn cô bé .
"Chẳng lẽ vì con ngoan, con thể tự chăm sóc , nên nghĩ con cần quan tâm ?!"
"Các còn nhớ trong nhà đứa con như con ?!"
"Rõ ràng là cần con! Tại cho con ?!"
Bà Triệu bao giờ quên dáng vẻ gào của Triệu Văn Nhã hôm đó, chính bà cũng . Bà cảm thấy do bà tròn bổn phận. Mẹ Triệu định đ.á.n.h Triệu Văn Nhã, bà Triệu ngăn , còn Triệu Văn Nhã mắng một câu “giả nhân giả nghĩa”.
Bà Triệu thật sự đau lòng.
Từ đó, quan hệ giữa Triệu Văn Nhã và gia đình rạn nứt.
Vì cô bé đến tìm Quách Vũ như hẹn, tức giận, cắt đứt quan hệ với Triệu Văn Nhã.
Triệu Văn Nhã sụp đổ.
Trong mắt cô bé, Quách Vũ là duy nhất thế giới quan tâm đến . Nếu Quách Vũ cũng rời bỏ cô bé, cô bé thể tưởng tượng sẽ chống đỡ như thế nào.
Để lấy lòng Quách Vũ, Triệu Văn Nhã cố tình cúi đầu, giảng hòa với cha . Cô bé mua một lọ thủy tinh nhỏ cỡ ngón tay ở cổng trường.
Nghe chỉ cần dùng m.á.u của đổ đầy lọ thủy tinh nhỏ , thành dây chuyền tặng cho trong lòng, là thể chắn tai họa , khóa chặt trái tim yêu.
Triệu Văn Nhã sợ đau, nhưng vì Quách Vũ, cô bé rạch ba ngón tay mới thể đủ m.á.u đổ đầy lọ thủy tinh.
Lần vẫn Triệu phát hiện.
Bà tức đến run lẩy bẩy, vô cùng thất vọng về Triệu Văn Nhã, giận đến nghẹn lời.
"Con vì một thằng đàn ông từng gặp mặt mà dám tự hại ?! Con điên !"
Triệu Văn Nhã: "Con gặp , nhưng là quan tâm con nhất đời ! Anh hiểu nỗi lòng của con! Biết con sợ gì, quan tâm điều gì! Còn thì ? Mẹ chỉ quan tâm em trai!"
Ngày hôm đó, hai con cãi to đến mức động tay động chân, Triệu suýt chút nữa bếp lấy d.a.o thái rau, may mà bố Triệu ngăn .
Bà Triệu dọa sợ hãi.
Bà sắp mù cả mắt.
Nhìn gia đình như sắp tan vỡ, bà chỉ còn bất lực ôm mặt .
hy vọng cũng lóe lên. Có với bà , một vị tiểu thần tiên linh nghiệm thể hóa giải tình cảnh khó khăn của bà.
Thế là, bà Triệu gặp Vương bà từ một bạn khác của , mời về một bức tượng tiểu thần.