Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 78: Hiểu luật
Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:26:23
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Từ đòi về nhà, Tống Gia Ngưng khi thu xếp chuyện thỏa liền đưa cô bé .
Còn về bức tượng tiểu thần vỡ nát đất và con khiên ti cổ c.h.ế.t, trong ký ức của Vương bà Tống Gia Ngưng đổi, sẽ cho rằng đó là do sơ suất mà gây .
Tuy cách lý giải phần gượng ép, nhưng chỉ cần khắc ghi trí nhớ, thì dù là chuyện gì cũng thể hợp lý hóa.
Về phần Vương bà sẽ cảm thấy thế nào khi nghĩ những chuyện đó, điều trong phạm vi suy xét của Tống Gia Ngưng..
---
Xe chạy về đến Thiên Uyển, ngoài Bùi Nghi Bân và Thang Nguyên , Hà Kỳ cũng đến.
Anh nhận điện thoại của Tống Gia Ngưng, rằng Hạ Từ cần giáo d.ụ.c khẩn cấp.
Việc Hạ Từ g.i.ế.c quả thực đáng sợ, những chơi dọa nhẹ. Dù cuối cùng Hạ Từ buông bỏ ý niệm đó, nhưng vẫn thấy bất an.
Dữ Dội vốn luôn suy nghĩ cẩn trọng. Đặt góc độ của Hạ Từ mà suy xét, phát hiện đứa bé căn bản sai ở .
Thậm chí sẽ nghĩ sai.
"Thầy Hà buổi tối lành." Hạ Từ do dự khi thấy Hà Kỳ.
Hôm nay tiết học, thầy Hà là mang bài tập về nhà cho cô bé chứ?
Nghĩ , Hạ Từ liền tới.
Quả nhiên Hà Kỳ từ cặp công văn của lấy hai cuốn sách dày cộp.
... Bài tập nhiều ? Hạ Từ mà mặt mày ủ dột.
"Đang nghĩ gì ?" Hà Kỳ cúi gõ gõ đầu Hạ Từ, "Đây bài tập, thầy mua cho em sách thêm."
Nghe , Hạ Từ mới thở phào, tâm trạng lập tức lên.
"Là tiểu thuyết ?" Cô bé tò mò chằm chằm hai quyển sách bìa đỏ chót . Lần Thang Nguyên mua tiểu thuyết cho cô bé, cô bé hết .
Truyện tranh vẫn hơn, nhưng tiểu thuyết cũng tệ.
Không điện thoại, thứ khác tự nhiên cũng trở nên hấp dẫn.
Hà Kỳ xoay sách , cho cô bé xem rõ tên sách.
《Bộ luật Dân sự》, 《Bộ luật Hình sự》.
"Đây là sách gì?" Thấy , Hạ Từ lùi một bước, chuẩn bỏ chạy.
Tống Gia Ngưng phía một tay giữ chặt cô bé: "Là sách con hết."
Hạ Từ đáng thương từ núi về còn kịp uống một ngụm nước, chằm chằm, ép bàn 《Bộ luật Hình sự》.
Cô bé thử lật một vài trang, thấy chữ là chữ, chi chít kín đặc, đầu óc lập tức choáng váng.
Muốn nhảy khỏi ghế chạy ngoài chơi, đúng lúc đối diện với ánh mắt đáng sợ của Tống Gia Ngưng.
Hạ Từ đành rụt cổ, ngoan ngoãn bàn tiếp tục .
"Trong đây quy định những việc con , tất cả đều . Một khi , sẽ nhốt tù." Tống Gia Ngưng .
Hạ Từ vẫn còn đang ở trang đầu tiên, nhưng liếc độ dày của hai cuốn sách .
Có nhiều việc .
"Con ." Hạ Từ mếu máo.
Tống Gia Ngưng nghiêm túc: "Con bắt buộc học, dì một ngày nào đó tìm thấy con, phát hiện con cảnh sát bắt . Nếu con chuyện , chúng tuyệt đối sẽ đưa con khỏi tù."
Hạ Từ tức giận: "Con chuyện !"
"Hôm nay con g.i.ế.c , đó là chuyện nhất!" Tống Gia Ngưng lớn tiếng .
Hạ Từ: "Dì dối, sáng nay dì còn dì mãi yêu con, giờ hung dữ với con, còn hét mặt con!"
"Con mà còn giả vờ , dì chỉ quát con, mà còn đ.á.n.h con nữa."
Hạ Từ vật đất lóc ăn vạ: "Chị Bùi! Dì Tống đ.á.n.h em!"
Tống Gia Ngưng Hạ Từ đang lăn lộn đất, lạnh lùng : "Giỏi chọn đấy nhỉ." Biết Bùi Nghi Bân quan hệ tệ nhất với cô, cố tình gọi Bùi Nghi Bân.
Tống Gia Ngưng sẽ mềm lòng với Hạ Từ, cô giơ tay lên định đ.á.n.h m.ô.n.g Hạ Từ.
"Ra vẻ đấy , giở thói ăn vạ đúng ?"
Tống Gia Ngưng dùng sức thật, Hạ Từ đau, to hơn. Cô bé ôm m.ô.n.g tránh Tống Gia Ngưng, nhảy nhót khắp phòng.
"Dì đ.á.n.h con! Dì yêu con! Dì dối!" Cô bé đau kêu.
"Đánh con là yêu con ? Không yêu con dì vứt con lên núi ." Tống Gia Ngưng xắn tay áo.
Hạ Từ "oa" một tiếng lớn, chân trần lao khỏi phòng chạy xuống lầu.
"Chị Bùi! Cứu em!"
Cầu cứu thành.
Bùi Nghi Bân Thang Nguyên kéo phòng chơi game, đeo tai , mặc cho Hạ Từ long trời lở đất cô cũng thấy.
Hà Kỳ khoanh tay, ở cầu thang. Anh đoán Hạ Từ sẽ chịu nổi mà chạy ngoài, cố tình chờ ở đây.
Hạ Từ lao lòng Hà Kỳ, thật sự tủi : "Dì Tống đ.á.n.h em!"
Hà Kỳ dịu dàng lau nước mắt cho cô bé: "Đừng , thầy sẽ con giáo huấn dì , ?"
Hạ Từ gật đầu lia lịa.
Hà Kỳ nắm tay Hạ Từ lên lầu, phòng Hạ Từ.
Tống Gia Ngưng "cạch" một tiếng khóa cửa .
"Đừng đ.á.n.h nữa, lãng phí thời gian. Có thời gian thì thà thêm hai trang sách ."
Tuy lời là trách Tống Giai Ngưng, nhưng Hạ Từ vẫn cảm thấy .
Tống Gia Ngưng qua loa: "Được , sai . Nào, Hạ Từ, chúng tiếp tục, dì đ.á.n.h con ."
Hạ Từ một nữa ép bàn.
Khác với , hai cô bé sách, hơn nữa cửa khóa, cô bé thể trốn thoát.
Hạ Từ cúi đầu 《Bộ luật Hình sự》, nửa trang cuối cùng cũng phản ứng .
Cô bé lừa !
Vừa ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt cháy bỏng của các vị phụ , Hạ Từ lập tức xụ mặt.
Biết thể trốn tránh, cô bé ủ rũ, sấp bàn sách.
Nửa tiếng trôi qua, trang sách mới lật hai ba .
Tống Gia Ngưng qua , chỉ thấy Hạ Từ cúi đầu gật gù, lờ mờ ngủ , khóe miệng còn chất lỏng lấp lánh.
Hà Kỳ : " cô bé mà."
Tống Gia Ngưng xuống giường Hạ Từ: " hết cách . Đứa nhỏ khó dạy quá. thật sự sợ cô bé gây họa."
Hà Kỳ: "Với Hạ Từ thể vội vàng ."
Anh lấy khăn giấy, lau nước dãi cho Hạ Từ, gọi cô bé dậy.
Hạ Từ giật : "...Em, em sách!"
Hà Kỳ khen ngợi Hạ Từ.
Hạ Từ chút chột , chút tự hào.
"Em vất vả , chúng xuống xem TV . Thầy phát hiện một chương trình lắm."
So với Luật Hình sự, sức hấp dẫn của TV đối với Hạ Từ cao gấp nghìn .
Hạ Từ hai lời theo Hà Kỳ.
TV bật lên, một đoạn nhạc nền, bốn chữ lớn hiện lên màn hình.
Hôm nay về Pháp luật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-duong-co-nu/chuong-78-hieu-luat.html.]
"Xem phim hoạt hình ?" Cô bé định đổi kênh. Mặc dù từng xem chương trình , nhưng chỉ cần thấy chữ “Pháp” là cô bé thấy sợ .
Hà Kỳ trả lời, nhưng mang gà rán và Coca mà Hạ Từ thích ăn đặt lên bàn .
"Xem một tập nhé, ?"
Hạ Từ quả thực mùi thơm của đồ chiên rán cuốn hút.
Chương trình bắt đầu, mở đầu bằng một vụ án, ánh mắt Hạ Từ lập tức thu hút.
Nửa tiếng .
Hạ Từ: "Xem thêm một tập nữa ."
Vụ án chia hai tập, Hạ Từ xem kết quả nên sốt ruột, ngay cả gà rán cũng c.ắ.n mấy miếng.
Hà Kỳ chau mày: "Không chỉ xem một tập thôi ?" Anh giả vờ lo lắng.
Hạ Từ: "Thêm một tập nữa , chỉ một tập nữa thôi."
Hà Kỳ thở dài, cố giấu nụ nơi khóe miệng: "Được ."
Chỉ trong một buổi chiều ngắn ngủi, Hạ Từ xem bốn tập.
Vụ án dường như chỉ lướt qua trong đầu, nhưng trong vô thức, cô bé tiếp nhận những thiết lập của thế giới bên ngoài.
Có luật pháp, cảnh sát, kẻ .
Kẻ phạm tội sẽ trừng trị theo pháp luật.
Đây là một điều . Hà Kỳ nhấp ngụm , còn Hạ Từ thì mắt rời màn hình TV.
-----
Tống Gia Ngưng xuống núi đưa vòng cổ tiểu thần cho Lâm Gia Niên.
Vương Sóc thấp thỏm cùng Lâm Gia Niên ở thêm hai ngày, cuối cùng cũng đến ngày tế lễ tiểu thần.
Tuy nhiên, chủ nhà nghỉ với rằng lễ tế hủy.
"Hủy ?" Vương Sóc bật dậy khỏi ghế, "Chúng ở đây thêm một ngày là vì lễ tế, đột nhiên hủy?"
Anh dùng vẻ giận dữ để che giấu sự chột của , điên cuồng suy nghĩ xem và Lâm Gia Niên mấy ngày nay để lộ sơ hở nào .
Chủ nhà nghỉ thở dài: "Vương bà hình như xảy chuyện ngoài ý . Gà vịt đều chuẩn sẵn , giờ đành tự ăn thôi."
Nếu vì lễ tế, Lâm Gia Niên và Vương Sóc cũng chẳng còn lý do gì để ở đây nữa. Hơn nữa, trong ba ngày , Lâm Gia Niên dò xét gần hết thôn, ở đây là c.h.ế.t mà như sống.
Nói cách khác, đều là khôi .
"Vậy chúng đây." Vương Sóc phòng thu dọn hành lý.
Chủ quán vốn thiện cảm với trai trẻ , híp mắt : "Sau rảnh rỗi ghé chơi nhé."
Vương Sóc tùy tiện đáp vài câu.
Con gái chủ quán ở tầng hai âm thầm theo bóng họ, đôi mắt đầy lưu luyến. Cô thích ngắm trộm Lâm Gia Niên. Dù Lâm Gia Niên từng để lộ mặt, nhưng dáng và đôi mắt đó chỉ liếc một cái thôi cũng khiến xao lòng.
Bước khỏi nhà nghỉ, Vương Sóc theo Lâm Gia Niên.
"Quán chủ, tiếp theo ? Thật sự ..." Mặt Vương Sóc nhăn nhúm như quả mướp đắng.
Lâm Gia Niên mấy ngày nay lười biếng loanh quanh trong thôn, chỗ vứt một đồng tiền, chỗ đặt một mảnh gỗ đào.
Vương Sóc hiểu Lâm Gia Niên gì, trực tiếp hỏi, Lâm Gia Niên cũng tránh né. Nói thẳng là đang bày trận.
Trong gia đình tử Đạo gia, nên Vương Sóc cũng đôi chút về những thủ pháp .
Thông thường, đạo sĩ bày trận chỉ ở xung quanh , ngũ hành bát tự luân chuyển, bấm tay niệm chú định phương vị.
Ít ai bày trận theo kiểu “ dạo thôn chơi” như Lâm Gia Niên.
Đặc biệt, đến từ Không Nhất Quán, càng lý luận suông, thể đ.á.n.h giá bằng lẽ thường.
Vậy thì Lâm Gia Niên thực sự bày một trận thế lớn như , chỉ bằng sức lực một mà trấn áp bộ thôn Ngũ Thủy.
Đã bày trận, ngoài mục đích trấn áp, thậm chí là tiêu diệt.
Lâm Gia Niên: "Về một tờ chứng nhận."
Vương Sóc: "Chứng nhận gì?"
Lâm Gia Niên: "Giấy chứng tử của những . Phong tỏa bộ khu vực , ngày mai qua giờ Ngọ, đến thu dọn thi thể."
"Thật sự cứu ?" Vương Sóc thấy khó chịu trong lòng.
Dù chỉ ở đây hai ba ngày, nhưng ban ngày, ở đây đều khác gì bình thường.
Chủ nhà nghỉ bữa sáng thích ăn há cảo tôm. Con gái ông ngượng ngùng đáng yêu, mỗi trộm Lâm Gia Niên phát hiện vội vàng trốn mất. Cửa tiệm bánh rán đầu thôn, bà chủ mỗi ngày đều than thở con trai còn chịu về nhà.
Họ sống động như , Vương Sóc đôi khi quên mất họ là c.h.ế.t mà như sống, ban đêm là những t.h.i t.h.ể vặn vẹo, tàn khuyết, hồn.
"Họ là cổ nhân ," Lâm Gia Niên , "Luyện thành cổ nhân thì vô phương cứu chữa. Họ ý thức, hành động bây giờ chỉ là theo ký ức đây mà thôi."
Anh là m.á.u lạnh, đến đây là với ý định cứu . tiếc là ở đây nào thể cứu .
Dân trong thôn khác với Triệu Văn Nhã, bọn họ là cổ nhân luyện thành chỉnh, bộ linh hồn đều Thương Truy khống chế, nhân tính sớm loại bỏ. Chỉ cần những gì xảy ban đêm là , bọn họ chẳng khác gì Quan Tiểu Ương ngày , chỉ là công cụ, hơn.
Buông tha những sống dở c.h.ế.t dở , chẳng khác gì việc Thương Truy ngày càng lớn mạnh mà ngăn cản.
Lâm Gia Niên rũ mắt.
Thương Truy chắc chắn hại c.h.ế.t chỉ hàng trăm .
Hắn nhất định trả giá.
"Đi thôi, lên núi đưa ."
Tối qua, bọn họ trói Vương bà giấu sâu trong núi.
Những thông tin thể khai thác Tống Gia Ngưng đều moi hết, Vương bà bây giờ như bã mía nhai, còn tác dụng. Mang bà là vì tội ác của bà cần xét xử.
Mang Vương bà Thương Truy ?
Chắc chắn sẽ .
Lâm Gia Niên là chủ ý. Một kẻ như Thương Truy, nếu ngay từ hang đá vôi thể bố trí bẫy nhắm Hạ Từ, tuyệt đối kẻ ngu ngốc. Hạ Từ náo loạn một trận ở miếu tiểu thần, g.i.ế.c c.h.ế.t mẫu cổ của khiên ti cổ, đập vỡ tượng tiểu thần, còn giải trừ tử cổ mà Vương bà hạ xuống.
Tống Giai Ngưng thể qua mặt Vương bà, nhưng thể gạt Thương Truy.
Nếu , mượn Vương bà và thôn Ngũ Thủy để gửi một tín hiệu cho Thương Truy.
Họ tìm thấy .
Tiếp theo họ sẽ như những con ch.ó điên, tiếp tục truy bắt, c.ắ.n xé , cho đến khi mổ phanh bụng.
Hai tới nơi giấu hôm , đẩy nắp gỗ bên lu nước .
Vương Sóc hít một lạnh.
Vương bà c.h.ế.t ở bên trong.
Cách c.h.ế.t giống hệt những dân thôn Ngũ Thủy.
"Hắn ngay cả của cũng xuống tay ." Vương Sóc run rẩy cánh tay Vương bà vẫn nắm chặt vòng cổ khắc tượng tiểu thần.
Lâm Gia Niên liếc mắt một cái, lạnh lùng đóng nắp .
Thương Truy quả nhiên hành tung của họ, còn một bước. Bọn họ định g.i.ế.c Vương bà để phát tín hiệu.
Thương Truy g.i.ế.c Vương bà, chính là sự khiêu khích.
"Đi thôi, xuống núi."
Lâm Gia Niên ánh nắng chói chang, nheo mắt .
Ánh sáng giờ Ngọ là gay gắt nhất, đủ để thiêu đốt những thứ ô uế chốn nhân gian.
Khi Đội Hành động đến thôn Ngũ Thủy, mắt họ là một cảnh tượng thể nào quên.
Thôn Ngũ Thủy bao trùm bởi ánh nắng gay gắt, các thôn dân ánh vàng rực rỡ đang run rẩy, thể mục nát, nhả những sợi tơ màu đỏ, giống như những con tằm xuân nhả sợi tơ cuối trong khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh.
Bọn họ và vô bức tượng tiểu thần, trong trận pháp khổng lồ luân chuyển, hóa thành tro bụi.