Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 79: Đạo của cô bé
Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:26:24
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tin tức về việc thôn Ngũ Thủy thiêu rụi ngoài ý xuất hiện mặt báo, nhưng gây chú ý nhiều, nhanh dập tắt.
Người dân Lâm Giang chỉ nghĩ đây là một vụ tai nạn. Rốt cuộc thôn Ngũ Thủy chân núi, nhiều gia đình vẫn dùng bếp củi để nấu ăn, việc gây hỏa hoạn là điều bất hợp lý. Số c.h.ế.t cụ thể công bố. Vì , thu hút quá nhiều sự chú ý.
Hà Kỳ đặt tờ báo cũ xuống.
"Ăn xong ?" Anh hỏi Hạ Từ, vẫn đang ngấu nghiến ăn.
Hạ Từ khi tập thể d.ụ.c buổi sáng luôn đói, hận thể ăn hết cả nhà bếp.
Lâm Gia Niên từ thôn Ngũ Thủy trở về luôn bận rộn, thường xuyên chạy đến Cục Xử lý Sự vụ Đặc biệt.
Ở nhà lúc nào là lúc dùng để dạy dỗ Hạ Từ. Hạ Từ mỗi ngày dậy sớm tập thể dục, học cách bước bộ, pháp quyết, còn Lâm Gia Niên giảng lịch sử Đạo giáo, khóa sớm và khóa tối. Lâm Gia Niên tu đạo thực là tu tâm, Hạ Từ tìm thấy đạo của .
"Nhớ kỹ, Hạ Từ. Sư phụ dạy con điều quan trọng nhất chỉ bốn chữ, đạo tâm thanh minh."
Hạ Từ học vận động còn tự suy ngẫm, khổ tả xiết, nhưng vẫn kiên trì tiếp tục.
Hà Kỳ ngờ cô bé yếu đuối thể kiên trì gần mấy tháng sự huấn luyện nghiêm khắc của Lâm Gia Niên.
Lâm Gia Niên thời gian, nhiệm vụ đưa đón Hạ Từ rơi tay Hà Kỳ và Thang Nguyên.
"Sắp muộn học ." Hà Kỳ chỉ đồng hồ.
Hạ Từ nuốt vội miếng trứng chiên cuối cùng, rút khăn giấy lau miệng: "Em xong , chúng thôi."
Giờ sáng nào cũng kẹt xe, trường học của Hạ Từ ở khu vực sầm uất nhất trung tâm thành phố, lái xe tiện lắm. Hai thực tế xe đạp điện. Trời lạnh, vài ngày nữa còn tuyết. Hà Kỳ quấn chiếc khăn đỏ dày cộp quanh cổ Hạ Từ, che khuất nửa khuôn mặt cô bé.
Trên đường Hà Kỳ nhịn lải nhải: "Sắp thi cuối kỳ , thể thi ?"
"Lần cô Trần em tiến bộ nhiều ở môn Văn học, cuối kỳ đừng lơ là nhé ?"
"Hôm qua học thuộc từ vựng tiếng Anh ? Hôm nay kiểm tra từ vựng, đạt dì Tống sẽ đ.á.n.h em đấy."
Ngày qua ngày, thành tích của Hạ Từ dần định hơn. Giáo viên dạy bổ túc ngừng khen cô bé thông minh, những lỗ hổng dần lấp đầy, nội dung lớp đối với Hạ Từ còn đáng sợ như thiên thư nữa. Giữa kỳ tuy thành tích cao, nhưng tiến bộ rõ rệt, cô giáo chủ nhiệm còn đặc biệt nêu tên khen ngợi.
Hạ Từ khen ngợi lập tức vểnh đuôi lên, tinh thần học tập càng thêm hăng hái. Một nửa học kỳ trôi qua, thành tích tiến bộ trông thấy, ba môn đạt điểm tuyệt đối còn là khó khăn.
Chỉ điều trẻ con thì thường sự kiên định, Hạ Từ ở lâu với Bùi Nghi Bân, tính cách ảnh hưởng theo. Không học cái mà học cái , đặc biệt nhanh chán, thậm chí còn thèm che giấu.
Hà Kỳ chỉ sợ Hạ Từ đến lúc đó phát hiện thứ gì đó thú vị hơn, đầu bỏ học, vứt hết tinh thần ham học sọt rác.
Hạ Từ bao giờ trả lời Hà Kỳ xe điện. Gió quá lớn, hét lên, Hạ Từ vốn ít , bảo cô bé gào lên thì cô bé thà bài toán ứng dụng còn hơn.
đến Tống Gia Ngưng, Hạ Từ cuối cùng cũng mở miệng: "Bụng dì Tống lớn quá, bây giờ rảnh để ý đến em."
Hà Kỳ rõ: "Em gì?"
Hạ Từ ngậm miệng .
Cô bé ngay mà.
------
Đến trường, Hạ Từ chỗ của .
Từ khi Phùng Tử Tuấn , cô bé vẫn luôn một một bàn.
Giáo viên chủ nhiệm từng nghĩ đến việc xếp một bạn cùng bàn với Hạ Từ để giúp đỡ Hạ Từ học tập. Hạ Từ lúc đầu cũng thử, nhưng đó cô bé phát hiện một là thoải mái nhất, thể chiếm cả chỗ của hai . Một ngăn bàn nhét sách, một ngăn nhét đồ ăn vặt.
Hạ Từ nếm trải lợi ích của việc một một bàn, dứt khoát đổi nữa. Hơn nữa tính cô bé vốn chẳng dễ gần, bạn cạnh cũng chẳng khác là bao.
Hạ Từ một mực đòi giữ chỗ, cộng thêm sự nịnh nọt của Hà Kỳ, cô Trần cuối cùng cũng thở dài đồng ý.
Không đồng ý cũng .
Cô Trần vẫn nhớ Thang Nguyên loạn ở trường, trong lòng thực cũng sợ Hạ Từ.
Sau sự kiện họp phụ , quan hệ của Hạ Từ bắt đầu lên.
Ban đầu là hai cô gái chủ động đề nghị bạn với Hạ Từ, Hạ Từ từ chối. Hạ Từ bề ngoài lạnh lùng, ít , theo lý mà các cô gái sẽ cảm thấy ngại. họ thấy Hạ Từ ngầu, tự tô vẽ hình tượng Hạ Từ trong lòng thành một 'nữ hiệp'.
Trong quá trình tiếp xúc, họ dần dần phát hiện Hạ Từ khó gần như họ tưởng tượng, kỳ lạ, thậm chí thể là bụng.
— Bởi vì cô bé thường xuyên mời ăn quà vặt.
Hạ Từ tiền, hào phóng, xinh , đ.á.n.h giỏi, gia đình gia thế vững chắc. Thành tích tuy hẳn là ưu tú, nhưng cũng quá tệ.
Nghĩ kỹ , đúng là kiểu bạn nhất thế giới!
Tô Điềm cầm cuốn sổ tử vi đến tìm Hạ Từ, nụ rạng rỡ che giấu : "Hạ Từ! Tớ tính độ hợp của cung hoàng đạo hai chúng là một trăm phần trăm đấy!"
Trước đây cô bé và Hạ Từ lắm, nhưng từ khi Hạ Từ bênh vực cô bé, Tô Điềm hầu như ngày nào cũng dính lấy Hạ Từ.Hạ Từ chặn , còn tiện tay tặng cho thằng nhóc hách dịch đó một cú đ.ấ.m thâm cả mắt. Tô Điềm lập tức phong Hạ Từ 'soái tỷ' của .
Hạ Từ tin cung hoàng đạo, sự dạy dỗ của Lâm Gia Niên, cô bé luôn dựa ngày tháng năm sinh và ngũ hành để suy đoán chuyện. cung hoàng đạo thực cũng thú vị, đặc biệt là những hình minh họa trong tạp chí Tô Điềm mua .
Hạ Từ cũng thích xem.
Tô Điềm dẫn Hạ Từ tiểu thuyết, bện dây thủ công, thảo luận về cung hoàng đạo, cả chuyện trong lớp ai là nam sinh khó ưa nhất.
Hạ Từ lặng lẽ , lặng lẽ học, theo chân Tô Điềm mà hòa nhập lớp học. Ngoài sáu từng đ.á.n.h với cô bé vẫn còn e ngại, còn ai nấy đều dần thiện cảm.
"Tớ nghỉ lễ thể đến nhà chơi nữa ?" Tô Điềm hỏi.
Chỉ còn một tuần nữa là đến kỳ thi cuối kỳ, lập tức sẽ bước kỳ nghỉ đông.
Tô Điềm nhà ít , chẳng chị em gì, chỉ một đứa em họ đáng ghét, ngoài bạn bè cùng lứa. Bố cô bé cũng quản nghiêm, ngày thường là học thêm, đến trường đối với cô bé chẳng khác gì chơi.
Từ khi thiết với Hạ Từ, bố Tô Điềm lo sốt vó, thành tích của Hạ Từ quá tệ, họp phụ Thang Nguyên đến cũng giống . trong lúc vô tình Tô Điềm nhắc tới chuyện Hạ Từ sống ở khu biệt thự cao cấp, bố cô bé liền đổi thái độ, còn bài xích Hạ Từ nữa.
Tô Điềm chút buồn bực về chuyện .
nghĩ đến thể tiếp tục chơi với Hạ Từ, cô bé thấy vui.
Hạ Từ đương nhiên đồng ý.
Tan học, tới đón cô bé là bà Khương.
Ngày mai là thứ Bảy, Hạ Từ sẽ ở nhà bà Khương.
Lần bà Khương xe đạp đến.
Bà thích dùng mấy món đồ điện tử hiện đại, lúc nào cũng mang theo cái ví da dày cộp bên . Bà Khương dùng tiền mặt trong ví mua sticker, mua nước uống cho Hạ Từ, còn trả tiền xe về nhà.
"Bảo bối Tiểu Từ của chúng thể cảm lạnh," Bàn tay khô ráp của bà Khương nhẹ nhàng áp lên gương mặt lạnh như băng của Hạ Từ, "Hôm nay bắt taxi về nhà."
Hạ Từ thích câu 'bảo bối' . Cô bé hề thấy hổ khó chịu chút nào. Bàn tay ấm áp của bà, cũng như sự ấm áp toát từ bà, giống như nắng sớm giữa mùa đông, khiến chỉ lười biếng vươn vai, cuộn tròn trong vòng tay mà ngủ say.
------
Về đến nhà bà Khương, bà Triệu đang bận rộn trong bếp. Cháu trai Triệu Dịch Lam và cháu gái Triệu Văn Nhã của bà, đều mặt.
Vừa thấy Hạ Từ, bà Triệu mừng rỡ mặt. Bà kịp cởi tạp dề, hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Từ.
"Ôi chao, tay lạnh thế ? Bà hầm canh t.h.u.ố.c bổ của bà nội con , nhanh uống cho ấm ."
Triệu Dịch Lam bưng bát canh đưa cho Hạ Từ.
Bát sứ trắng tinh bốc khói trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-duong-co-nu/chuong-79-dao-cua-co-be.html.]
Hạ Từ nhận lấy thổi thổi, uống hai ngụm.
Triệu Văn Nhã ghế sofa xem TV. Vẫn là dáng vẻ yên tĩnh thường thấy, thấy bà Khương và Hạ Từ trở về thì dậy chào hỏi, đó xuống.
Hạ Từ uống canh xong, phát hiện Triệu Văn Nhã đang .
Bị phát hiện, Triệu Văn Nhã hề né tránh, mỉm với Hạ Từ.
Tuy sắc mặt vẫn còn nhợt nhạt, nhưng tinh thần rõ ràng hơn nhiều.
Lúc ăn cơm, bà Triệu gắp riêng cho Hạ Từ một cái đùi gà thật to.
"Tất cả là nhờ Tiểu Từ của chúng , Tiểu Từ chính là đại ân nhân của gia đình họ Triệu chúng ."
Hạ Từ nhai thịt , giọng mơ hồ chẳng rõ.
"Văn Nhã và nó chuyện nhiều ," Bà Triệu và bà Khương uống chút rượu trắng, mặt đỏ bừng, " giờ cũng yên tâm hơn phần nào. Hai bên đều nhường một bước, chẳng cũng ? Con bé kỳ nghỉ đông sẽ gặp cái bạn mạng một , đồng ý cho con dâu và con trai cùng. Nếu đối phương là , thì cứ tiếp tục bạn, con dâu ngăn cản. Nếu là kẻ lừa đảo, Văn Nhã tự , sẽ dứt khoát cắt đứt."
"Văn Nhã cũng cố gắng lắm, giờ bắt đầu ôn thi , là sang năm sẽ thi một trường đại học . nhất định gà hầm, vịt hầm, bồi bổ thêm cho con bé. Chuyện nó gầy rộc hai chục cân, con gái mà, trắng trẻo mập mạp mới là xinh chứ."
"Ai, thật quá. Gia đình chẳng nên như thế ?" Bà Triệu cầm ly rượu nhỏ, phần ngây ngô.
Bà Khương: "Bà đừng uống nữa."
Đám nhỏ ăn xong rời bàn từ lâu, chỉ còn hai bà lão tiếc của, ăn nhâm nhi chút rượu, chuyện trời đất.
Triệu Dịch Lam xem TV, còn Triệu Văn Nhã thấy Hạ Từ ban công thì cũng lặng lẽ theo.
Trời tối, ban công vẫn còn vương mùi thảo d.ư.ợ.c thoang thoảng, Hạ Từ ngẩng đầu bầu trời đen đặc.
"Còn lời cảm ơn em cho tử tế." Triệu Văn Nhã .
Hạ Từ: "Không cần cảm ơn."
Triệu Văn Nhã : "Chị còn cảm ơn mà."
"Vậy thì chị cứ coi như em ." Hạ Từ sấp lan can.
Buổi tối lạnh quá.
khi ăn xong bát canh nóng chua cay, cả Hạ Từ như ấm từ trong ngoài. Cô bé thật sự thích những ngày như thế .
Triệu Văn Nhã cũng dựa lan can, sát bên cạnh cô bé: "Thật sự cảm ơn em. Không chỉ vì em cứu mạng chị. Chị với chị gì, chị cũng với chị gì. ...Không thể là quá , nhưng cũng tệ. Ít nhất cả nhà thể sống tiếp."
Cô chằm chằm bầu trời đêm đen kịt.
Gương vỡ thì khó mà lành như cũ.
Dù hàn gắn , vẫn sẽ để những vết nứt.
Cô và thể về như xưa, nhưng ít , sẽ tổn thương về . Cô ơn gia đình họ Triệu, nhưng cô cuối cùng là nhà họ Triệu. Triệu Văn Nhã sẽ lời đau lòng lớn tuổi, bà Triệu đối với cô là hết tình hết nghĩa.
"Chị định thi một trường đại học ở xa, cũng về nữa. Ừm, chắc chỉ về dịp Tết thôi."
Hạ Từ đáp: “Ừm.”
Vẻ thờ ơ của Hạ Từ ngược khiến Triệu Văn Nhã càng tiếp. Hạ Từ giống như cái hốc cây, tò mò, phán xét, cũng chẳng tiết lộ gì. Những lời thể với , cuối cùng cũng chỗ để trút .
Triệu Văn Nhã nhiều, nhiều.
Từ chuyện hồi bé, đến chuyện bây giờ, cả tương lai.
Cô đến khát khô cả cổ, nhưng trong lòng dần dần sáng rõ.
Lời Hạ Từ đây sai.
Việc còn sống, chính là điều tuyệt vời nhất
"Em thì , nhóc con, lớn lên gì?"
Hạ Từ sững sờ, cô bé từng nghĩ về tương lai.
nếu thực sự ...
"Em trở thành một giỏi, giỏi như sư phụ em." Nói đến sư phụ, Hạ Từ nhớ đến câu hỏi thường ngày của .
【Đạo của con là gì?】
Hạ Từ từ khi Lâm Gia Niên hỏi luôn suy nghĩ.
Sư phụ , đạo của sư tổ là tế độ chúng sinh, đạo của sư phụ của sư phụ là thiện độc (giữ vết thương để sinh tồn), đạo của sư phụ là minh kỷ tâm (tự chữa lành cho ).
Vậy cô bé thì ?
"Sau , em giúp đỡ khác," Hạ Từ , "Giống như TV ."
Người lớn bao giờ nhắc đến tình hình kinh tế gia đình, nhưng Hạ Từ tự quan sát. Trong nhà thật sự chỉ chị Bùi là tiền, còn đều nghèo. Mọi ngày thường , nhưng khi đối mặt với cuộc sống thì vẫn cố gắng việc. Ngay cả sư phụ dạo cũng nhận nhiều việc hơn.
Thang Nguyên phát hiện sự hướng dẫn của Bùi Nghi Bân, khái niệm tiền bạc của Hạ Từ vấn đề, nên đặc biệt cho Hạ Từ xem ít phim tài liệu.
Người nghèo, thực nhiều.
Hạ Từ thấy những gương mặt lem luốc, sụt sùi , trong lòng cảm thấy thích.
"Giúp khác, giúp thế nào?" Triệu Văn Nhã thực sự tò mò.
Hạ Từ: "Em thấy khác . Ai cũng tiền tiêu."
Cô bé quan tâm khác, nhưng thích thấy thế giới tươi , thích ngắm những gương mặt rạng rỡ nụ . Mỗi khi ai đó với , Hạ Từ như đây nghi ngờ liệu ai đó tức giận , liệu sai điều gì .
Triệu Văn Nhã nhịn : "Thế em định giúp kiểu gì, đưa tiền cho họ ?"
Hạ Từ lắc đầu, lý lẽ rành mạch: "Em ."
Vì , đạo của cô bé còn xa.
------
Kỳ thi cuối kỳ đến đúng hẹn.
Hạ Từ từ phòng thi , cuối cùng cũng dám thẳng các vị phụ .
Mọi chen hỏi: "Thi cử thế nào?"
Hạ Từ vỗ ngực: "Chắc chắn hơn hai trăm điểm!"
Bùi Nghi Bân tự hào, nhưng vẫn trêu cô bé: "Thật giả đấy?"
Hạ Từ bĩu môi, thèm để ý đến cô : "Nghỉ đông , chị cho Tô Điềm sang nhà chơi nhé?"
Bùi Nghi Bân: "Được thôi."
Ngắm những đứa trẻ đáng yêu chính là sở thích của cô .
"Về nhà thôi, mấy ngày nữa là Tết . Nhiều việc chuẩn lắm." Thang Nguyên giục họ, "Còn em nữa, sư phụ em lễ bái sư chính thức cho em, mời cả đống , danh sách dài như sớ. Em chuẩn cho tử tế, lúc đó chỉ đạo sĩ ở Lâm Giang, mà cả các nơi khác cũng sẽ đến. Sau gọi là Tiểu Quán Chủ đó."
Hà Kỳ ở ghế lái, : "Dì Tống của em một hai tháng nữa là sinh . Khi đó sẽ thêm một bạn nhỏ chơi cùng với em, thích ?"