Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 88: Cô bé cảm thấy mình không sai
Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:32:39
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Hạ Từ lấy huy hiệu cán bộ, cô giáo chủ nhiệm sững .
"Hạ Từ, cô ý đó," Cô ôm trán.
Hạ Từ là học sinh do cô trực tiếp dạy dỗ từ lớp bốn, chứng kiến sự trưởng thành của Hạ Từ chỉ những chơi, mà còn cô . Sự đổi của Hạ Từ từ một học sinh đội sổ lên top mười của lớp, cô giáo chủ nhiệm đều thấy.
Làm cô thể thích Hạ Từ chứ, dù Hạ Từ còn nhiều khuyết điểm.
Huống chi, hôm nay Hạ Từ còn bảo vệ cháu trai của cô .
Dù là về mặt công tư, cô giáo chủ nhiệm đều thể thích Hạ Từ.
"Gặp tình huống , chỉ mỗi cách đ.á.n.h . Hạ Từ, em nghĩ đ.á.n.h Sa Học Lạc một trận là thể giải quyết ?"
Mọi chuyện hề đơn giản như Hạ Từ nghĩ. Lần con bé thể giúp Trần Mễ, lẽ nào thể giúp Trần Mễ cả đời ?
Mặc dù đ.á.n.h là Hạ Từ, nhưng trọng tâm lời của Sa Học Lạc nhắm Trần Mễ. Cô giáo chủ nhiệm khuyết điểm của học sinh , nhưng Sa Học Lạc quả thật là bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh.
Việc tạm thời cúi đầu là vì nắm đ.ấ.m của Hạ Từ. Chỉ cần Hạ Từ mặt, lập tức thể ngựa quen đường cũ, thậm chí còn gia tăng sự oán hận dành cho Hạ Từ, trút hết lên Trần Mễ.
"Hơn nữa, là em đơn phương đ.á.n.h Sa Học Lạc, Sa Học Lạc hề đ.á.n.h trả," Cô giáo chủ nhiệm cau mày, "Hạ Từ, em sẽ xử phạt đấy."
Phòng học camera giám sát.
Bố Sa Học Lạc cũng hiền lành, chịu dễ dàng cúi đầu chỉ vì gia thế của Hạ Từ và lời đe dọa của Thang Nguyên, mà chủ yếu là vì họ đuối lý.
Bây giờ nắm thóp là Hạ Từ, dù những chuyện mà Sa Học Lạc gây cũng cấu thành tổn thương thực tế. Chỉ cần camera giám sát đưa , họ mà lớn chuyện đến hiệu trưởng, Hạ Từ đừng là học sinh Ba của thành phố, ngay cả việc đuổi học cũng khó.
Dù cô bé cũng tiền án, khác quan tâm nguyên nhân của việc là gì.
Hạ Từ rũ mắt: "Em chấp nhận."
Trần Mễ yếu ớt mở lời, trong mắt đầy vẻ cầu xin: "Hạ Từ vì em mới đ.á.n.h với Sa Học Lạc, là của em, liên quan đến . Dì nhỏ..."
Đây là đầu tiên Trần Mễ gọi cô giáo Trần là dì nhỏ ở trường.
Cậu lời , sợ phiền dì nhỏ, ở trường dám để lộ bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy quen cô giáo Trần.
Cô giáo chủ nhiệm dậy: "Không cô cố ý phạt Hạ Từ, cô cũng mong hai đứa đều , kẻ bắt nạt các em thể trừng phạt. Thầy cô thể quyết định , hiểu ? Điều còn tùy thuộc việc phụ Sa Học Lạc lớn chuyện . Mỗi nơi đều quy tắc, cô là giáo viên của trường, các em là học sinh, chúng đều tuân thủ nội quy trường học."
Hạ Từ đưa huy hiệu cán bộ lớp tay cô giáo chủ nhiệm.
"Em , thưa cô," Hạ Từ mặt cảm xúc, "Thế nào cũng ."
Trần Mễ vẫn van nài: "Dì nhỏ, dì giúp chúng cháu một chút, ạ?"
Hạ Từ quan tâm họ gì, trực tiếp bước khỏi lớp.
Cô bé cũng nên .
lúc tiết là tiết thể dục, các bạn học dọa sợ mà rời khỏi lớp sớm sân tập .
Hạ Từ gặp họ.
Cô bé gặp ai cả.
Hạ Từ chậm rãi bước , mục đích, cuối cùng đến sân thượng.
Tháng năm bắt đầu nóng, Hạ Từ mặc đồng phục áo cộc tay, nhưng sân thượng vẫn chút lạnh.
Cô bé tìm một góc nhỏ xuống, cuộn tròn , đầu tựa cánh tay, xuống sân tập. Học sinh và giáo viên đều nhỏ như những con kiến.
Hạ Từ cứ thế im lặng lâu.
Cuối cùng xoa xoa đôi mắt khô rát.
Danh hiệu học sinh Ba của thành phố còn nữa, chức phó lớp trưởng mà cô bé khó khăn lắm mới giành cũng tự tay vứt bỏ.
Hạ Từ hối hận, nếu một nữa, cô bé vẫn sẽ đến mặt Trần Mễ, đ.á.n.h cho Sa Học Lạc một trận.
cô bé buồn.
Gia đình cô bé bầu phó lớp trưởng vui bao nhiêu. Hạ Từ thích khác , đặc biệt thích những cô bé yêu thương .
Nếu đạt danh hiệu học sinh Ba của thành phố, chắc chắn sẽ vui. Hạ Từ tưởng tượng vô trong đầu.
Bùi Nghi Bân sắp xếp vị trí treo giấy khen tường phòng khách .
Mặc dù giấy khen Ba đó vẫn đến.
Sau buổi chiều hôm nay, cũng sẽ đến nữa.
Cô bé sai ? Hạ Từ cảm thấy sai.
...Có lẽ, chỉ là đủ . Hạ Từ kéo áo xuống, che phần eo lộ .
Làm thế nào để hơn?
"Sao ở đây?" Giọng Hà Kỳ vang lên từ phía Hạ Từ.
Hạ Từ là thầy Hà đến tìm cô bé .
Thầy Hà vĩnh viễn là hiểu cô bé nhất, bất kể cô bé nghĩ gì, đều thể thấu. Mỗi cô bé trốn , thầy Hà cũng đều thể tìm thấy cô bé.
Hạ Từ bất động, lầm bầm: "Thầy Hà, em đ.á.n.h , em còn là phó lớp trưởng nữa... Danh hiệu học sinh Ba của thành phố cũng còn."
Hà Kỳ xuống bên cạnh Hạ Từ: "Vậy ."
Anh tỏ vẻ quan tâm, vẫn giữ nụ dịu dàng đặc trưng của , xoa đầu Hạ Từ: "Vậy Tiểu Hạ Từ thể cho thầy Hà , chuyện gì xảy ?"
Hạ Từ kể chuyện: "Thầy Hà, thầy nghĩ em sai ?"
Hà Kỳ một tiếng: "Điều gì là đúng, điều gì là sai?"
Hạ Từ: "Bọn họ đều ."
"Không một việc mà đều thì gọi là đúng. Mỗi trong lòng đều đúng và sai, tiêu chuẩn đúng sai đều giống ." Hà Kỳ Hạ Từ.
"Em đúng sai, chỉ chính em mới thể phán xét."
Hạ Từ: "Em cảm thấy em sai."
Hà Kỳ: "Vậy thì em sai."
Anh đưa tay , ôm lấy vai Hạ Từ, phát hiện khuôn mặt nhỏ bé của Hạ Từ gió thổi lạnh.
" Từ Bảo của chúng nhớ, đôi khi đúng chắc khác chấp nhận, bản nó cũng chắc đúng, thế giới phức tạp. Em thể quan tâm đến ý kiến của khác, em cũng thể tìm cách để khác đều công nhận đúng sai của em."
Hạ Từ "Vâng" một tiếng.
"Em xin ," Hạ Từ , "Em thể lấy giấy khen nữa ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-duong-co-nu/chuong-88-co-be-cam-thay-minh-khong-sai.html.]
Hà Kỳ gõ đầu cô bé: "Ngốc. Chúng cần lời xin của em, em giấy khen, đều vui, em giấy khen, cũng buồn. Mọi yêu quý em, cho nên Hạ Từ là thế nào, chúng đều thích. Giấy khen là của chính em, của chúng ." Điều họ bao giờ là áp lực cho Hạ Từ, mà là động lực.
Hạ Từ im lặng một lúc, : "Lần em đuổi học ? Em mất suất học cấp hai ?"
Hà Kỳ: "Bây giờ mới nghĩ đến , vẻ muộn ."
Hạ Từ tin là thật, lập tức sầm mặt.
Cô bé thích cuộc sống học.
------
Bố của Sa Học Lạc chuyện con trai Hạ Từ đánh, giận kiềm chế , nhưng ông đến trường để đòi công bằng cho con trai. Lần đối đầu với phụ Hạ Từ, ông nếm mùi đau khổ . Vì công ty , bố của Sa Học Lạc phấn đấu mấy chục năm, ngờ suýt chút nữa phá sản vì tập đoàn Bùi Thị tấn công.
Ông hận đến mấy cũng dám tay.
Giữa con trai và công ty, ông chọn công ty. Con trai chỉ chịu một chút ấm ức thôi, nếu ông chọn con trai, công ty những đ.á.n.h sập mà còn nguồn thu nhập, con trai thể sống ?
Lần Bùi Thị tay quá độc ác, nếu gia đình họ sớm uống gió tây bắc .
Mưu tính của bố Sa Học Lạc vợ ông rõ ràng hề .
Bà tức giận việc chồng thờ ơ những gì con trai chịu đựng, càng thương xót con trai hơn, cảm thấy dù thế nào cũng đòi công bằng cho con trai.
Mà Hà Kỳ thì sẽ bao giờ để những chuyện phiền Hạ Từ.
Hạ Từ trong lòng là đứa trẻ nhất, nên tiếp xúc đều là những điều tươi sáng và nhất.
Mẹ của Sa Học Lạc còn kịp đến trường thì một cuộc điện thoại gọi đến công ty của bố Sa Học Lạc.
Để thể kiềm chế bà đến kiềm chế bà .
Kẻ cực phẩm vẫn cần kẻ cực phẩm trị.
Mâu thuẫn bên ngoài chuyển hóa thành mâu thuẫn nội bộ, tự nhiên họ sẽ còn thừa sức quấy rầy Hạ Từ của nữa.
Để cho Sa Học Lạc ngốc nghếch tiếp tục đối đầu với Hạ Từ, bố của Sa Học Lạc quyết định đưa Sa Học Lạc nước ngoài tiếp tục học. Mẹ của Sa Học Lạc đồng ý, thế là bố của Sa Học Lạc đưa cùng.
Hạ Từ Hà Kỳ đóng vai trò gì trong chuyện .
Cuộc sống của cô bé vẫn như thường lệ.
Nếu gì khác, thì đó là việc thiếu phận phó lớp trưởng, và thêm một cái đuôi nhỏ Trần Mễ ngày nào cũng lẽo đẽo theo .
Còn về việc xử phạt và cảnh cáo, Hạ Từ nhanh chóng chấp nhận, để bụng.
Cuộc sống bình yên của Hạ Từ là kết quả nỗ lực của những chơi, nhưng thực tế thường tuân theo ý của con đến .
Các thành viên trong gia đình dường như đều trở nên lo lắng.
Hạ Từ quan sát bằng mắt và lắng bằng tai. Cô bé nhận thấy đều đang cố gắng che giấu những đổi của bản .
Chắc chắn chuyện lớn xảy , nhưng họ đều với cô bé. Hạ Từ chút buồn bực, nhưng , cô bé cũng hỏi.
Sau khi ăn cơm xong, Hạ Từ sofa xem tivi.
lúc kênh pháp luật đang chiếu quảng cáo, Hạ Từ tùy ý chuyển kênh, ngờ chuyển đến kênh thời sự.
【Nhật thực phần hiếm thấy sẽ diễn ngày mai, theo dự đoán của các chuyên gia, thành phố Lâm Giang sẽ là một trong những địa điểm quan sát nhất. Gần đây, đông đảo du khách đổ về Lâm Giang để chiêm ngưỡng hiện tượng , chính quyền thành phố đang kêu gọi...】
Tivi tắt .
Tống Gia Ngưng: "Bài tập xong ? Ngày mai là thứ Hai ."
Hạ Từ sấp sofa: "Con xong từ tối thứ Sáu ."
Một lát , cô bé bò dậy: "Dì Tống, ngày mai nhật thực phần."
Tống Gia Ngưng dừng một chút, : "Nhật thực phần cũng học, con cứ ngoan ngoãn ở trường, hết. Dì sẽ bảo Hà Kỳ trông chừng con."
Hạ Từ: "Con trốn học !"
Lâm Gia Niên mệt mỏi trở về, Hạ Từ nhảy khỏi ghế sofa rót nước cho .
"Sư phụ uống !"
Lâm Gia Niên ở cửa một lúc lâu, về đến nhà cũng chịu cởi chiếc áo khoác dài màu đen.
Hạ Từ gần Lâm Gia Niên, gần một tuần cô bé gặp sư phụ : "Sư phụ, ngày mai nhật thực!" Cô bé từng thấy nhật thực bao giờ.
Lâm Gia Niên chỗ khác: "Biết . Về phòng ngủ sớm , ngày mai còn học."
Phòng Lâm Gia Niên ở tầng một, đang về phía phòng .
"À đúng , ngày mai mang lũ côn trùng nhỏ của con theo." Anh dừng bước .
Hạ Từ: "Tại ?"
Mọi luôn cứ để côn trùng nhỏ ở nhà là , nếu Hạ Từ thích thì chỉ thể mang theo một hai con để giải khuây. Dù quá nhiều quỷ cổ , nếu xảy sự cố, sẽ khó giải quyết.
Lâm Gia Niên: "Có nhật thực, thể thứ dơ bẩn xuất hiện. Sư phụ sẽ giải quyết, đừng lo lắng, con cứ ở trường học hành tử tế là ."
Để đề phòng vạn nhất, vẫn nên để Hạ Từ mang theo những con côn trùng nhỏ thể bảo vệ cô bé thì hơn.
Hạ Từ kịp hỏi thêm, Thang Nguyên giục lên lầu.
Bà Khương đang uống liếc Lâm Gia Niên một cái: "Con bé lên lầu , đừng giả vờ nữa."
Lâm Gia Niên dựa hành lang, nuốt xuống mùi m.á.u tanh sắp trào từ cổ họng.
Bà Khương và Tống Gia Ngưng đỡ phòng ngủ.
Cởi áo khoác, vết thương vai Lâm Gia Niên lộ rõ, áo sơ mi trắng m.á.u nhuộm đen đỏ.
"Lần nguy hiểm đến !" Tống Gia Ngưng nghiến răng.
Lâm Gia Niên yếu ớt : "Trước đây một đội nhỏ của bộ phận hành động Thương Truy kiểm soát, chôn vùi trong thời gian dài, chặn nhiều thông tin. Khi chúng phát hiện thì quá muộn."
Có nội gián tiếp tay, họ mắc lừa.
Thương Truy phát triển đến mức đáng sợ hơn những gì họ từng dự đoán.
"Ngày mai còn ?" Tống Gia Ngưng hỏi.
Lâm Gia Niên: "Đi."
Chỉ cần thể tiêu diệt Thương Truy, tương lai của Hạ Từ sẽ gặp quá nhiều trở ngại. Khi đó, họ thể yên tâm hơn.
Bà Khương đang cạo phần thịt hoại tử vai Lâm Gia Niên, vết thương do độc tố khiến vai gần như mục rữa.
Mặt Lâm Gia Niên trắng bệch, thể run rẩy: "Đây lẽ là cơ hội nhất, chúng tuyệt đối thể bỏ lỡ. Đã hai năm , nhất định g.i.ế.c c.h.ế.t !"