Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 92: Sa ngã

Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:32:43
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trừ cái đêm Thương Truy bắt gặp, Hạ Từ luôn giữ thái độ thờ ơ lạnh nhạt.

 

Lạnh nhạt , lạnh nhạt chấp nhận sự sắp đặt của nhà họ Hạ, lạnh nhạt tôn sùng Hạ Hứa Nặc mà phớt lờ .

 

Bây giờ, cô bé lạnh nhạt g.i.ế.c .

 

Bị phát hiện, nhưng vẫn dùng ánh mắt đó Thương Truy.

 

Nói cô bé bình tĩnh, chi bằng cô bé coi trời bằng vung, lòng vướng bận. Bất kỳ ai, bất kỳ việc gì, cô bé đều để tâm.

 

Cũng như lúc , cô bé thậm chí còn nghĩ cần tự tay giải quyết Thương Truy, kẻ chứng kiến tội của .

 

Cô bé đang lau con dao.

 

Con rắn chân thè lưỡi, nanh độc sắc nhọn lóe lên ánh u quang.

 

Con rắn lao về phía Thương Truy, Hạ Từ lạnh lùng cảnh tượng .

 

Lúc , vô côn trùng bay từ ống tay áo rộng thùng thình của cô bé.

 

Thương Truy thể nhận , những con rắn và côn trùng căn bản động vật, mà là ác linh.

 

"Hạ Từ!"

 

Từ tay Thương Truy bay một sợi chỉ đỏ quấn quanh cổ tay Hạ Từ.

 

Hạ Từ nheo mắt.

 

Thương Truy khuôn mặt cô bé. Cô bé g.i.ế.c , hơn nữa là nam chính. Kẻ phản bội trong họ là ai quá rõ ràng. Hắn lẽ lập tức bỏ chạy, cho đồng đội sự thật, hoặc dốc sức một tiêu diệt Hạ Từ.

 

đối diện với đôi mắt lạnh như băng đó, hoảng loạn một cách khó hiểu.

 

"Em chuyện với , Hạ Từ." Thương Truy nắm chặt sợi chỉ đỏ, giữ lấy tay Hạ Từ.

 

Hạ Từ phản kháng, cổ tay trắng nõn lộ trong khí, buộc đưa về phía Thương Truy.

 

"Nói chuyện gì?" Hạ Từ , nhưng những ác linh do cô bé điều khiển vẫn dừng tay.

 

Con rắn lập tức phóng lên, c.ắ.n về phía Thương Truy, đám côn trùng thì chỉ trong giây lát bao phủ lấy .

 

Hạ Từ thật sự hề nương tay.

 

Ra đòn hiểm độc và dứt khoát.

 

Thương Truy giật mạnh sợi chỉ đỏ, Hạ Từ loạng choạng một bước, Thương Truy lợi dụng sợi chỉ đỏ nhảy vọt đến bên cạnh Hạ Từ. Hắn nắm chặt cổ tay Hạ Từ.

 

Hắn chằm chằm Hạ Từ, lồng n.g.ự.c phập phồng: "Em tại như ?"

 

Mọi đều tin tưởng Hạ Từ, tại cô bé phản bội họ?

 

Thương Truy hỏi.

 

Hạ Từ ngẩng đầu , khóe miệng từ từ cong lên: "Ai là chúng với ?"

 

Con rắn độc há miệng to đầy m.á.u c.ắ.n về phía gáy Thương Truy.

 

Cảnh tượng phản chiếu trong mắt Hạ Từ.

 

" từ đến nay vẫn luôn chỉ một . Chỉ một thôi."

 

Một sinh mạng kết thúc, chỉ trong khoảnh khắc.

 

Thương Truy rời khỏi thế giới .

 

------

 

Mở mắt trong khoang dinh dưỡng, Thương Truy đột nhiên bật dậy, thở hổn hển.

 

Hắn Hạ Từ g.i.ế.c c.h.ế.t.

 

Cơn đau của cái c.h.ế.t vẫn tan biến, Thương Truy sợ hãi run rẩy, tay vịn khoang dinh dưỡng vẫn còn run, trong đầu ngừng hiện lên hình bóng Hạ Từ.

 

Hắn lẽ sợ hãi cô bé, căm ghét cô bé, tức giận vì một NPC điều khiển trong lòng bàn tay.

 

Thương Truy hiểu rằng hề mang những cảm xúc đó.

 

Hắn dậy từ khoang dinh dưỡng, nhanh chóng tắt trò chơi 《 Thư viện 》.

 

Suốt ba tháng ròng, Thương Truy chạm bất kỳ trò chơi nào.

 

Thế nhưng, gần như đêm nào cũng mơ thấy Hạ Từ lạnh lùng vô tình và con phố nơi bỏ mạng.

 

Thương Truy suy nghĩ lâu, cuối cùng một nữa bước thế giới .

 

Việc đầu tiên khi trở thế giới là gặp gỡ đồng đội mới.

 

Thương Truy lái xe đến Hạ gia quen thuộc.

 

Đó là sinh nhật của Hạ Hứa Nặc, cả gia đình nhà họ Hạ đều đến khách sạn. Trong căn biệt thự lớn chỉ phòng của giúp việc là sáng đèn.

 

Thương Truy trèo lên cây, về phía gác xếp lầu.

 

Hắn tại .

 

Cứ nghĩ đến Hạ Từ, lòng quặn thắt , đau xót vô cùng. Hắn nghi ngờ đây là hậu quả của cái c.h.ế.t, nhưng vẫn kìm mà đến tìm Hạ Từ.

 

Bây giờ gì? G.i.ế.c c.h.ế.t kẻ phản diện ư?

 

Thương Truy lâu cây, suy nghĩ lâu, nhưng đầu óc vẫn trống rỗng.

 

Từ lòng bàn tay vươn vài sợi chỉ đỏ bay về phía cửa sổ gác xếp.

 

Chỉ cần một chút lực, sợi chỉ đỏ thể mở cửa sổ.

 

sợi chỉ đỏ chỉ dừng ở bệ cửa sổ.

 

Thương Truy gì, sẽ gì.

 

Cuối cùng thu sợi chỉ đỏ, nhảy xuống cây, ngơ ngẩn rời xa ngôi nhà .

 

khoảnh khắc rời , cửa sổ đẩy .

 

Hạ Từ cửa sổ bóng dáng thiếu niên xa lạ rời , trong mắt lóe lên vài tia khó hiểu.

 

Cô bé quen .

 

, điều đó quan trọng. Có lẽ là ngang qua thôi.

 

Hạ Từ ném sợi dây bằng ga trải giường ngoài, bệ cửa sổ, cẩn thận trèo xuống.

 

Cô bé hề ý định bỏ trốn, bởi vì bỏ trốn vô ích, sẽ bắt thôi. Người nhà họ Hạ sẽ động tay động chân với cô bé, nhưng ánh mắt và lời của họ luôn thể nhắm lòng tự trọng mong manh của cô bé.

 

Hạ Từ chỉ nhân lúc ở nhà mà khỏi gác xếp để hít thở chút khí.

 

Cô bé là đứa trẻ lớn lên trong núi, núi rừng chính là cô bé. Cô bé yêu núi non cây cỏ, yêu côn trùng chim chóc, thích nhất là chạy nhảy trong núi. ở nhà họ Hạ, cô bé chỉ thể nhốt trong căn gác xếp tối tăm chật hẹp, thấy ánh mặt trời.

 

Đôi bàn chân trắng nõn của Hạ Từ chạm đất.

 

Để ngăn Hạ Từ ngoài, nhà họ Hạ cho cô bé giày dép. Người luôn sống trong gác xếp cũng cần giày dép.

 

Cảm giác giẫm lên cỏ xanh quen thuộc đến , Hạ Từ chút ngơ ngẩn. giây tiếp theo, trong mắt cô bé ánh lên vài tia ý .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-duong-co-nu/chuong-92-sa-nga.html.]

Hạ Từ trèo lên cái cây mà Thương Truy trèo lên, cô bé giữa các cành cây, nghịch lá, nghiền nát lá bằng đầu ngón tay, ngửi hương thơm thanh khiết của nhựa cây.

 

Thật thích.

 

Hạ Từ đón gió nhẹ, nghịch lá cây.

 

Chưa đầy mười phút, cô bé quyến luyến trèo ngược lên theo sợi dây dùng để xuống.

 

Ngày hôm , nhà họ Hạ đóng đinh khung cửa sổ duy nhất của Hạ Từ.

 

Bởi vì giúp việc với Hạ Văn Sơn rằng bà thấy Hạ Từ trèo khỏi cửa sổ.

 

------

 

Chơi trò chơi đối với Thương Truy đơn giản. Lần đầu chơi vô cùng thuận lợi, bây giờ càng như cá gặp nước. Hắn một nữa trở thành trung tâm của các chơi.

 

Chàng trai chính trực ở trong mắt thường xuyên đặt ánh mắt u ám lên gác xếp của nhà Hạ Hứa Nặc. Hắn ở đó ẩn giấu một cô gái vô tâm như quái vật. Hắn rõ ràng Hạ Từ cuối cùng sẽ phản bội đồng đội, nhưng vẫn .

 

Về lý do, cũng .

 

Chỉ là cánh cửa đó bao giờ mở, chỉ , ngay cả cánh cửa sổ nơi họ đầu gặp mặt cũng đóng đinh.

 

Thương Truy thật cũng nhớ thấy Hạ Từ đêm nào, cố gắng hồi tưởng nhưng kết quả.

 

Lần , mở cửa xem.

 

Lần trở trò chơi, Thương Truy vô tình hỏi dò, cuối cùng cũng moi chuyện về Hạ Từ từ miệng Hạ Hứa Nặc.

 

cho dù , vẫn cảm thấy giữa và Hạ Từ một màn sương mù dày đặc. Hắn như đang tìm kiếm bóng dáng cô bé trong rừng sâu, nơi nào đến cũng chỉ là những cái bóng cây ngụy trang, thậm chí chạm vạt váy của cô bé.

 

Thương Truy ở nhà Hạ Hứa Nặc.

 

Hạ Hứa Nặc mới là nữ chính. Thương Truy tự nhủ. Hắn nên nghĩ đến việc cùng nữ chính nhiệm vụ mới .

 

Hạ Từ... Hạ Từ là một NPC. Hơn nữa còn là một NPC hai mặt, tâm cơ sâu sắc.

 

Chỉ thôi, nên cứ mãi nghĩ về Hạ Từ.

 

Lòng bàn tay đưa lên, Thương Truy giường trần nhà. Ngay phía phòng chính là gác xếp.

 

Lúc Hạ Từ đang gì?

 

Thương Truy thu cánh tay đang giơ lên, úp lên mặt .

 

Sao nghĩ đến cô bé nữa .

 

Thương Truy tự thấy thật đáng hổ, kéo chăn lên, nghiêng .

 

Đêm khuya, cũng nên ngủ . Thương Truy cố tình lấy một bài văn nhảm nhí , nửa chừng mơ mơ màng màng ngủ .

 

dù ngủ cũng yên giấc, Thương Truy nhíu chặt mày, dần dần co ro thành một cục.

 

"Đừng... đừng g.i.ế.c ."

 

Khoảnh khắc Thương Truy câu , cũng tỉnh dậy. Trải nghiệm cái c.h.ế.t tái hiện trong mơ, Thương Truy toát mồ hôi lạnh.

 

Hắn chịu thừa nhận việc Hạ Từ g.i.ế.c c.h.ế.t trở thành một nỗi ám ảnh thể xóa nhòa trong lòng , nhưng mỗi khi nhớ khoảnh khắc c.h.ế.t chóc đó, đau khổ khôn nguôi.

 

Thương Truy ngẩn , mắt vô định về phía sàn nhà.

 

Trên lầu truyền đến tiếng khe khẽ.

 

Tiếng đ.á.n.h thức Thương Truy đang đắm chìm trong thế giới riêng, vén chăn lên, lập tức chạy lên lầu.

 

Dùng sợi chỉ đỏ kéo nhanh cánh cửa .

 

Căn phòng tối đen, Thương Truy ở cửa, lưng dựa ánh đèn hành lang, trở thành nguồn sáng duy nhất.

 

Cô gái rạp mặt đất, cánh tay đẫm máu, hai tay nắm chặt thứ gì đó đen ngòm nuốt chửng một cách thô bạo.

 

Đồ đạc trong phòng vỡ nát, tan tành, như trải qua một cơn bão. Mùi tanh tưởi của lệ quỷ nồng nặc, xộc thẳng mũi Thương Truy.

 

Hạ Từ ngẩng đầu lên, mặt cả m.á.u và nước mắt.

 

Nước mắt mờ tầm của cô bé, cô bé thấy ai đang ở cửa.

 

miệng cô bé vẫn ngừng nghỉ, máy móc c.ắ.n nát quỷ vật bất tỉnh, nén cảm giác buồn nôn nơi cổ họng và sự kháng cự trong lòng mà nuốt xuống.

 

Lúc , cô bé còn ý thức đang c.ắ.n thứ gì, là quỷ vật chính cánh tay của .

 

Thương Truy cảnh tượng cho chấn động, nhất thời thể động đậy.

 

Mãi một lúc lâu , từ từ di chuyển bước chân, về phía Hạ Từ.

 

"Đừng c.ắ.n nữa," Thương Truy đưa tay , dừng giữa trung, cuối cùng vẫn đưa về phía Hạ Từ, "Em đau ?"

 

Thương Truy giật cánh tay Hạ Từ khỏi miệng cô bé.

 

Hạ Từ ngẩn .

 

"Anh là ai?"

 

Cô bé vẫn ngừng rơi nước mắt, đôi mắt đỏ ngầu tơ máu, trông đáng sợ như một kẻ điên.

 

Ánh mắt đó so với con thì giống dã thú hơn.

 

Đối diện với cô gái trông như thú hoang, sự giáo dưỡng của Thương Truy cho phép lùi bước, đưa tay , dùng ngón tay lau nước mắt của Hạ Từ.

 

" là Thương Truy... bạn của em gái em."

 

Hạ Từ lập tức đẩy Thương Truy , ánh mắt vô cùng hung dữ.

 

"Các ngươi còn gì nữa?" Hạ Từ trở nên hung dữ, dường như lúc nào cũng sẵn sàng liều mạng với Thương Truy, nhưng bước chân cô bé lùi về phía .

 

Cô bé đang sợ hãi.

 

" giúp em." Thương Truy trong lòng ngũ vị tạp trần, thấy Hạ Từ chằm chằm tay đành rụt về.

 

Nước mắt của Hạ Từ vẫn còn nóng ran trong lòng bàn tay , nắm chặt nắm đấm, cô gái đầy cảnh giác.

 

"Giúp ?" Cổ họng Hạ Từ phát tiếng bi thương, như tiếng như tiếng , "Các từng giúp , đều tin, những gì các đều , luôn ngoan lời, tại vẫn chịu buông tha ! Tại ngay cả bà ngoại của cũng mang !"

 

" chỉ lũ côn trùng nhỏ, chỉ bà ngoại..."

 

" cầu xin các , buông tha ? còn gì cả, còn gì thể mất nữa," Hạ Từ nửa khuôn mặt mái tóc đen che khuất, lộ một con mắt tuyệt vọng, " cầu xin các ngươi, nếu ghét , g.i.ế.c , tại ngay cả bà ngoại của cũng buông tha?"

 

Hạ Từ ngã quỵ xuống đất, dính đầy máu, như một con búp bê tàn phế.

 

Thương Truy dám tiến lên, cách cô bé năm bước, tim đập thình thịch, miệng đầy vị đắng chát.

 

Rõ ràng là cô bé g.i.ế.c một , nhưng khi đối diện với Hạ Từ, Thương Truy an ủi cô bé mà nên lời.

 

Thương Truy gần hơn.

 

bước chân động, Hạ Từ ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy hận thù và cảnh giác.

 

Thương Truy khó chịu, điều thể chỉ là lặng lẽ lùi , đóng cửa. Không quấy rầy Hạ Từ.

 

Trở về phòng, Thương Truy thở hổn hển, chỉ cần suy nghĩ kỹ một chút về cảnh tượng trong gác xếp là Hạ Từ trải qua những gì.

 

Con quỷ đó chính là con quỷ mà bọn họ hôm nay giải quyết . Không ngờ nó theo Hạ Hứa Nặc trở về, còn tận phòng Hạ Từ.

 

 

Loading...