Cố Kiều nhanh chân bước tới đầu thôn. Nhìn thấy bên  Cố Minh Cảnh thật sự chỉ  mấy củ cải nhỏ, cô  : “Xác nhận đối tượng thả xuống: Cố Minh Cảnh.”
Ngay  đó, thẻ phụ   nữa xuất hiện trong tay cô . Cố Kiều dùng bút  xuống: Té xỉu năm phút.
Chỉ là té xỉu đơn giản,  nhắc tới bệnh tật khác, thời gian  chỉ  năm phút. Đối với chuyện xui xẻo nho nhỏ kiểu , xác suất thành công gần như tiếp cận trăm phần trăm,   chắc chắn  thể thành công.
 mà, Cố Kiều chờ nữa chờ mãi. Cố Minh Cảnh vẫn  xảy  chuyện gì, vẫn nhảy chót khoe  món đồ chơi mới của  với đám củ cải nhỏ .
“Đinh! Thẻ đạo cụ thất bại.”
Cố Kiều:???!!!
“Sao  thất bại? Hệ thống, ngươi còn  thẻ đạo cụ   vấn đề! Cố Nam Sóc thất bại, Cố Minh Cảnh cũng thất bại! Vậy còn dám    vấn đề?”
“Hệ thống   nữa kiểm tra đo lường, thẻ đạo cụ thật sự   vấn đề gì.”
Nghe thấy thế Cố Kiều   chửi  nó!
Vô duyên vô cớ lãng phí một ngàn điểm năng lượng, còn  lấy  gì! Không vấn đề cái cmn!
“Hệ thống, ngươi  cảm thấy nên giải thích cho  ? Ta bỏ  một ngàn điểm, ngươi   tra   vấn đề gì!”
“Cấp bậc hệ thống quá thấp,  cách nào kiểm tra  . Nếu ký chủ yêu cầu hệ thống điều tra rõ nguyên nhân thẻ đạo cụ thất bại,  tiên xin hãy nâng cấp hệ thống.”
Cố Kiều:……
Nếu lúc  hệ thống là thực thể, còn   mặt cô , khả năng   cô  đánh cho một trận .
Nghe   , đây là tiếng  ? A, đúng, hệ thống   !
Một ngàn điểm đó! Cô   vất vả lắm mới tích cóp   điểm năng lượng đó,  mà chỉ trong nháy mắt  như nước chảy  biển đông . Cố Kiều cảm thấy vô cùng đau lòng, đặc biệt là thẻ đạo cụ còn thất bại hai  liên tiếp…
Cố Kiều  nhịn  run lẩy bẩy. Có … Có    thẻ đạo cụ đều  thể dùng  ?
Nghĩ tới khả năng , Cố Kiều  nóng nảy, cô   thể nào tiếp thu.
“Nếu ký chủ  cam lòng,  thể thử    Cố Nam Thư. Nếu thành công, chẳng những  thể chứng minh thẻ đạo cụ  thành vấn đề, vẫn  thể sử dụng theo lẽ thường, còn  thể kiếm    điểm năng lượng  mất . Giá trị vận may của Cố Nam Thư  thấp, nếu thu lấy thành công, hệ thống ước chừng  thể chuyển hóa thành năm ngàn điểm năng lượng.”
Năm ngàn điểm? Ít nhất!
Cả trái tim Cố Kiều đều đập thình thịch. Cô  vô thức  tới bờ sông,  Cố Nam Thư đang dùng chày gỗ giặt quần áo,  bắt đầu lưỡng lự. Thành công tất nhiên là , nhưng  thành công thì ?
 nếu cứ từ bỏ như , một ngàn điểm năng lượng coi như mất trắng. Huống chi, khả năng   cô  đều  thể sử dụng thẻ đạo cụ, cô  vẫn  thử . Nếu   dùng, tất nhiên  chọn   giá trị vận may cao mới  lời. Giá trị vận may cao cũng chỉ  mấy  như , Ngày mai Tống Giai  ,  còn cơ hội. Cố Nam Sóc và Cố Minh Cảnh  thử qua,  còn dư  chỉ …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-vai-ac-o-thap-nien-80/chuong-188-co-kieu-xui-xeo-2.html.]
Đặc biệt là xác suất thành công của thẻ đạo cụ còn  dựa theo chuyện lớn  chuyện nhỏ. Nếu  tối ưu hóa lợi ích,  ngắm chuẩn thời cơ. Dùng vận đen nhỏ nhất để đạt  hiệu quả lớn nhất.
Trùng hợp, Cố Nam Thư đang ở bờ sông, thiên thời địa lợi đều  đủ.
Cố Kiều cắn chặt môi, thấy Cố Nam Thư  giặt xong quần áo, thu dọn xong đồ đạc chuẩn   về, cuối cùng Cố Kiều cũng hạ quyết tâm.
“Hệ thống, mua sắm thẻ đạo cụ, chỉ định đối tượng thả xuống: Cố Nam Thư.”
“Vâng.”
Cố Kiều nhanh chóng  xuống vài chữ  thẻ phụ.
 mà……
“Đinh! Thẻ đạo cụ thất bại!”
Cố Kiều choáng váng, suýt chút nữa  ngất xỉu.
Thất bại! Vậy mà  thất bại!
“Xét thấy ký chủ  sử dụng thẻ đạo cụ liên tiếp ba ,  bộ đều thất bại. Dựa theo quy định trong hợp đồng, ký chủ sẽ gặp  vận đen phản phệ. Trong vòng mười hai giờ tiếp theo, ký chủ sẽ  vận đen bao phủ. Cũng  thể mua sắm đạo cụ trong vòng ba ngày.
Cố Kiều:……
Hợp đồng  đây? Trong hợp đồng  nhiều điều khoản như , tuy rằng cô   xem vài , nhưng ai  thể nhớ  tất cả điều khoản?
Cô  tức giận đến mức liên tục dậm chân, nhưng chính  lúc , cô   dậm chân trúng đá, ngã ầm xuống đất. Trùng hợp là giữa mặt cô   một đống phân chó…
Có mấy đứa trẻ vô tri  ngang qua,  thấy cảnh  đều  ha hả, vỗ vay vang dội: “Cố Kiều ăn phân! Cố Kiều ăn phân!”
Cố Kiều bò dậy, đang chuẩn  gọi bọn họ , giải thích, ít nhất  thể để đám trẻ con  ồn ào khiến cả thôn đều .  mà đám trẻ  chạy tứ tán . Cố Kiều  đuổi theo  vài bước  đá trúng thùng gỗ ven đường,  ngã ầm xuống đất…
Thùng gỗ loảng xoảng ngã theo cô . Đồ bên trong thùng trút hết  ngoài, tưới khắp  Cố Kiều.
Là nước phân.
Sau đó  ông cụ trong ruộng chạy tới: “Ai ui! Nước phân  cố ý tích cóp, định tranh thủ buổi tối   ,  bón ruộng nhà minh, đứa nhỏ ,  mày   đổ hết !”
Đám trẻ con  reo hò: “Ha ha ha! Cố Kiều  ăn phân! Cả  đều là phân! Ha ha!”
A…
Vân Chi
Tiết thét chói tai vang vọng khắp trời, Cố Kiều   suy sụp!