Hai bên thỏa thuận xong xuôi, hợp đồng tự động hiện , đưa tới tận tay Cố Kiều. Cố Kiều do dự trong nháy mắt, nhưng nghĩ  hình ảnh Nguyên Ứng và cô gái xinh   ở bên , Cố Kiều  cắn răng, ký tên  xuống.
Chỉ cần  một tia hy vọng  thể lấy  tự do, cô  sẽ  ký.  mà  , bọn họ  thể lấy hệ thống  khỏi cơ thể cô , cô   thể  như ý nguyện. Muốn hệ thống rời khỏi cơ thể, chỉ khi cô  c.h.ế.t . Tóm  đều  chết, thà cô  dùng cái c.h.ế.t đổi lấy một lời hứa hẹn còn hơn.
Dù chết, cô  cũng  kéo Nguyên Ứng cùng c.h.ế.t với !
********
“Bác  gì cơ? Cố Kiều c.h.ế.t ?”
Cố Nam Sóc trợn tròn mắt, vẻ mặt choáng váng. Người  đều  tai họa sống ngàn năm, Cố Kiều còn  hệ thống  , Cố Nam Sóc cho rằng cô  sẽ sống  lâu.
Nguyễn Chính Huân nhíu mày: “Cũng   cô  lấy   mảnh thủy tinh đó. Sáng hôm nay, nhân lúc nhân viên nghiên cứu  kịp chuẩn , trong thời gian nghỉ ngơi, cô   dùng mảnh thủy tinh cửa đứt động mạch cổ. Sau khi cô  chết, bác và các nhân viên nghiên cứu khác phát hiện , thứ tạo  từ trường khác lạ trong cơ thể cô   biến mất. Không  là hệ thống đó   ,  về thế giới ban đầu,  là…”
Sắc mặt Nguyễn Chính Huân trở nên ngưng trọng, vô cùng lo lắng điểm . Nếu như tới từ  chạy về nơi đó, còn . Không chung một thế giới, sẽ  tạo thành uy h.i.ế.p đối với bọn họ.
Nếu như tiêu vong theo cái c.h.ế.t của Cố Kiều,  càng  hơn. Chỉ sợ nó  chạy thoát, sẽ tiếp tục tìm kiếm ký chủ khác. Theo hiểu  của bọn họ, hệ thống      thứ gì  lành, một khi  Cố Kiều thứ hai  nó lợi dụng, chỉ sợ sẽ  sinh  một cơn đại nạn.
Kết quả     ngoài dự đoán của Cố Nam Sóc,  trầm mặc một lúc lâu, mới tiếp nhận nổi sự thật.
“Nghiên cứu tiến triển thế nào ? Bây giờ  còn hệ thống nữa,    cách nào tiếp tục nghiên cứu  ?”
“Phương diện  thật  vẫn , những  liệu thu thập  từ hệ thống   nhiều . Lần , bác và đồng nghiệp thông qua phân tích  liệu, tìm    ít thứ  tác dụng, vận dụng nó trong việc chế tạo máy tính, lấy  đột phá  khả quan.”
“Bác và đồng nghiệp còn phát hiện ,  vài thuật toán và công kích thông qua từ trường,  thể tạo thành thương tổn thực chất cho hệ thống. bởi vì thực lực của chúng  quá yếu, tuy chứng minh , nhưng  bắt giữ nó gần như   khả năng. Bởi , thật  bác và đồng nghiệp  mở họp, thương lượng  đưa  quyết định, từ bỏ bắt giữ. Cho nên, hệ thống mất ,  ảnh hưởng nhiều tới nghiên cứu.”
“Bác và đồng nghiệp  thể thông qua  liệu thu thập   đó, tiếp tục nghiên cứu, những thứ  thể  ,  hệ thống   cũng   .”
Cố Nam Sóc gật đầu: “Nếu  như , chỉ  thể thông báo cho đồn công an ở các địa phương, giám sát chặt chẽ khu vực trực thuộc, điều tra  và sự kiện khác thường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-vai-ac-o-thap-nien-80/chuong-321-hop-dong-sinh-tu.html.]
Nguyễn Chính Huân thở dài bất đắc dĩ: “Đã truyền lệnh xuống . Hy vọng là chúng  nghĩ nhiều. Chỉ mong hệ thống  biến mất.”
Cố Nam Sóc: “Mong là thế!”
Vân Chi
********
Nhà họ Nguyên.
“Ông Nguyên, mời ông  theo chúng  một chuyến, đừng  khó chúng !”
Nguyên Ứng  dám tin tưởng: “Ông nội  là   cống hiến lớn cho quốc gia, các   thể đối xử với ông  như !”
“Đồng chí Nguyên Ứng, chúng    khách sáo . Trước mắt nhà họ Nguyên vướng  vài vụ án,  thể  chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực. Lạm dụng chức quyền, mưu hại tính mạng  khác, và tội nặng nhất là, lui tới với gián điệp quốc gia khác, bán tin tức nội bộ trong nước. Tất cả đều là sự thật, nếu   ông   chiến công  , chúng  sẽ  mời  đơn giản như , mà trực tiếp áp giải !”
Mời  cũng là , áp giải cũng là , kết cục đều như ,  gì khác  ?
Nguyên Ứng  thể nào tiếp thu: “Anh  gì    hiểu? Sao chúng   thể lui tới với gián điệp quốc gia khác?”
“Việc   hỏi cha  ! Cha   bọn họ nắm  nhược điểm,  giữ địa vị và vinh hoa phú quý hiện tại, chỉ  thể  bọn họ sắp xếp. Con gái nhà họ Tôn  đó  lâu  xác định quan hệ yêu đương với , thiếu chút nữa  đính hôn,  còn nhớ rõ ?”
Nguyên Ứng choáng váng, chuyện   liên quan gì với con gái nhà họ Tôn?
Cô  là  ngoại quốc. Chúng  điều tra , là do cha  giới thiệu hai  với . Đây là yêu cầu bọn họ đưa , nếu chúng   phát hiện kịp thời, theo ý của bọn họ, cô gái họ Tôn  sẽ kết hôn với , trực tiếp  sống trong nhà họ Nguyên.”
Nguyên Ứng trợn mắt há hốc mồm,  dám tin tưởng.
Cô Tôn … Vậy mà  là gián điệp. Sao  thể? Sao  thể như !
Cả  ông cụ Nguyên giống như già  mười tuổi, lập tức mất hết tình thần. Ông   dậy: “  cùng các .”