Du Uyển kịp thứ hai, áo đen tức giận do cào, nhấc thanh bảo kiếm lên, hướng tiểu chút chít đánh lén mà c.h.é.m tới.
Tiểu Tuyết Hồ cả kinh, lông hồ sắp rụng!
Nói thì chậm mà xảy thì nhanh, Du Uyển đạp một cước bụng , khiến lui mấy bước!
Du Uyển thất kinh, kiếp gì nàng cũng luyện võ bảy tám năm, cực kỳ tinh thông cận chiến, bản nàng tụ lực một cước , nếu đổi là khác thì sớm ngất tại chỗ, nhưng chỉ thể bức lui mấy bước.
Đêm nay chẳng lẽ thật sự nàng giao cái gì ‘Cẩm nang’, mới bằng lòng bỏ qua ?
Không, nếu như che mặt đến thì cũng hy vọng khác thấy khuôn mặt của , mà nàng thấy.
Như đêm nay, sẽ chết.
Người áo đen công kích nữa, Tiểu Tuyết Hồ quấn lấy .
“Tránh ! Ta thả độc!” Du Uyển quơ lấy một cái chậu nhỏ, tạt mạnh về phía áo đen.
Tiểu Tuyết Hồ nhanh nhẹn né qua một bên.
Người áo đen nâng một cái bàn lên, ngăn trở độc dược của Du Uyển!
Du Uyển thừa dịp lúc tấn công , cúi xuống lấy thanh liêm đao giấu gầm giường.
Người áo đen ngửi mùi khai của nước tiểu mới chơi, phẫn nộ, nữa đánh g.i.ế.c về phía Du Uyển, Du Uyển dùng liêm đao chống ngay cổ , “Nhúc nhích nữa sẽ cắt đầu ngươi xuống!”
Tiểu Tuyết Hồ cáo mượn oai hùm mà lưng Du Uyển một cái thủ thế cắt cổ!
Người áo đen tay trái động một chút, một mũi ám khí trượt lòng bàn tay.
“Còn nơi .” Du Uyển nhàn nhạt .
Người áo đen cảm thấy đũng quần mát lạnh, cúi đầu xuống thì thấy chỉ giấu huyền cơ trong tay trái, mà nàng cũng , từ lúc nào trong tay Du Uyển nhiều hơn một cây chủy thủ, đang chống đỡ ở chỗ tiểu nhị của .
Giận dữ, hổ đến cực điểm, gân xanh trán cũng nổi lên!
ngay lúc Du Uyển đang cảm thấy nắm chắc chiến thắng trong tay thì lưng truyền đến âm thanh ma quỷ: “Nếu như ngươi mệnh của mấy đứa nhóc thì cứ tay!”
Cuối cùng thêm một tên sát thủ xông , tiện tay xách một tiểu bánh bao đang ngủ say lên: “Bỏ đao xuống, nếu sẽ g.i.ế.c nó.”
Du Uyển thần sắc gợn sóng : “Nếu như các ngươi lấy cẩm nang thì cứ động thủ.”
Hai tên áo đen đồng loạt híp mắt.
Hai trao đổi ánh mắt với , bọn đồng thời chiêu, ngoài phòng vẫn còn của bọn , chỉ cần áo đen nguyện ý hy sinh thì tỷ lệ thành công của họ lớn.
Sát thủ huýt sáo.
khiến kinh ngạc là ngoài phòng thấy tiếng rên rỉ thống khổ.
Hai biến sắc, kịp phản ứng rốt cuộc xảy chuyện gì, thì một cái phi tiêu phá cửa sổ bay , đ.â.m thẳng cổ tay của tên sát thủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-la-than-y/chuong-104.html.]
Sát thủ liền buông tiểu bánh bao , đứa nhỏ lập tức ngã xuống .
Du Uyển thèm để ý đến áo đen, ném liêm đao, bổ nhào qua ôm lấy đứa bé.
Người áo đen thấy tự do, nhưng kịp đợi xuất thủ thì một đường ngân tuyến ghim chặt cổ , biến thành cái xác lôi ngoài.
Về , tên sát thủ cũng đường ngân tuyến ghim chặt cổ lôi theo.
Chờ đến lúc Du Uyển dỗ tiểu bánh bao đang ngủ say thả trong chăn, đó chạy ngoài cửa, lúc bên ngoài gì còn bóng dáng của sát thủ, chỉ một thanh niên chút quen quen.
“Ở phủ Thiếu Chủ gặp qua ngươi.” Du Uyển .
Hộ vệ chắp tay: “Ta gọi là Ảnh Thập Tam, là hộ vệ của thiếu chủ.”
Du Uyển ồ một tiếng: “Ngươi vẫn luôn ở gần đây ?”
Ảnh Thập Tam dừng một chút: “....”
Sơn lâm biệt viện... cũng coi như phụ cận a?
Thiếu chủ đêm nay nghỉ ngơi ở đó.
nếu nghiêm túc mà thì tính là gần, chạy tới đây cũng khó khăn.
“Những ?” Du Uyển hỏi.
“Ảnh Lục sẽ xử lý sạch sẽ.”
Đã xử lý thì nhọc Du Uyển quan tâm.
Du Uyển hỏi: “Bọn họ là ai? Ta thấy mặt một hình xăm kỳ quái.”
Ảnh Thập Tam cũng lộ vẻ nghi hoặc: “Bọn họ là sát thủ của Thiên Cơ sát, thiếu chủ với bọn họ ân oán, vì bọn họ tới tìm tiểu công tử.”
Du Uyển há to miệng, dám cho , Thiên Cơ sát đến đây do thiếu chủ nhà ngươi.
“Thiên Cơ sát lợi hại lắm ?” Nếu như lợi hại thì nàng cân nhắc...
Ảnh Thập Tam : “Đã từng là Thiên Cơ sát.”
Du Uyển hiểu .
Ảnh Thập Tam lạnh lẽo : “Qua đêm nay, đời sẽ còn Thiên Cơ sát.”
Đây là diệt môn a...
Đắc tội với Yến Cửu Triêu, kết cục thật là thảm...
“Du cô nương vấn đề gì ?” Ảnh Thập Tam hỏi.
“Không .” Du Uyển quyết định đem bí mật nho nhỏ nhét bụng tiêu hóa.
Đừng trách lòng Du Uyển độc ác, sát thủ Thiên Cơ sát suýt chút nữa là g.i.ế.c tiểu bánh bao, chỉ một mà tới tận hai .