Nương Tử Là Thần Y - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-03-29 03:01:09
Lượt xem: 134

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 Phía đối diện tiếng rao của bán hàng rong rõ to.

Tiểu Thiết Đản mới ăn no, lúc cũng cảm giác đói, nhưng cái mùi thơm ngào ngạt , vẫn khiến tự chủ mà nuốt nước bọt.

Du Uyển : “Chờ lát nữa tỷ mua cho .”

“Đệ ... ... mới ăn bánh quế!” Tiểu Thiết Đản dậm dậm chân.

Du Uyển giễu giễu : “Tỷ mới là mua cho ăn nhé!”

Khuôn mặt lập tức vì mắc cỡ mà đỏ bừng, gọi là đánh mà khai.

“Đến .” Du Uyển cửa hàng muối mắt.

“Vậy chúng mau thôi!” Biết sắp ăn bánh quế, Tiểu Thiết Đản lôi kéo tay a tỷ, nhún nhảy cửa hàng.

Cửa hàng muối là do quan quản lý, mười điểm xa hoa, trừ bỏ muối ăn thấy bán cái gì khác.

“Các ngươi buôn bán kiểu gì ? Mỗi giao muối, chất lượng muối đều kém hơn , loại muối chất lượng kém như , các ngươi nghĩ khách của Bạch Ngọc Lâu chúng thể nuốt trôi?”

“Bạch tiểu thư đừng oan uổng cho chúng , chúng đều lấy muối cùng một nguồn, đưa muối cho các vị cũng là muối tuyển chọn tỉ mỉ, là loại thượng đẳng, muối kém chất lượng chúng dám đem qua !”

“Ngươi tưởng tin hả?!” Vị thiếu nữ mặc trang phục màu vàng nhạt, đeo mạng che mặt tức giận đến mức đem túi muối ăn đập lên quầy.

Dám ở cửa hàng nhà quan lớn lối như , hẳn là lai lịch nhỏ.

Du Uyển bước lên để rước tai vạ, lôi kéo tay , lặng yên muối ăn bên cạnh.

Thiếu nữ cùng chưởng quỹ tranh chấp vài câu, khi cũng mang cái túi muối ăn : “Ta cần ! Loại muối ! Ngươi xem mà tự xử lý !”

Nói xong thiếu nữ thở phì phò rời , ngang Du Uyển thì nàng dừng chân , tức giận nhắc nhở: “Chỗ muối ăn đều kém chất lượng, nếu là ngươi, liền đến kinh thành mua!”

Lời rốt cuộc cho ai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-la-than-y/chuong-17.html.]

Du Uyển lắc đầu, cơm trắng nàng còn đủ để ăn, một tiểu cô nương trong thôn bất đắc dĩ mới xuất đầu lộ diện kiếm ăn, sẽ quan tâm muối ăn ăn ngon ngon ?

Muốn tìm truyền lời cũng nên tìm nàng a, cô nương giữ bình tĩnh, cũng nhãn lực.

Chưởng quỹ mặt đang nịnh nọt nhanh chóng đổi sắc mặt, bình tĩnh gõ lên mặt bàn: “Muối loại hai 30 đồng, loại một 60 đồng.”

“Đong như thế nào?” Du Uyển hỏi.

Lão chưởng quỹ mắt nhấc, chỉ cái chén nhỏ bàn.

Du Uyển thoáng xem xét, cái chén đủ một cân a, một tháng là thể dùng hết, đó là còn tiết kiệm thì mới dùng đủ trong một tháng.

Mà chất lượng muối ăn như thế , xác thực như vị thiếu nữ , thấp kém đến nỗi chấp nhận nổi.

Bất quá cũng cách nào khác, ai bảo buôn bán muối đều nắm trong tay quan phủ, muối ngon nhất tất nhiên là đưa qua chỗ quan quyền quý, còn dân chúng bình thường thì cũng chỉ thể ăn loại muối chất lượng kém thế .

Du Uyển mua hai cân muối loại hai, chỉ còn thừa 400 đồng.

Sau đó, Du Uyển mua cho Tiểu Thiết Đản cùng Khương thị hai đôi giày bông, mua hết 100 đồng.

Số tiền còn Du Uyển định mua thêm một công cụ dùng để săn, ngay khi nàng dắt Tiểu Thiết Đản ngang qua một tiệm thuốc, lơ đãng thấy giọng của Du Phong.

“Trong tay tạm thời chỉ nhiêu đây, thể cho bốc cho ít dược , hôm nào kiếm tiền liền đến gửi thêm cho ngươi! Ngươi xem chúng cũng là khách quen, ngươi cần sợ quỵt nợ...”

Dược đồng khách khí : “Không bốc! Các tiền nợ còn trả hết, giờ nợ? Nào chuyện như ? Cuối năm , các ngươi đem trả hết nợ chuyện tiếp.”

Du Phong siết chặt nắm đấm: “Hiện cha đang cần thuốc...”

“Cái gì cũng cần ! Ta sẽ cho các ngươi nợ nữa !”

“Cha thật sự...”

Dược đồng kiên nhẫn cắt ngang: “Ta cũng là thật.”

Vừa mới xong, một bàn tay thiếu nữ dò xét qua, nhanh chậm đổ một túi tiền đồng.

Loading...