Vị ngọt của khoai lang cùng với nhân bánh mặn, hai thứ mặn ngọt dung hợp với , nước canh thơm nồng, chất thịt tươi non, vỏ sủi cảo mềm mịn, trong mặn lộ chút ngọt, trong ngọt sự nhu hòa của vị mặn, khiến khác ăn xong chỉ thét lên.
Đỗ nương tử thì điểm tâm, bí đỏ cạo sạch vỏ, cắt thành từng khối, đem chưng đến mềm nhừ, lấy bí đỏ khi chưng nhừ cộng với đường trắng cùng và váng sữa bỏ bột mì, vì để kích thích vị giác, nàng thả táo đỏ và sơn tra , như thế khi xong bánh xôp chỉ mùi vị thơm ngọt, còn chút vị chua, nhưng cái cũng gì mới lạ, thẳng đến... Đỗ nương tử lấy thịt dê nấu cay viên , nhồi bên trong bánh xốp, thì điểm tâm lập tức trở nên đồng dạng.
“Tốt, , .” Giám khảo nếm xong liền liên tục ba chữ , thể bao nhiêu yêu thích với món .
Ăn xong mâm bánh xốp thêm một mâm đồ ăn trình lên, là một bát mì sợi màu cam, phân lượng nhiều, chỉ một chén nho nhỏ, bên xối một ít nước tương, mì là hai cái lá xanh non, chén mì gì là tinh xảo, nhưng khiến ăn hai mắt tỏa sáng, mà thèm nhỏ dãi.
Lão đại trù trong bàn giám khảo nếm thử một miếng, tính là quá mềm thậm chí chút dai dai, ông bao giờ ăn qua loại mì sợi như thế , nhưng tạo cho cảm giác thuận miệng đến lạ lùng, nếm thêm một ít nước tương, một mùi hương đậm đặc từ thịt bò tràn ngắp răng môi, ông lập tức dọa.
Đại Chu cấm g.i.ế.c trâu bò, dám thịt bò?
Ông gọi tiểu nhị đến, hỏi qua mới nước tương dùng thịt bò nấu, mà từ đậu hũ.
“Đậu hũ?” Lão đại trù tin.
Tiểu nhị : “ tận mắt bọn họ , đúng thật là đậu hũ.”
Lão đại trù sống hơn nửa đời , đây là đầu tiên đậu hũ cũng thể mùi thịt bò, còn sợi mì cỗ quái ... Lão đại trù cảm thấy cuộc thi chút ý tứ.
“Là mùi ?” Đại bá hói.
“Hấp lưu~” Du Uyển đem miếng cuối cùng bỏ miệng, thỏa mãn gật đầu, “Chính là mùi !”
Giống y như kiếp .
Mì sợi là Du Uyển , nàng dùng bột trộn với nước và đường, chỉ dùng lòng trắng trứng, khi nhào chung với bột sẽ sợi mì đặc biệt, nhưng cảm giác thể quên thì nước tương của đại bá , Du Uyển chỉ thuận miệng một câu, ngờ đại bá thể nấu mùi vị của thịt bò.
Vòng thứ nhất qua, mỗi tổ loại bốn .
Lần thứ hai nhận nguyên liệu chính là thịt dê mới g.i.ế.c cùng với đậu nành ngâm.
Càng là đầu bếp lâu năm họ sẽ đậu nành mới đến thịt dê, chung thắng thì ở mùi vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-la-than-y/chuong-226.html.]
Đỗ nương tử thịt dê xào lăn với bánh đậu nành, thịt dê thì nàng xử lý chuyên nghiệp như các đầu bếp khác, nhưng bánh đậu nành của nàng thật sự là mỹ vị đến cực hạn, thơm xốp giòn tan, ngọt mà ngán, nếu giữ bụng để còn nếm các món , lão đại trù còn Đỗ nương tử nấu thêm mấy phần.
Du gia thịt dê nhồi, đậu nành thì đậu hũ non và tàu hũ ky, thịt dê bên ngoài, tàu hũ ky nhét bên trong, hấp qua, đó chiên xào, để cho mùi thịt dê hết tanh đồng thời gia vị cũng thấm sâu từng thớ thịt, cuối cùng bỏ thêm đậu hũ lạnh , thể giảm sự ngấy của thịt đem .
Ăn ngon thì ăn ngon, nhưng lão đại trù buồn bực : “Nhà bán đậu hũ ? Sao món nào cũng từ đậu hũ?”
Tiểu nhị : “Xác thực là nhà bán đậu hũ nha!”
Lão đại trù: “’...”
Vòng thứ hai xong, chỉ còn Vưu đầu bếp, Đỗ nương tử, đại bá và một đại trù ở Mãn Giang lâu.
Trước khi tỷ thí vòng cuối cùng, nghỉ ngơi trong một căn phòng nhỏ, đại bá mệt chết, ghế thở nặng nhọc.
Du Uyển mở nắp bình nước : “Hết nước , con lấy thêm nước.
“Để !” Du Phong cầm bình nước khỏi phòng nhỏ.
Du Tùng một bên gặm màn thầu, cũng mệt chết, rõ ràng tiệc ở Bạch phủ nguyên cả ngày, vất vả bằng nửa ngày , chủ yếu là do quá căng thẳng, quá lo lắng nên mới như .
Hắn Du Uyển đang vội vàng hái rau giá: “Ngươi mệt ?”
Du Uyển lắc đầu: “Không mệt.”
Tiếp tục hái rau giá.
Du Tùng ngay cả đầu ngón tay cũng động : “...”
Du Uyển hái xong liền lấy bắp ngô , thấy Du Phong về thì lên : “Con tìm đại ca một chút, thuận tiện lấy ít băng lạnh về.”
Chân đại bá đau, nên lấy băng lạnh thoa lên.
Du Uyển khỏi phòng nhỏ, đang nửa đường thì thấy Du Phong Thôi chưởng quỹ lôi phòng nhỏ.
Khó khi gặp mặt Bạch tiểu thư, Du Uyển cũng quấy rầy, tìm tiểu nhị xin một bình nóng: “ , ở đây băng lạnh ?”