Ba cái bánh bao mở đôi mắt to tròn.
Ngoài ý là bọn họ nháo.
Yến Cửu Triêu chúng, chúng cũng về phía Yến Cửu Triêu.
Bỗng nhiên, lão đại đánh thức đầu tiên bò về hướng Yến Cửu Triêu, đó, lão nhị lão tam cũng bò tới.
Yến Cửu Triêu bao giờ cận với ai như , ba tiểu thể mềm nhũn bò trong n.g.ự.c , trong lòng bắt đầu tràn ngập một cỗ cảm xúc khó mà hết.
Ánh mắt của cũng nhu hòa hơn.
hưởng thụ bao lâu thì thấy vùng bụng của nóng lên.
Cả đông thành đá...
...
Lúc chạng vạng tối, hai mới hồi thôn Liên Hoa, tất cả đều đang bận rộn cơm tối, tiểu thôn trang bao phủ trong làn khói bếp mờ ảo.
Tiểu Thiết Đản cùng Du Tùng đang dán câu đối ở ngoài cổng của lão trạch, Du Tùng ẵm Tiểu Thiết Đản lên, Tiểu Thiết Đản cầm một tấm giấy đỏ bôi hồ: “Cao hơn chút nữa nhị ca.”
“Bên trái một chút.”
“Qua bên một chút.”
“Cao hơn chút nữa!”
Du Tùng đầu đầy mồ hôi: “Đệ nặng lắm ?”
Tiểu Thiết Đản hừ hừ : “Đệ nhỏ như , nặng ở chỗ nào? Là nhị ca quá yếu a!”
Tuyệt đối thừa nhận là béo thêm một vòng.
“Qua hết năm sáu tuổi, còn nhỏ?” Du Tùng trợn trắng mắt lên.
Du Phong tới, từ trong tay tiếp nhận Tiểu Thiết Đản, cho lên vai , một tay thì vịn lấy .
Tiểu Thiết Đản thấy bắt đầu hướng Du Phong một tiếng: “Đại ca.” Rồi Du Uyển một bên, “A tỷ!”
Du Uyển cong cong khóe môi.
Mọi hợp lực, đem câu đối dán lên.
Bên trong nhà chính, đại bá mẫu với Khương thị đang sủi cảo, còn tiểu khuê nữ thì đang chơi banh da.
“Nương, đại bá mẫu.” Du Uyển chào hỏi.
Khương thị mỉm : “Đã về ?”
“Sao về muộn như ?” Đại bá mẫu sắc trời đổi màu hỏi.
Du Phong đem sự tình Du Uyển cứu ba cái bánh bao cho nhà, đương nhiên giảm bớt nhiều tình tiết kinh tâm động phách, chỉ là giữa đường gặp một tên bắt cóc, mới từ trong tay cứu ba hài tử .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-la-than-y/chuong-81.html.]
“A Uyển chứ? Không bọn chúng để mắt tới chứ?” Đại bá mẫu sợ hãi .
“Tên bắt cóc thì ?” Đại bá cũng chống quải trượng từ phòng bếp.
Du Phong ngay là cha nương sẽ phản ứng , cũng may đến chuyện gặp sát thủ, nếu như hết bộ, chắc chắn hai sẽ đánh vì tội trông nom .
“Không , tên bắt cóc bắt.”
Đây là Du Phong lanh trí nghĩ lí do thoái thác, Du Phong rằng, đám bắt cóc chỉ bắt, mà tám chín phần còn giết, đám sát thủ ở miếu hoang đến để chơi, Du Uyển còn sống mà trốn là may mắn.
“A Uyển thật lợi hại.” Khương thị mỉm Du Uyển .
Du Uyển: Luôn cảm giác là nương chuyện gì đó?!
Cơm tối là thịt heo nấu với cải trắng, bánh sủi cảo nhân thịt heo trộn hành tây, cộng thêm một nồi canh đuôi trâu hầm với củ cải trắng và đậu hủ.
Canh đuôi trâu là đồ bổ, chỉ thể bổ khí quản còn thể bổ sung chất giúp chắc xương, điều dưỡng ngũ tạng, mùi vị thơm ngon, già trẻ trai gái đều thể ăn, bất quá loài trâu ở cổ đại là động vật chính dùng để cày ruộng, nên tiền triều sớm ban bố lệnh cấm g.i.ế.c trâu.
Cho nên rốt cuộc là nhà ai dám cả gan g.i.ế.c trâu để nấu một nồi canh đuôi trâu như ?
Trong đầu Du Uyển bỗng hiện lên một gương mặt xinh vô song.
Không trùng hợp như chứ?
Bất luận như thế nào thì đó cũng là phúc của Tiểu Thiết Đản, nhà bọn họ là dân chúng bình thường, thể cả đời cũng uống một nồi canh đuôi trâu như .
Đuôi trâu hầm nhừ, nước canh như kẹo , một nồi nước thanh đạm lập tức trở nên đậm đặc, một muỗng vô miệng cảm giác như thịt đang hòa tan, củ cải trắng thanh đạm cũng thấm đẫm nước dùng, đậu hũ thì giống như vẽ rồng vẽ rắn cho nồi canh, đem bộ mùi vị tươi ngon kéo .
Người một nhà ăn uống thỏa mãn, thể cũng ấm hơn hẳn.
Giữa mùa đông uống một chén canh nóng như mới ghiền.
Cái đuôi trâu cuối cùng Tiểu Thiết Đản gặm sạch sẽ, gặm xong còn l.i.ế.m liếm ngón tay, ngay cả một giọt nước cũng tha.
Sủi cảo cũng ăn hết, nhưng nhân bánh còn nhiều, bữa cơm tối, Du Uyển lưu với đại bá mẫu vỏ bánh, lấy nhân bánh còn dư cho trong bánh.
Tiểu Thiết Đản cũng mấy cái, mà cũng hình dạng.
rốt cuộc vẫn là hài tử, bao lâu liền ghế .
Du Uyển dùng áo bông che kín Tiểu Thiết Đản, ôm lên, cùng với Khương thị về nhà.
Du Uyển đun nước nóng, đốt chậu than, một nhà khi rửa mặt xong liền ổ cái giường ấm áp.
Tiểu Thiết Đản lên gối đầu, ngủ ngon đến nỗi nước miếng chảy ngoài cũng .
Ánh lửa trong phòng dần tối xuống.
Du Uyển nhắm mắt , lăn qua lộn ngủ .
“A Uyển ngủ ?” Khương thị nhẹ nhàng hỏi.
Du Uyển xoay , trong bóng tối qua phía Khương thị: “Con ồn đến nương ?”