Trên hành lang, Nhan Tạ gặp Yến Cửu Triêu cùng Thượng Quan Diễm.
Hai dung mạo thực sự như tiên trời, Nhan Tạ sống nhiều năm như , chỉ mới gặp nữ nhân xinh nhất là của , nhưng nếu so với Thượng Quan Diễm thì giống như chỉ để nền.
Lại qua Yến Cửu Triêu, một đại nam nhân, cũng như hoa như ngọc thế ?
Còn nữa, cảm giác gặp qua phu? Con mắt, cái mũi... Nhìn thế nào cũng thấy quen mắt...
Một bên khác, Kinh Triệu Doãn vội vàng chạy đến, cúi đầu mặt Yến Cửu Triêu với Thượng Quan Diễm, thở cũng dám thở mạnh.
Nhan Tạ thấy bộ dáng Kinh Triệu Doãn sợ hãi như , thầm nghĩ ông cũng gì ghê gớm, thấy phu với Tiêu phu nhân liền dọa cho mất hồn mất vía!
Hắn là khác biệt, chống lưng a!
Yến Cửu Triêu dù lo lắng nhưng vẫn ung dung vuốt cái chén trong tay: “Nghe là mẫu của tiến cử ngươi.”
, phu!
Nhan Tạ thẳng sống lưng.
Sắc mặt Thượng Quan Diễm hết sức khó coi.
Kinh Triệu Doãn lau mồ hôi lạnh trán: “Nhan... Nhan Tạ, ngươi xử lý một vụ án, Yến thiếu chủ với Tiêu phu nhân đến... ngươi phá án...”
Nhan Tạ eo càng ưỡn thẳng: “Ai nha, chỉ là một vụ án nhỏ mà thôi, thể phiền phu với Vương phi đích tới đây? Chuyện thật đáng nhắc tới!”
Trong miệng thì đáng nhắc tới, nhưng cứ thao thao bất tuyệt mà kể hết .
Kinh Triệu Doãn đen mặt, cảm thấy thể nào thẳng.
“Bắt mấy tên trộm cướp nhỏ thôi!”
“Nam nhân thì chạy mất !”
Kinh Triệu Doãn cũng chạy...
“ tiểu thôn cô thì bắt !”
Kinh Triệu Doãn chạy nổi ...
“Còn mấy đứa bé, tay chân chúng cũng sạch sẽ, đem chúng giam hết!”
Kinh Triệu Doãn bịch một tiếng quỳ xuống...
Nhan Tạ con mắt trừng lên, tiến lên đỡ Kinh Triệu Doãn dậy: “Đại nhân ? Vương phi ngài ông ...”
Hắn dứt lời thì thấy Thượng Quan Diễm cầm lò sưởi trong tay, chút lưu tình mà đập xuống ót !
Nhan Tạ căn bản phản ứng kịp chuyện gì đang xảy , liền cái lò sưởi bằng đồng nện thẳng lên đầu, bất động đất.
Đầu Nhan Tạ sưng một cục lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-la-than-y/chuong-91.html.]
Thượng Quan Diễm đập một cái cảm thấy đủ, đưa chân hung hăng đạp thêm mấy cước, đạp đến mức chân bà cảm thấy đau mới dừng , đó lấy trái cây để bàn dùng điểm tâm, bất cứ thứ gì thể cầm, bà đều ném tới chỗ Nhan Tạ.
Nhan Tạ đau đến mức thét lên!
Hắn hiểu chuyện gì đang xảy , tại Vương phi vốn đang coi trọng nay khó dễ? Chẳng lẽ ngài giống Yến Cửu Triêu cũng bệnh điên trong ?
Bành!
Lại thêm một vật đập tới.
Cuối cùng mớ điểm tâm cũng Thượng Quan Diễm dọn sạch sẽ, mắt thấy Thượng Quan Diễm qua một cái bàn khác, sư gia bên cạnh Kinh Triệu Doãn thông minh đem bàn điểm tâm bên cạnh đưa cho ông.
Kinh Triệu Doãn dâng tới tay Thượng Quan Diễm.
Cứ lặp lặp hơn mười , trong tay sư gia cũng còn đồ, hướng xuống đáy bàn sờ thử, thấy đồ liền lấy đưa cho Kinh Triệu Doãn.
Kinh Triệu Doãn chút nghĩ ngợi dâng cho Thượng Quan Diễm.
Đưa xong mới ý thức đó là một cây búa!
“Tiêu...”
Một búa đập tới chỗ Nhan Tạ.
Ông ngăn cản nhưng kịp, nhóc con, đừng trách !
Lần là Nhan Tạ thật sự ngất, Thượng Quan Diễm hừ một tiếng, cảm thấy cơn tức giải khai phân nửa mới cất bước đại lao.
Hài tử nhỏ như , bắt tới chỗ , nhất định sẽ dọa sợ.
Thượng Quan Diễm tưởng tượng đến hình ảnh ba hài tử nhỏ bé đang run lẩy bẩy, cảm thấy tâm như xoắn , tay cũng nắm chặt thành đoàn.
khi bà tới nhà giam của ba tiểu bánh bao, thấy một hình ảnh khác...
Trên mặt đất một cô nương trẻ tuổi đang , mặc y phục nghèo nàn, lẽ là tiểu thôn cô bắt cùng với hài tử.
Một thôn cô đang nhắm hai mắt, mái tóc đen che nửa khuôn mặt, chỉ lộ một làn da trắng nõn dường như thể xuyên thấu.
Thượng Quan Diễm mỗi ngày đều nhan sắc của cho kinh diễm, đương nhiên sẽ để ý đến dung mạo của một nữ tử, điều đáng quan tâm là tiểu thôn cô đang ôm chặt ba hài tử .
Hài tử ngoan ngoãn ghé trong n.g.ự.c nàng ngủ , khuôn mặt nhỏ nhắn ép đến nỗi cái miệng cũng chu , còn nước miếng ào ào chảy xuống.
Nữ tử cũng ngủ .
Bốn vô luận là quần áo phận đều hợp, nhưng giờ khắc bọn họ tựa sát ngủ, nửa phần hợp đều tan biến.
Thượng Quan Diễm giật .
Cùng bà tiến nhà giam còn Yến Cửu Triêu, khi thấy Du Uyển, trong mắt xẹt qua tia kinh ngạc.
...
Cuối cùng Du Uyển cũng tỉnh .