Nương Tử Nơi Sơn Dã - Chương 104
Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:53:25
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phát tiết xong, Diệp Loan Loan giật cửa mà .
Những nơi nàng qua, đều nhường đường, ai dám cản.
Xông khỏi tửu lầu, nàng vội vàng chạy về Phụ Quốc Công Phủ.
Ngân Quang theo sát phía , kể rõ sự tình.
Ngày hôm nay vốn dĩ việc đều như thường lệ.
Chủ tử bận rộn xong xuôi nhiều công vụ, liền dời bước đến đình hóng mát trong viện để nặn tượng đất.
Bỗng nhiên cảm thấy thể lạnh lẽo, tim đập thình thịch, bèn gọi y về phòng lấy thuốc.
Ai ngờ y còn xa, chủ tử đột nhiên thổ huyết, ngã xuống đất hôn mê.
Phủ y bắt mạch xong, vẻ mặt kinh hãi.
Ngầm nhắc nhở Cố lão thái quân chuẩn hậu sự.
Nhớ đến lúc chủ tử hôn mê đó, vẫn còn niệm tên Diệp Loan Loan, Ngân Quang dám trì hoãn, vội vàng ngoài tìm nàng.
Còn phía chủ tử, Hôi Vũ cũng mời lão thần y.
Tình huống , rõ ràng là cổ độc tái phát.
vì mãnh liệt đến ...
Có lẽ chỉ khi gặp lão thần y, mới thể đôi điều.
Diệp Loan Loan vội vàng trở về phủ, chạy thẳng tới Tư Viễn Viện.
Trong đầu nàng là những từ ngữ bất tường như “thổ huyết”, “hôn mê”, “hậu sự”.
nàng tin.
Không tin những từ ngữ đó, thể dùng Yến Chi ca ca.
Rõ ràng sáng nay, bọn họ còn cùng uống cháo gạo.
Rõ ràng , đợi nàng trở về, tượng đất mới sẽ nặn xong.
Diệp Loan Loan tin.
Ai ngờ đến ngoài tẩm phòng, nàng liền thấy một giọng già nua từ bên trong vọng , “…Núi lở tuyết tan, lão phu cũng đành bó tay.”
“Chậm nhất là tối nay.”
“Mong Cố lão thái quân giữ gìn sức khỏe, sớm liệu tính.”
Trong lời thiếu sự tiếc nuối thở dài.
Diệp Loan Loan chợt thấy lòng hoảng loạn, bước nhanh trong, ngoài mạnh trong yếu , “Ngươi, lão già , đang hươu vượn cái gì đó?!”
Lão già râu tóc bạc phơ, mặc một bộ áo xám.
Khá phong thái tiên phong đạo cốt, tựa như một ẩn sĩ cao nhân.
Chính là lão thần y mà Ngân Quang nhắc đến.
Ông thấy Diệp Loan Loan giận dữ tới, nghĩ đến lời nàng , liền tiểu nha đầu là đến thăm Cố Thanh Yến.
Cũng chấp nhặt sự vô lễ của nàng, thuận thế nhường bên cạnh giường bệnh, lão thần y vuốt râu thở dài , “Lão phu hành y nửa đời, từng lời huênh hoang. Cổ độc nhập tâm mạch. Hắn sống quá tối nay.”
“Ngươi bậy!”
Diệp Loan Loan xuống mép giường, thấy Cố Thanh Yến sắc mặt trắng bệch, lặng lẽ nắm c.h.ặ.t t.a.y áo , mím môi , “Trước đó vẫn còn , thể c.h.ế.t . Rõ ràng là ngươi, lão già , y thuật tinh!”
“Vu tộc chi thuật, lão phu dốc lòng nghiên cứu mấy chục năm, chỉ hiểu phần nông cạn. Đối với đạo cổ độc, quả thực tinh thông.”
Lão thần y thẳng thắn thừa nhận, nhưng Diệp Loan Loan hề chút vui mừng nào.
Chạm mu bàn tay lạnh như băng của , lòng nàng ngừng hoảng loạn.
Không cổ độc gì đáng ngại ?
Không sẽ sống ?
Yến Chi ca ca sẽ lừa nàng…
Cả La thúc nữa, ông cũng sẽ lừa nàng…
, La thúc, tìm La thúc.
Diệp Loan Loan vội vàng dậy, lúc thấy một bước từ bên ngoài cửa.
Chính là La Hành Hổ.
Tựa như con cừu non lạc lối tìm thấy đường về.
Nàng vui mừng sốt ruột chạy tới, kéo ông về phía giường, “La thúc mau đến đây, mau đến xem . Yến Chi ca ca sẽ , đúng ?”
La Hành Hổ lúc đó cạnh Diệp Loan Loan, loáng thoáng thấy lời Ngân Quang.
Suy tính , ông vẫn quyết định đến một chuyến.
Không ngờ, thật sự xảy đại sự .
“Cổ độc đại động, kịch độc xâm nhập tâm mạch.”
Kết luận , khác gì lão thần y.
Diệp Loan Loan thấy La Hành Hổ thêm gì, khỏi sốt ruột hỏi, “La thúc, còn cứu đúng ?”
“Người sẽ .”
“La thúc mà.”
Nàng bướng bỉnh La Hành Hổ, gương mặt nhỏ nhắn cố chấp.
La Hành Hổ thở dài một tiếng, bàn tay to đặt lên đỉnh đầu Diệp Loan Loan xoa nhẹ, “Loan nha đầu , mưu sự tại nhân thành sự tại thiên.”
Dù Diệp gia lòng giúp đỡ, cũng xem Cố gia tiểu tử vận may, nắm bắt cơ hội .
Chỉ là bây giờ xem …
Vận may của Cố gia tiểu tử thật sự thể là .
Nếu , đúng lúc quan trọng mà ngã xuống.
Nếu , đúng lúc ông xuất hiện ở đây.
Nhìn giường, đang mắt, La Hành Hổ bên giường, “Ta nhiều nhất, thể kéo dài mạng sống cho ba ngày.”
“Nếu trong ba ngày, tìm thật sự thể cứu chữa…”
“Dù Hoa Đà chuyển thế, cũng giữ mạng .”
Châm kim xong, cho uống thuốc.
Sắc mặt Cố Thanh Yến, thể thấy rõ bằng mắt thường hơn nhiều.
La Hành Hổ an ủi Cố lão thái quân vài câu, cũng nán lâu.
Lão thần y chứng kiến bản lĩnh của ông , La Hành Hổ nghiên cứu cổ độc sâu hơn, liền mắt sáng rực đuổi theo ngoài.
Cố lão thái quân tràng hạt gỗ, Diệp Loan Loan đang canh giữ bên giường.
Thở dài một tiếng thật sâu, hiệu cho ma ma.
Hai lặng lẽ rời , về Phật đường.
Tiếng động trong phòng, thể khiến Diệp Loan Loan xao nhãng.
Nàng gương mặt tuấn mỹ thanh nhã của Cố Thanh Yến, dường như đợi lâu lâu, cũng đợi câu “tỉnh ” mà La thúc .
Diệp Loan Loan lay lay tay áo , mím môi , “Yến Chi ca ca, vẫn còn ngủ ?”
Cố Thanh Yến đáp.
Dường như thật sự chỉ là đang ngủ .
“Yến Chi ca ca sẽ đúng ?”
Dù kéo dài mạng sống ba ngày, nàng cũng thể chấp nhận sự thật sắp c.h.ế.t.
“Ta còn đang đợi xem tập hạ của Song Hiệp Truyện mà.”
“Còn tượng đất, hứa sẽ nặn Nhạc Hầu múa ngân thương cho .”
“Yến Chi ca ca, thể lời giữ lời .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-noi-son-da/chuong-104.html.]
Tuy nhiên, bất kể nàng lay bao nhiêu.
Người đây từng cúi mắt nàng, mỉm đáp lời, vẫn lặng lẽ yên đó động đậy.
Diệp Loan Loan đau khổ vô cùng.
“Cố Yến Chi tỉnh ?”
“Cố Yến Chi thông minh như , nhất định sẽ cách, đúng ?”
…
“Ta nhiều lời như , Cố Yến Chi ít nhất cũng đáp một tiếng .”
…
“Loan Loan.”
Những lời lẩm bẩm nãy giờ, bỗng nhiên tiếng vọng .
Diệp Loan Loan ngẩng đầu .
Đối mặt với đôi mắt trong veo .
Cố Thanh Yến cong môi, ôn hòa , “Ta thấy . Nàng gọi là Cố Yến Chi.”
Diệp Loan Loan đương nhiên nhớ lời từng .
Không lâu đây nàng mới , gọi “Yến Chi ca ca” thành thói quen, thể sửa .
Chuyện … đúng là vả mặt quá nhanh.
Diệp Loan Loan đến đỏ bừng mặt, vội vàng giải thích, “Ta, đó là vì sợ gọi tỉnh dậy .”
“Ừm,” Cố Thanh Yến nửa dậy, nàng , “Loan Loan gọi như , vui. Thế nên tỉnh .”
Tỉnh và chỉ còn ba ngày để sống, sẽ vượt qua như thế nào.
Nếu là Cố Thanh Yến của đây, lẽ sẽ bận rộn. Bận rộn đẩy nhanh việc sắp xếp cục diện triều đình, bận rộn sắp xếp thỏa đáng việc trong phủ, bận rộn suy nghĩ thế nào để dùng cái c.h.ế.t của một nước cờ lớn tiếp theo.
Còn Cố Thanh Yến của bây giờ, tỉnh dậy thấy cô gái nhỏ mà lo lắng khi hôn mê.
Cô gái nhỏ liều mạng vì khi chấp nhận phận.
Cô gái nhỏ mà giấu trong tim, ngày ngày bầu bạn.
Chàng liền vô cùng rõ ràng mà rằng, sống.
Không gì quan trọng hơn điều .
Vì thế, Cố Thanh Yến giữ bất kỳ vệ ám vệ nào bên cạnh, tất cả đều phái khỏi Đế đô để tiếp ứng ám thám. Chàng hạ lệnh tử, bất chấp giá, mang về nữ tử Vu tộc Vân Vi – kẻ nhiều trốn thoát và hiện đang chạy trốn về phía Vị Thủy.
Chuyện cũng cố ý giấu Diệp Loan Loan.
Biết việc liên quan đến sinh tử của , cô gái nhỏ hai lời theo.
Nghĩ rằng vì để nàng ở trong phủ yên, ngoài lẽ sẽ hơn, Cố Thanh Yến liền đồng ý.
Thời gian cấp bách, cưỡi ngựa nhanh, phi như bay đến Vị Châu.
Đến bờ sông Vị Thủy, thuận lợi hội hợp cùng ám thám.
Nhanh chóng lấy Ngân Quang, Hôi Vũ, Tiểu Thiên, Tiểu Địa, cùng với Diệp Loan Loan và chủ ám thám đầu, chia thành sáu đường, tiến hành tìm kiếm theo kiểu trải thảm.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Trời dần tối.
Phía Diệp Loan Loan chút tiến triển nào, nhưng nàng hề mệt mỏi nản lòng.
Không bỏ qua bất cứ nơi nào, nàng nghiêm túc tìm kiếm.
Cho đến khi pháo hiệu khói sáng rực bầu trời đêm.
Đây là tìm thấy nữ tử Vu tộc !
Mắt Diệp Loan Loan sáng rực, nàng nhanh nhẹn lật lên lưng ngựa, thúc "Thịt Mỡ Đa Đa" phi nhanh đến.
Khi nàng đến nơi, trận chiến đang diễn ác liệt.
Nữ tử vây công , tuổi tác chênh lệch nàng là bao. Vai lông vũ sặc sỡ, eo đeo chuông leng keng. Bộ dáng hì hì, như thể đang vui đùa.
Tuy nhiên, động tác nàng nhảy lên vung tay một cái, liên tiếp lùi tránh, kẻ nào kịp né thì sẽ trúng chiêu ngã xuống đất.
Chẳng trách nhiều ám thám như , nhiều đều vô công mà về.
Trước những độc thuật tầng tầng lớp lớp, phòng thể phòng của nữ tử Vu tộc , tiếp cận quá khó, huống chi là bắt giữ.
Diệp Loan Loan cũng , thể chất mà tự từ nhỏ uống t.h.u.ố.c mà , đối với độc thuật Vu tộc hiệu nghiệm .
tìm thấy , thì lý do gì để bỏ qua.
Nàng rút Loan Nguyệt Phủ , xông tới.
“Lại đến một nữa. Lại còn là một tiểu nha đầu xinh , thú vị thật thú vị.”
Vân Vi lách tránh , hì hì vỗ tay, hề bận tâm.
Diệp Loan Loan phát hiện khinh công của nàng tuy tệ, nhưng võ nghệ thực cao, lập tức chút lưu tình tấn công, “Hôm nay, ngươi nhất định theo !”
“Hi hi hi, lời ngán . Các ngươi phiền phức thật đấy.”
Vân Vi tránh né công kích của nàng, thấy ánh rìu c.h.é.m rụng vài sợi lông vũ sặc sỡ, sắc mặt lạnh một thoáng, “Đã cứu, chính là cứu. Các ngươi c.h.ế.t, cứ việc đến.”
Nàng vung tay lên, những đang vây công rút lui ít.
Diệp Loan Loan hành động như thường.
Nhận những độc thuật ảnh hưởng gì đáng kể, nàng nắm lấy thời cơ, lao vút tới.
Cánh tay Vân Vi bắt lấy, thần sắc nàng ngạc nhiên, “Ngươi thể nhanh chóng hóa giải độc thuật của . Quả nhiên núi cao còn núi cao hơn.”
Nàng tinh nghịch chớp chớp mắt, “Vậy tặng ngươi một thứ còn ho hơn.”
Nàng vặn một cái, Diệp Loan Loan liền cảm thấy bàn tay dị vật, khỏi nới lỏng .
Vân Vi hì hì trượt . Diệp Loan Loan cúi đầu , cánh tay đang quấn một con rắn nhỏ to bằng ngón cái.
“Đừng động đậy lung tung nhé.”
“Nó sẽ chui da thịt ngươi, từng chút từng chút bò khắp ngươi.”
“Chỉ cần động miệng một cái, nó sẽ biến ngươi thành một ngoan ngoãn.”
“Có ?”
Lời nhẹ bẫng, vang vọng trong màn đêm.
Những đợt tấn công liên tiếp của khỏi khựng .
Chủ tử để ý đến Diệp cô nương, bọn họ đều .
Vân Vi thấy ai tiến lên nữa, khỏi Diệp Loan Loan, “Thì ngươi quan trọng đến . Bọn họ đều sợ ngươi xảy chuyện đó.”
“Thú vị thật, quá thú vị! Tất cả đều ngoan ngoãn đừng động đậy nhé.”
Diệp Loan Loan ngẩng mắt, giữa đám đông im lặng , nàng búng búng đầu con rắn, “Còn chuyện thú vị hơn nữa cơ.”
Mặc cho con rắn nhỏ bò cánh tay, nàng động tác nhanh nhẹn, nữa vồ lấy Vân Vi.
“Ngươi gì với thú cưng của !”
“Đáng c.h.ế.t! Ngươi còn dám hỏng xiêm y của , rụng một mảnh lông vũ nào, sẽ…”
Lời dứt, lông vũ bay lả tả rơi xuống, như tuyết hoa bay lượn.
Diệp Loan Loan tấn công càng thêm hung hãn.
Vân Vi tức giận cực độ, “Ngươi ép !”
Nàng mím môi, ánh mắt dị sắc liên tục lóe lên, “Tất cả đây . Bảo bối của …”
Không khí dường như vặn vẹo một cách quỷ dị.
Khoảnh khắc tiếp theo, vô bóng đen như che phủ cả bầu trời từ lưng Vân Vi tràn .
Mọi chỉ thấy, những bóng đen dày đặc như ruồi bọ , bay thẳng về phía Diệp Loan Loan.
Trong chớp mắt, nàng bao bọc.
Tựa như kén ve.