Nương Tử Nơi Sơn Dã - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:53:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mắt chúng nhân của Trung Dũng Bá phủ, Diệp Loan Loan cũng là một kẻ điên.

Lại còn là một kẻ điên sức sát thương cực lớn khi giao chiến.

Có tên gia đinh nhát gan, lấy cớ bẩm báo Cố Thái phu nhân, chân chạm đất mà chạy thục mạng về nội viện.

Đợi đến chỗ Cố Thái phu nhân, mới phát hiện ít gia đinh lấy cùng lý do đó để trốn trong sân.

Mà trong phòng, từ sớm ồn ào náo loạn.

Kẻ , , đều là những chủ tử cao quý của phủ.

Lúc còn vẻ kiêu căng và tinh tế thường ngày.

"Toàn để mấy kẻ gì đến quấy nhiễu sự thanh tịnh của tổ mẫu! Hiện giờ tìm đến tận cửa , Tam ca ngươi vẫn nên sảng khoái mà thừa nhận, sớm ngoài tiễn nàng thì hơn!"

"Ngũ lời nên với phu thì hơn, chớ cái gì cũng đổ lên đầu !"

"Tiểu Ngũ ngươi tin , hề chọc ghẹo đàn bà điên . Vả , cái thế của nàng ... cứ như liều mạng với ai đó!"

"Chẳng lẽ là Nhị ca ngươi, cưỡng ép mua ruộng đất của ?"

"Nói bậy! Gần đây nào gì. là..."

"Đều đủ !"

Cố Thái phu nhân chống gậy xuống đất, cuối cùng cũng thể nổi nữa, quát lên: "Từng đứa một, ngoài ăn uống vui chơi thì còn gì! Chút chuyện nhỏ mà cũng chịu nổi, phủ thể yên tâm giao tay đứa nào trong các ngươi đây!"

Cố Bá gia ở ghế chủ vị bên cạnh đang xoay nhẫn ngọc chơi đùa, liên tục gật đầu, vô cùng tán thành.

Ngay đó là một trận đau nhói ở bắp chân, Cố Thái phu nhân thu hồi cây trượng chọc , giận dữ : "Còn ngươi nữa, cha kiểu gì ! Con cái lớn thế mà còn bọn chúng lo liệu tính toán, đều chờ lão bộ xương già thì hỏng hết!"

Đám còn kém cỏi hơn cả , văn chương mà mưu, võ học mà hoạch định đây.

Thà cứ như , sống lay lắt qua ngày, cầu một cuộc sống bình yên là .

Cố Bá gia dù trong lòng thầm oán trách, nhưng tính cách mạnh mẽ thích những lời , bèn thuận theo bà : "Mẫu bớt giận. Nhi tử hôm khác sẽ ngay, đảm bảo đấy."

an bài một chức vụ nhàn rỗi, cũng chỉ là việc nhét bạc tùy tiện thôi.

Không quá vài ngày, thì mấy kẻ ngu ngốc cũng sẽ bỏ cuộc, hoặc phạm đuổi về, cuối cùng dọn dẹp tàn cục.

Cố Thái phu nhân sự qua loa của con trai , sắc mặt cuối cùng cũng khá hơn một chút.

Thấy mấy đứa cháu trai, cháu gái đều cúi đầu, bà cũng nổi giận nữa, thở dài : "Đều xuống . Lão phái đến Tĩnh Vương phủ báo tin, đợi một lát nữa, bên ngoài sẽ yên tĩnh trở ."

Cứ như là đối nghịch với bà, Cố Thái phu nhân dứt lời, bên ngoài đột nhiên ồn ào hẳn lên, động tĩnh thì càng lúc càng gần bên .

Chẳng mấy chốc, gia đinh phái xem xét tình hình hoảng hốt chạy về, lắp bắp: "...Rất nhiều bọ cạp... bọ cạp. Ma, ma ma đ.á.n.h !"

Lời của tên gia đinh đầu đuôi.

Cố Thái phu nhân ánh mắt chợt trở nên sắc bén, đột ngột dậy.

Ma ma thương nặng, mấy ngày nay đang nghỉ ngơi trong phòng, đ.á.n.h với khác .

Dường như còn dùng tới cổ thuật?

Chẳng lẽ nữ tử là nhắm ma ma...

Không, là, nàng nhắm cổ thi !

Nghĩ đến đây, Cố Thái phu nhân vội vã khỏi phòng, cây trượng va xuống đất lộc cộc, hướng về phía nha viện mà .

Cố Bá gia cùng những khác hiểu mô tê gì, hiếu kỳ theo phía .

Lúc , trong nha viện sớm bỏ chạy tán loạn như chim thú.

Ngay cả những thị vệ còn , cũng ở cổng viện dám đến gần.

Trong nha viện tiêu điều, bọ cạp và chuột lớn bò đầy đất, đen kịt, đôi mắt trợn tròn như sói đói.

Nhìn từ xa, cứ như một mảnh đất đen đầy nhãn cầu, mà thứ còn ngừng ngọ nguậy, khiến rợn cả da đầu.

Nét tươi sáng duy nhất, chính là bóng dáng áo đỏ .

Bị vây quanh bởi chừng thứ quỷ dị, tiểu nha đầu tuổi còn trẻ thế mà chẳng sợ hãi chút nào.

Thị vệ tấm tắc cảm thán, nhưng thấy sắc mặt khó coi của ma ma trong viện.

Sau nhiều sai khiến cổ trùng, mà dù bà thúc giục thế nào, những con cổ trùng đó cũng chịu tiến lên nửa bước. Ma ma xác nhận, đây là do bà thương nặng thể điều khiển.

con trùng nhỏ đang bay lượn quanh cổ thi hộp trong tay Diệp Loan Loan, kinh giận: "Ngươi là Vu tộc?"

Sau đó, nhanh chóng tự phủ nhận: "Không, Vu tộc."

Trên nàng bất kỳ dấu hiệu nào của Vu tộc, cũng thấy dấu vết tu luyện cổ thuật.

Không Vu tộc.

Vậy vì những con cổ trùng dám đến gần.

Ma ma thật sự nghĩ .

Cổ thi thất lạc, mệnh chỉ mành treo chuông, kế sách nào.

Giọng bà khàn đặc, chút gào thét đến kiệt sức: "Ngươi rốt cuộc là ai?!"

Diệp Loan Loan lười biếng để tâm những lời như điên dại, lặng lẽ một lát, rút Phủ Vầng Trăng Khuyết , từng bước tiến gần.

"Ta ngươi c.h.ế.t trong nỗi đau phản phệ."

" ngươi sống thêm một khắc, cảm thấy khó chịu."

"Vậy nên, ngươi cứ c.h.ế.t cho thanh thản."

"Ta, là đến g.i.ế.c ngươi."

Cùng với câu cuối cùng thốt , Diệp Loan Loan liền tay.

Ma ma né tránh mấy , cuối cùng cổ phun máu, ngã xuống đất.

Diệp Loan Loan xoay khỏi cổng viện.

Phía , bọ cạp và chuột lớn dày đặc ngửi thấy mùi m.á.u tươi, nhanh chóng ùn ùn kéo đến.

Thi thể còn đang ấm nóng, nhanh phủ kín đến mức một góc y phục nào.

Thị vệ thấy mà lòng kinh hãi.

Thấy Diệp Loan Loan bước , tất cả đều run rẩy cầm đao, chần chừ dám tiến lên.

Tuy nhiên, Diệp Loan Loan cũng dừng ở đó.

Bởi vì đối diện nàng, một đám binh lính mặc khôi giáp.

Bọn họ cấp tốc kéo đến, nhanh chóng vây nàng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-noi-son-da/chuong-106.html.]

Ngay đó, Mộ Dung Hợi đỡ Cố Thái phu nhân xuất hiện.

Cố Thái phu nhân thoáng thấy Diệp Loan Loan cầm cổ thi hộp trong tay, ánh mắt chợt siết chặt.

Lại phía nàng.

Đám cổ trùng đen kịt như thủy triều rút , lảng vảng trong nha viện.

Trên mặt đất, còn một vũng m.á.u lớn, hình dáng như , lẫn lộn trong đó là bộ y phục màu xám rách nát.

Bàn tay đang vịn Mộ Dung Hợi chợt siết chặt, Cố Thái phu nhân Diệp Loan Loan, giận dữ : "Giữa ban ngày ban mặt, dám tự tiện xông phủ trạch, đ.á.n.h thương thị vệ, giờ ngang nhiên g.i.ế.c . Ngươi xem Trung Dũng Bá phủ của là nơi nào!"

"Người , lập tức tại chỗ g.i.ế.c c.h.ế.t ác tặc !"

Đối mặt với vòng vây tấn công, Diệp Loan Loan hề sợ hãi.

Chỉ là những đều là quan binh, nàng tiện tay hết sức, nên mới chói buộc.

, chúng nhân vẫn thể nàng đang chiếm thế thượng phong.

Mộ Dung Hợi khỏi kỳ lạ hỏi: "Nữ tử rốt cuộc là ai, vì g.i.ế.c ma ma?"

Nghe kẻ điên xông loạn Trung Dũng Bá phủ, lúc nhàn rỗi, liền tự dẫn đến.

Gặp ngoại tổ mẫu đang vội vã tới nha viện. Bà gấp, nhiều lời cũng rõ.

Giờ thấy Diệp Loan Loan dũng mãnh phi thường, mắt ngời tinh quang. Hắn càng khó thể coi nàng là kẻ điên.

Cố Thái phu nhân Mộ Dung Hợi, ý vị thâm trường : "Hợi nhi, những thứ đó đều quan trọng. Con chỉ cần , hôm nay nàng nhất định c.h.ế.t ở đây. Tổ mẫu là vì cho con."

Nữ tử quan hệ gì với ?

Mộ Dung Hợi hiểu, thấy Cố Thái phu nhân nhiều, liền truy hỏi nữa. Dù những năm nay, Cố Thái phu nhân cũng ít tính toán, hành sự tự đạo lý của bà.

"Tôn nhi khiến ngoại tổ bận tâm."

Một bên tổ tôn tình sâu, bên chiến sự giằng co.

Không ai , lúc bên ngoài phủ vội vã kéo đến một nhóm nữa.

Khôi giáp đen sì lạnh lẽo, ai nấy sắc mặt lạnh lùng.

Đây là một đội cận vệ quân chính quy.

Người gác cổng lập tức sợ đến mềm cả chân, trơ mắt hai nam một nữ dẫn đám .

Vội vã đến nha viện, Khâu Dương liếc bốn phía, nhanh chóng ám hiệu, quát lên một tiếng: "Tất cả vây cho !"

Trong khoảnh khắc, Cố Bá gia cùng những khác im bặt, bắt đầu hoảng sợ bất an.

Chỉ là xem náo nhiệt mà thôi.

Sao thêm một nhóm tới nữa, bọn họ hình như cũng kéo chuyện ?

Mộ Dung Hợi thấy cận vệ quân, lập tức đen mặt: "Không Khâu tướng quân đến đây, chuyện gì !"

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Khâu Dương lặng thinh đáp.

Mà Cố Thái phu nhân khi thấy Cố Thanh Yến xuất hiện, cả ghì chặt cây trượng, cố sức nuốt xuống tiếng kêu kinh ngạc sắp thốt .

Thằng nhãi sắp c.h.ế.t ?

Không nên giường bệnh chờ c.h.ế.t ?

Hắn , thể xuất hiện ở đây!

Cố Lão Thái Quân lặng lẽ, chăm chú chằm chằm bóng dáng Cố Thanh Yến. Đầy vẻ thể tin nổi.

Diệp Loan Loan thấy trấn giữ cục diện, thu Phủ Vầng Trăng Khuyết , thẳng tắp chạy đến.

Nàng chạy đến bên cạnh Vân Vi, giơ giơ cổ thi hộp, tha thiết hỏi: "Ngươi mau xem, cái , ?"

Vân Vi vén nắp thoáng qua, gật đầu, nàng, ý vị khó hiểu : "Ngươi quả nhiên tìm đúng ."

Không chỉ là vật, mà ngay cả ...

Diệp Loan Loan đáp án, lập tức xông thẳng về phía Cố Thanh Yến, thấy ánh mắt như cảm khái như hâm mộ của Vân Vi.

Nàng nâng cổ thi hộp, lông mày cong cong ngẩng đầu , khó che giấu sự phấn khích và kích động: "Diên Chi ca ca, tìm thấy , tìm thấy !"

Cố Thanh Yến xoa xoa đầu nàng, ánh mắt dịu dàng: "Ừm, tìm thấy . Loan Loan giỏi."

Giờ thì Mộ Dung Hợi nào còn chỗ nào hiểu.

Khâu Dương rõ ràng là do Cố Thanh Yến mời tới, mà Cố Thanh Yến vì nữ tử mà đến.

Hắn đây là gì?!

"Nữ tử giữa ban ngày ban mặt xông phủ g.i.ế.c , là Đại Lý Tự Khanh, chẳng lẽ Cố đại nhân xem thường luật pháp mà luật còn phạm pháp !"

Diệp Loan Loan , ánh mắt rối loạn, lùi vài bước.

Nàng hối hận vì g.i.ế.c ma ma .

Ma ma đó c.h.ế.t , sẽ thể hại Diên Chi ca ca nữa.

Nàng sai.

Chỉ là cách thức nàng dùng, hợp với pháp luật của mà thôi.

Cố Thanh Yến nắm lấy cổ tay Diệp Loan Loan, kéo cô nương đang dần rời về phía , ôn hòa : “Loan Loan, sai hướng . Lúc , nàng nên chạy về phía mới .”

Hắn bảo vệ nàng phía , lập tức nghênh đón Mộ Dung Hợi.

Cố Thanh Yến liếc vũng m.á.u ở sân của hầu, mỉm ba phần : “Không g.i.ế.c , là ai trong phủ Vương gia ?”

Mộ Dung Hợi thấy chỗ dựa, nghi ngờ giở trò gì, càng chấp nhận hòa giải riêng, liền chính nghĩa : “Mạng phân sang hèn. Cho dù nữ tử g.i.ế.c chỉ là một bà v.ú bên cạnh ngoại tổ của bổn vương, thì cũng đền mạng. Đại Lý Tự Khanh đại nhân giao tình với nàng , nên tránh hiềm nghi, còn mau giao nữ tử cho bổn vương.”

Chuyện chỉ là cái c.h.ế.t của một bà vú.

Nếu hôm nay để Cố Thanh Yến mang lành lặn, chỉ sợ bên ngoài càng đồn rằng Tĩnh Vương đường đường vô năng, ngay cả việc chống lưng cho mẫu gia cũng , ngửa mặt trông thở của .

Mộ Dung Hợi nghĩ , nhưng ngờ…

“Vương gia thông thạo luật pháp như , hiểu tình đạt lý, bổn quan liền yên tâm .”

Cố Thanh Yến , sang Cố Thái phu nhân, ánh mắt sâu thẳm khó lường, chợt quát: “Người , bắt Cố Thái phu nhân !”

Cận vệ quân lệnh tiến lên.

Biến cố đột ngột xảy , Mộ Dung Hợi liền quát: “Ai dám!”

Thân vệ của Tĩnh Vương phủ cũng rút đao đối chọi.

Cục diện tức khắc kiếm bạt nỗ trương (căng thẳng như dây đàn).

Khí tức nặng nề mang mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g lan tỏa trong trung.

 

Loading...