Nương Tử Nơi Sơn Dã - Chương 112
Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:53:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghi thức tất.
Ba ôm vò rượu, trò chuyện về tình hình gần đây của mỗi .
Lời chúc rượu quả nhiên đúng cảnh.
Hiện nay, mã trường của Khâu Phỉ đang ăn phát đạt, đầy ắp hy vọng tương lai.
Cố Bình trải qua một phen rèn luyện bên ngoài, kết giao ít , khi về kinh càng Thiếu Đế trọng dụng, thăng Thủ lĩnh Thân Vệ Quân.
Sau sẽ luôn bên cạnh đế vương, cần xa rời đế đô nữa.
Nhắc đến Thiếu Đế, đề tài của Cố Bình khỏi chệch hướng: “Hoàng thượng chúng , tiết lộ với . Người xem trọng mã trường của ngươi. Sau ... Phỉ Phỉ, ngươi thể nên đại sự đó.”
Khâu Dương đang ở trong quan trường, Khâu Phỉ cũng đôi chút về cục diện triều chính.
Nghe lời , vui mừng mà ngược còn lo lắng, cau mày : “Chuyện của gấp. ...Bên cạnh Hoàng thượng quá nguy hiểm, An An, ngươi việc gì cũng cẩn thận.”
“Yên tâm yên tâm, còn là thằng nhóc ngớ ngẩn ngày xưa nữa . Đã hiểu rõ chuyện.”
Cố Bình chạm nhẹ vò rượu: “Nào nào nào, chuyện phiền lòng nữa, uống rượu thôi, uống rượu!”
Mắt đảo một vòng, Cố Bình khỏi bực : “Diệp Loan Loan, ngươi ăn nữa !”
Diệp Loan Loan bĩu môi, ăn xong một cái đùi gà: “Chỉ cho phép các ngươi nhỏ, ăn một cái đùi gà thì !”
Lời khiến hai cảm thấy hổ.
Cố Bình lấy một đĩa chân giò nướng đặt mặt nàng: “Không đủ ăn thì vẫn còn. Ngươi còn chuyện của nữa đấy.”
Diệp Loan Loan từ chối, thuận tay lấy một chiếc chân giò nướng.
Nàng nghĩ nghĩ , hình như bản chẳng gì đáng để .
Phỉ Phỉ mở mã trường, từng bước thực hiện giấc mơ. Cố Nhị thăng quan kinh thành, gần hơn một bước so với chí hướng ban đầu lập.
Vậy còn nàng?
Cứ ăn ăn uống uống chơi chơi, ngay cả một ngọn núi cũng từng đường đường chính chính chiếm lấy.
Nghĩ , nàng cảm thấy là vô dụng nhất .
Lúc chân giò nướng cũng chẳng còn thơm ngon nữa, Diệp Loan Loan ủ rũ đặt xuống, ngập ngừng : “Ta hình như... chỉ béo lên mà thôi.”
“Phụt ”
Cố Bình đập bàn lớn: “Diệp Loan Loan, ngươi vô dụng ! Béo lên ư? Để xem nào, thật sự béo lên ít... ha ha ha...”
“Cố Nhị, ngươi c.h.ế.t hả!”
Diệp Loan Loan bật dậy, nàng vô dụng thì , béo cũng .
Cố Nhị ...
Hắn đúng là ngứa đòn đ.á.n.h mà.
Sau một hồi náo loạn gà bay ch.ó chạy, sự can ngăn hết đến khác của Khâu Phỉ, hai mới chịu yên tĩnh .
Nhận thấy sự uất ức ẩn vẻ náo nhiệt của Diệp Loan Loan, Khâu Phỉ đưa mắt hiệu cho Cố Bình.
Lại rót đầy rượu cho Diệp Loan Loan, từ tốn khuyên giải: “Có vì cơm áo gạo tiền mà bôn ba vất vả, cũng vì thực hiện điều trong lòng mà dũng cảm tiến bước. Đời trăm vẻ, phân biệt cao thấp.”
“Diệp tỷ tỷ, ngươi là gì cả . Ngược , vì ngươi dám nghĩ dám , trong lòng hề hối tiếc, nên mới cần tìm kiếm điều gì nữa.”
“Đã như , sống vui vẻ hơn một chút, gì là ?”
Sau một tràng lời lẽ, tâm trạng Diệp Loan Loan cuối cùng cũng khá hơn chút, nhưng vẫn còn chút bực bội: “Ta như , liệu quá vô dụng ?”
Khâu Phỉ lắc đầu, kéo vạt áo Cố Bình.
Cố Bình đảo mắt, mở miệng một tràng: “Diệp Loan Loan, ngươi còn chuyện đại sự gì nữa chứ. Cần tiền tiền, cần , cần chỗ dựa... đại ca của ở đây, cả đế đô chẳng mặc ngươi ngang ngược ?!”
Diệp Loan Loan, “……”
Hình như đúng thật.
Nàng đường đường là Hồng nhị đương gia, nay thể ngang nhiên ở đế đô nơi quan khắp chốn.
Thế thì thành tựu quá lớn còn gì.
Lời đồn đáng sợ hơn hổ dữ.
Câu đặt ở đế đô, tuyệt khoa trương chút nào.
Cố Thanh Yến chẳng qua là ém nhẹm tin tức giải cổ công bố.
Ngoài các phiên bản lan truyền trời đất quá đáng đến mức ngay cả xuống giường cũng , thậm chí kẻ còn bảo là hồi quang phản chiếu.
Nói sách mách chứng, ít đều tin.
“Tĩnh Vương lôi kéo quá nửa của ngài, thế lực ngày càng lớn, quan hệ với Thừa Tướng cũng ngày càng căng thẳng. Mọi việc đều đang tiến triển theo kế hoạch của ngài.”
Cố Thanh Yến biểu lộ cảm xúc gì, khẽ gật đầu, lật xem các mật tín từ các phía truyền đến, bỗng nhiên nhíu mày: “Bên Cố Mặc xảy chuyện gì?”
Hôi Vũ cũng là khi giao tiếp với Ngân Quang đây mới Cố Mặc mượn tay Tề Uyển Nhi, âm thầm hiến sách cho Mộ Dung Hợi.
Mà vở kịch , chính là do chủ tử của .
Hắn bẩm báo: “Thuộc hạ tra qua. Tề cô nương và Tĩnh Vương quan hệ căng thẳng, lâu đến đạo quán. Gần đây, việc Tĩnh Vương đều do tự quyết định.”
Nghe , chuyện còn liên quan đến việc chủ tử trúng cổ. Tĩnh Vương đề bạt Trung Dũng Bá phủ, lôi kéo của chủ tử. Tề cô nương trách giữ đạo nghĩa, nghĩ đến tình cảm. Hai ý kiến bất đồng, nên mới trở mặt.
Hôi Vũ điều, những chuyện như việc cô nương khác bất bình cho chủ tử đương nhiên sẽ kỹ.
Làm rõ những chuyện ngu xuẩn liên tiếp là do Mộ Dung Hợi cá nhân . Cố Thanh Yến trầm ngâm một lát, gõ gõ tay vịn : “Thôi , thời cơ cũng gần đến. Nói với Cố Mặc, cần quản Tĩnh Vương nữa, cứ về phủ đợi tin tức là .”
“Vâng.”
Hôi Vũ rời lâu, Ngân Quang và Tiểu Thiên, những Đăng Châu điều tra vụ án t.h.u.ố.c thảo đ.á.n.h cắp, cũng trở về phủ.
Một hồi bẩm báo xong xuôi, qua nửa canh giờ.
Đa thông tin, đều chứng thực các sự kiện ghi trong sách mà La Hành Hổ gửi đến.
Ngoài , còn hai phát hiện đáng ngờ.
Thứ nhất là vụ án mất tích dân cư ở Đăng Châu.
Địa lý Đăng Châu kỳ lạ, một nửa là đất đai màu mỡ, một nửa là cát vàng. Thường xuyên các đoàn thương nhân hoặc qua đường lạc cát vàng mà mất mạng.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
gần nửa năm nay, các vụ án mất tích dân cư liên quan đến cát vàng ở Đăng Châu Châu Phủ, nhiều bất thường, hơn nữa từng vụ đều giải quyết.
Đây vẫn là những vụ báo án, hồ sơ ghi chép.
Hai khi điều tra ở Đăng Châu, từng gặp đến tìm . Nói rằng đợt lũ ở Tháp Châu, nhà qua đây thì mất tích, vì chứng cứ, Châu Phủ thụ lý.
Mà những nạn dân mất tích khi qua cát vàng như , ít.
Điểm trùng hợp là, đa d.ư.ợ.c thảo cũng từ nửa năm , một nửa đ.á.n.h cắp ở nơi .
Thứ hai là khi trở về kinh, tình cờ bắt gặp một vụ án Quỷ Hỏa.
Trên bình nguyên đất đai màu mỡ, quỷ hỏa bỗng dưng bùng cháy.
Cháy ròng rã cả một đêm, khi trời sáng, mặt đất chất đầy những t.h.i t.h.ể cháy đen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-noi-son-da/chuong-112.html.]
Mỗi t.h.i t.h.ể đều mặt mày dữ tợn, trông giống như ác quỷ.
Châu Phủ gọi đó là tà ma, phong tỏa tin tức bên ngoài, vội vàng kết án.
khi hai bí mật khám nghiệm tử thi. Trong t.h.i t.h.ể cháy đen còn sót d.ư.ợ.c liệu, thành phần của d.ư.ợ.c thảo đ.á.n.h cắp.
Cố Thanh Yến xong, trầm tư hồi lâu.
Cát vàng, quỷ hỏa, t.h.i t.h.ể cháy đen, Châu Phủ, mất tích dân cư, d.ư.ợ.c thảo...
Quả sai như liệu, đích thị là một vụ án lớn.
Tuy nhiên, mức độ nguy hiểm của nó, nghiêm trọng hơn nhiều so với dự đoán của .
“Điều tra, tra xét kỹ lưỡng.”
“Phía Châu Phủ thể là điểm đột phá, hãy điều tra trọng điểm.”
“Ngoài , điều động tất cả ám thám các nơi. Toàn lực tìm kiếm manh mối liên quan đến chuyện .”
“Mọi chuyện lớn nhỏ, đều bẩm báo cho .”
Giữa lúc phong vân biến hóa, Cố Thanh Yến đương nhiên thể rời kinh.
Vụ án d.ư.ợ.c thảo mất trộm bí mật điều tra gắt gao, đồng thời động thái trong triều cũng đang theo dõi sát .
Nghe Thiếu Đế nổi giận đập phá bài vở, la lối đòi tự chấp chính, triều thần vì thế mà nghị luận mấy ngày. Sau đó, tin đồn Thừa tướng điều cấm quân bảo vệ cung đình.
Khắp nơi đều khí thế phong vũ sắp đến.
Thư phòng Tư Viễn viện cũng ít .
Một ngày nọ, Cố Thanh Yến chắp tay lưng bước .
Chàng mang theo tập tranh và nặn bột đến Chí Võ viện.
Diệp Loan Loan mừng rỡ khôn xiết, hỏi, “Loan Loan dạo gần đây ở trong phủ ?”
Có nguồn vui bất tận , dù , nàng cũng chẳng ngoài .
thấy đặc biệt dặn dò, Diệp Loan Loan khỏi nghi hoặc.
Cố Thanh Yến xoa xoa đầu nàng, “Dạo gần đây bên ngoài sẽ loạn, chẳng gì vui .”
Chẳng mấy ngày , Đế đô liền xảy một đại sự chấn động.
Tĩnh Vương phản!
Hắn dẫn theo binh mã bộ binh nha môn, cùng nhiều võ tướng đầu hàng , một đường g.i.ế.c cung, giương ngọc khuyên song long lên tiếng xưng thiên mệnh sở quy, diệt trừ gian thần phò chính thống.
Khi , Thừa tướng cùng mấy vị văn quan đang trong điện thương nghị quốc sự.
Thấy Mộ Dung Hợi dẫn binh xông , tất cả đều biến sắc kinh hãi.
Thiếu Đế càng sợ hãi ôm lấy liên khóa, trốn long án, hoảng loạn kêu to với Trương Thừa tướng: “Cữu phụ cứu giá, cữu phụ cứu trẫm!”
Mộ Dung Hợi kẻ dây dưa lề mề.
Hắn cho cơ hội đàm phán nào, trực tiếp động thủ.
Cấm quân và phản quân kéo đến giao chiến chớp nhoáng, cục diện ngày càng hỗn loạn.
May mắn , An Vương nhận tin tức, chẳng mấy chốc vội vã dẫn Khâu Dương và Cận vệ quân đến, dẹp yên cung biến.
Mộ Dung Hợi bắt tống ngục.
May mắn là Thiếu Đế vệ quân bảo hộ, ngoài việc kinh hãi quá độ, hề hấn gì bên ngoài.
Riêng Thừa tướng, trong lúc hỗn loạn may trúng một mũi tên. Sau khi ngự y xem qua, ngài đưa về phủ dưỡng bệnh.
Một cuộc phản loạn kinh tâm động phách cứ thế hạ màn.
Các quần thần ngoài việc vẫn còn kinh hãi, thì khó nén sự hoang mang.
Đầu óc Tĩnh Vương lừa đạp là bay bổng mất ?
Nói phản liền phản.
Trước đây rốt cuộc là từ , khiến bọn họ loại ảo giác Tĩnh Vương “tài hoa và dã tâm cùng tồn tại”?
Nếu Trương Thừa tướng quần thần đang bụng bảo , nhất định sẽ mắng c.h.ử.i . Mộ Dung Hợi tài hoa ch.ó má gì!
giờ đây ngài chỉ thể giường bệnh rên rỉ than vãn, tiếc nuối vì bất cẩn.
Sớm Mộ Dung Hợi con ch.ó điên , sẽ lúc mấu chốt mà xích mích với mưu sĩ của , trực tiếp trò .
Ngài hà tất cài cắm cấm quân, kiềm chế vệ quân của Thiếu Đế.
Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình , một mũi tên trúng hai đích chẳng thơm ngon hơn ?
Trương Thừa tướng tự thấy bỏ lỡ cơ hội , nhưng nào Cố Thanh Yến lúc bí mật nhập cung, yết kiến Thiếu Đế Mộ Dung Kỳ.
“Hoàng thượng đêm khuya triệu gấp, là chuyện gì?”
Người đến, Mộ Dung Kỳ ánh mắt sáng rỡ. Lập tức nhảy khỏi long ỷ, chạy về phía .
Cố Thanh Yến tránh , động tác níu tay của Mộ Dung Kỳ liền trượt.
Người khô khan vỗ hai tay, “Trẫm, trẫm quên mất, ái khanh thích chạm .”
Cố Thanh Yến để ý đến hành động trẻ con của , hỏi một nữa, “Hoàng thượng triệu hạ quan, xảy chuyện gì?”
“Mộ Dung Hợi phản, áp giải Thiên Lao. Ái khanh liệu sự như thần, tự nhiên sẽ gì biến cố.”
Mộ Dung Kỳ cứ quanh quẩn bên cạnh Cố Thanh Yến.
Người ngẩng khuôn mặt trắng nõn mềm mại như bánh trôi nước, ánh mắt tràn đầy mong đợi , “Ái khanh, ái khanh, trẫm thế nào?”
“Hoàng thượng mượn việc tự chấp chính, khiến Thừa tướng cảnh giác, để lộ dấu vết điều động cấm quân cung.”
“Tĩnh Vương cũng vì thế mà lầm tưởng Thừa tướng ủng hộ Hoàng thượng tự chấp chính.”
“Hắn tính tình lỗ mãng, thấy hai thanh đao treo đầu hợp . Bước sai lầm chỉ là chuyện sớm tối.”
“Mộ Dung Hợi bắt, Thừa tướng thương mất nhân lực. Hoàng thượng , .”
Mộ Dung Kỳ lập tức nở nụ thật tươi, rõ ràng vui sướng thôi, còn xua tay , “Là ái khanh mưu tính phương pháp. Trẫm chỉ là theo, chẳng tính là gì.”
“Trẫm triệu ái khanh đến đây, là hỏi… chuyện tự chấp chính.”
Cố Thanh Yến , liền sang.
Mộ Dung Kỳ khỏi lo lắng xoa xoa tay, cứng rắn , “Theo, theo ý ái khanh, trẫm lúc đưa việc tự chấp chính, ?”
Tự chấp chính?
Cố Thanh Yến cau mày.
Suy nghĩ một lát, cúi bẩm báo, “Là hạ quan suy nghĩ chu . Nay Mộ Dung Hợi loạn, Hoàng thượng mượn việc đề nghị tự chấp chính, chính là thời cơ .”
“Có lời ái khanh, trẫm, trẫm yên tâm nhiều .”
Mộ Dung Kỳ gãi đầu, cúi đáp một lễ học sinh, “Chuyện tự chấp chính, vẫn cần thái phó trù liệu. Trẫm xin tạ ơn .”