Nương Tử Nơi Sơn Dã - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:53:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Loan Loan cầm rìu , nương theo ánh lửa mờ ảo, rõ đại khái tình hình.

Sáu bóng đang nhanh chóng lao về phía .

Phía bọn chúng, đặt ba chiếc lồng sắt lớn. Áp sát vách đá, gần như chìm nghỉm trong bóng tối, hòa một với hang đá.

Những nhốt trong lồng ?

Hóa “bọn chúng ”, là ý .

“Tiểu Phỉ, theo , theo sát nhé!”

Khi sáu ngày càng đến gần, Diệp Loan Loan siết chặt chiếc rìu lưỡi liềm. Cảm giác của nàng hề sai, những kẻ hề thở!

Khâu Phỉ lúc mới phát hiện thể hoạt động tự do, nhanh chóng dậy theo Diệp Loan Loan.

“Ta hiểu , Diệp tỷ tỷ ngàn vạn cẩn thận!”

Những kẻ mặt mày xám xịt, ngay cả khi nhắm mắt cũng toát vẻ tà dị. Lúc , con ngươi đỏ ngầu, bay tới như điên, hành động cuồng loạn. Chúng tỏa một luồng khí tức bất tường cực kỳ nguy hiểm.

Thân là kẻ tay trói gà chặt. Sự việc đến nước , điều y thể chỉ là kéo chân nàng mà thôi.

Tuy nhiên, điều đó thể đây?

Khâu Phỉ vô cùng rõ ràng, nếu y, Diệp Loan Loan sẽ động đến , tiến thoái lưỡng nan. Nếu y, Diệp Loan Loan sẽ lòng mang bận tâm, liên tục thương.

lời khuyên nàng từ bỏ y, mấy dâng đến cổ họng, y nghiến răng nuốt xuống.

Không y sợ c.h.ế.t.

Mà là y càng rõ ràng hơn rằng, dẫu , ngoài việc khiến Diệp Loan Loan phân tâm và tức giận, thì chẳng chút ích lợi nào cho cục diện hiện tại.

y thực sự… sắp trụ nổi nữa .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Mùi m.á.u tanh nồng nặc ngừng xâm nhập, những vệt m.á.u b.ắ.n từng chốc một.

Khâu Phỉ lắc lắc đầu, vẫn thể ngăn cảm giác choáng váng, thậm chí càng lúc càng nặng. Trong mắt y, bóng trùng trùng điệp điệp.

Chẳng mấy chốc, Diệp Loan Loan nhận sự bất thường phía .

Nàng tung một chiêu hư, đỡ lấy Khâu Phỉ đang lung lay sắp đổ, cấp tốc lùi mấy bước, “Tiểu Phỉ, ngươi ?”

Tựa Diệp Loan Loan, mùi m.á.u tanh ở chóp mũi càng nặng. Khâu Phỉ định gì đó, chợt liếc thấy những vết m.á.u sâu thẳm mà ngay cả bộ hồng y của nàng cũng che giấu nổi, cảm giác buồn nôn dâng thẳng lên cổ họng, sắc mặt y tức thì trắng bệch.

Lúc cần y .

Diệp Loan Loan cúi đầu liếc mắt một cái, hiểu rõ.

“Ta chuyện gì . Tiểu Phỉ ngươi đừng , đừng cử động bừa.”

Nàng suýt chút nữa quên mất, Khâu Phỉ chứng sợ máu.

Y tĩnh tâm , tránh xa máu.

Y thể tiếp tục nữa.

tình cảnh hiện giờ, sáu kẻ đang chặn lối động, từng bước ép sát.

Phải đây.

Nàng đây.

Sáu kẻ bám sát theo .

Thời gian cấp bách, Diệp Loan Loan nghĩ đối sách nào.

Nàng đành tạm thời đặt Khâu Phỉ xuống, che chắn y phía , một nữa dây dưa với đám .

Vì lo bên mà hở bên , cánh tay nàng cẩn thận trúng một đao.

Diệp Loan Loan ngược càng tỉnh táo hơn.

Cứ thế thì !

Chỉ g.i.ế.c c.h.ế.t những kẻ , mới là kết thúc.

Và chỉ khi Khâu Phỉ an , nàng mới thể dốc sức chiến đấu.

Trong hỗn chiến, Diệp Loan Loan quét mắt qua những chiếc lồng sắt lớn, chợt ánh mắt khẽ sáng lên.

Rìu lưỡi liềm bay ngang ngoài, tranh thủ một thở.

Nàng nhanh chóng mang theo Khâu Phỉ, nhảy lên đỉnh một trong những chiếc lồng sắt lớn đó.

“Tiểu Phỉ, ngươi hãy đây . Ta lát nữa sẽ đến đón ngươi. Rất nhanh thôi, chúng thể về nhà.”

Sắc mặt Khâu Phỉ vẫn tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi lạnh.

Y khoanh chân xuống, bất lực gật đầu, “Diệp… tỷ tỷ, cẩn thận.”

“Sẽ .”

Diệp Loan Loan vỗ vai y, xoay bay vút xuống. Từng bước chân vô cùng chuẩn xác, nàng lượt giẫm lên đầu sáu kẻ , bay vọt qua trung.

Nhóm sáu kẻ cuồng loạn đang lao về phía lồng sắt càng trở nên điên cuồng hơn.

Chúng lập tức đổi hướng, nhào về phía nàng.

Diệp Loan Loan vung rìu đón đánh.

Tình hình lạc quan như nàng .

Nếu những kẻ chỉ là do luyện công tẩu hỏa nhập ma, thì vẫn đến mức khiến nàng thấy khó giải quyết.

giờ đây, về việc bọn chúng là “ , Diệp Loan Loan cực kỳ nghi ngờ.

Bọn chúng đau, cũng chảy máu.

Thậm chí trong mắt thường, bọn chúng đao thương bất nhập.

Phải rằng, rìu lưỡi liềm của nàng là binh khí bình thường. khi c.h.é.m trúng những kẻ , cũng chỉ rách một lớp da mà thôi.

Đối đầu với một đám như

Dẫu phòng ngự của Diệp Loan Loan cao đến , rốt cuộc vẫn là xác bằng xương bằng thịt.

Trong động, mùi m.á.u tanh càng lúc càng nặng.

Diệp Loan Loan vẫn rìu rìu uy phong. Tuy nhiên nàng rõ ràng rằng, lực đạo còn như ban đầu.

Nếu tìm phương pháp đối phó, hoặc điểm yếu chí mạng của những kẻ .

Nàng sớm muộn gì cũng c.h.ế.t ở đây.

Khi sức cùng lực kiệt, cục diện bại định.

Đây là lời luận đoán của La thúc về công pháp của nàng , cũng là một lời cảnh báo.

Nàng phù hợp để tiếp tục sử dụng rìu lưỡi liềm.

Diệp Loan Loan chợt nhớ trận chiến đỉnh Thất Châu Sơn, khi đó tình cảnh khá tương đồng với hiện tại.

Cửu La Sát nối gót xông lên, Cuồng Táo Lục Nhân Tổ chẳng mệt mỏi. Mà cách nàng ứng phó, cũng là sức lực dần cạn.

nàng từng ác chiến suốt một đêm đỉnh Thất Châu Sơn...

Diệp Loan Loan nghĩ, lẽ nàng cần thêm một món binh khí.

Một món binh khí mà trong động đá , nhưng thể tự chế tạo .

Diệp Loan Loan thu hồi ánh mắt về phía lồng sắt lớn, lập tức thực hiện liên tiếp mấy cái nhào lộn về phía , tránh thoát công kích, thuận thế nhặt lấy sợi dây thô dùng để cởi trói cho Khâu Phỉ.

Qua thêm mấy chiêu với Cuồng Táo Lục Nhân Tổ, nàng tìm thấy một kẽ hở, quấn Loan Nguyệt Phủ sợi dây thô vung mạnh .

Cho đến khi nó móc chặt chiếc lồng sắt lớn nhất, cách Khâu Phỉ xa nhất, đó nàng đột nhiên giật mạnh về phía .

Chiếc lồng sắt lảo đảo giữa trung nửa vòng, một nữa chặn Cuồng Táo Lục Nhân Tổ. Diệp Loan Loan thừa cơ vận hết sức bình sinh, dùng Loan Nguyệt Phủ nhanh chóng chặt đứt một thanh lan can sắt dài, cuối cùng đập cho đầu thanh sắt nhọn hoắt.

Một cây trường thương phiên bản thô sơ, đời!

Chẳng xa, Diệp Loan Loan trong nháy mắt lấy sự tự tin, khí thế cũng theo đó mà dâng cao.

Trường thương trong tay, thiên hạ .

, thương pháp của nhà nàng, cùng một loại với Nhạc Hầu. Có thần tượng gia trì, lẽ nào đối phó mấy thứ quỷ ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-noi-son-da/chuong-115.html.]

Sự thật chứng minh, Diệp Loan Loan tự tin thái quá.

Thương pháp đến mấy, nhưng đúng y như câu "đao thương bất nhập".

Lồng sắt vốn là sắt thường, chọc Cuồng Táo Lục Nhân Tổ, ngay cả da cũng rách, giống như gãi ngứa .

việc đổi sang trường thương cũng vô dụng.

Thương pháp lấy sự khinh xảo linh hoạt mà thắng, Diệp Loan Loan thể lựa chọn đ.á.n.h xa, giảm bớt sát thương, bảo thể lực.

Sau đó, tiếp tục tìm kiếm và thăm dò mạng môn của Cuồng Táo Lục Nhân Tổ.

Chẳng mấy chốc, Diệp Loan Loan một phát hiện bất ngờ, "Đèn tối đèn tối. Sao nghĩ điều chứ."

Mặc kệ đó là quỷ, mũi mắt của con , thì sống theo cách của con .

Nàng mới tin thật sự kẻ đao thương bất nhập, thể đ.á.n.h đổ .

Diệp Loan Loan một cái diêu tử phiên , trường thương đưa . Đâm thẳng hốc mắt một tên. Sau đó dùng sức đẩy mạnh, dồn hết lực đ.â.m .

Không xuyên thủng đầu, ngược tên đó nắm chặt trường thương. Diệp Loan Loan dựa thiên phú thần lực mà hiểm thắng một chiêu, giữ món binh khí mới chế tạo.

dường như nàng chọc tổ ong vò vẽ, tên đó cuồng hóa. Chiêu thức, bộ pháp càng thêm nhanh nhẹn, hung ác.

Diệp Loan Loan cũng trở nên hung hãn, thì cho trót, tìm cách để đ.â.m con mắt còn của .

Một phen tử chiến kịch liệt, Diệp Loan Loan cuối cùng cũng hạ gục một tên.

Mạng môn tìm đúng .

vết thương nàng, cũng ngày càng nặng.

Ánh lửa chỉ chiếu sáng một khoảnh đất bằng bàn tay.

Trong tầm mắt của Khâu Phỉ, chỉ thấy một vùng mờ mịt, chẳng thể rõ bất cứ thứ gì.

Y chỉ thể tiếng đ.á.n.h .

Sau đó, ngay cả tiếng đ.á.n.h cũng dần tắt lịm.

“Diệp tỷ tỷ?”

“Diệp tỷ tỷ…”

Sự im lặng c.h.ế.t chóc.

Trong động đá vang vọng tiếng y hô hoán.

Khâu Phỉ còn thể yên.

Y xuống đất, quá cao, thể nhảy.

đây là một cái lồng sắt.

Khâu Phỉ nhanh chóng xoay , ôm chặt một thanh chắn sắt, vội vàng trượt xuống đất, chạy về phía nơi tiếng đ.á.n.h vang lên.

Vượt qua từng t.h.i t.h.ể một, y thậm chí dám tiến thêm nữa.

Vệt m.á.u đỏ tươi , quá đậm, quá chói mắt.

Cổ họng Khâu Phỉ gần như nôn ọe, y , chứng sợ m.á.u của sắp tái phát.

sự hoảng loạn, tim đập nhanh, thậm chí tay chân lạnh ngắt của y, tuyệt nhiên chỉ vì sợ máu.

Người đang gục ở đó, là bằng hữu của y, là Diệp tỷ tỷ của y.

Nàng nên như .

Không, nàng sẽ mà.

Nàng sẽ … sẽ c.h.ế.t.

Khâu Phỉ nắm chặt hai tay, vội vã chạy tới.

Diệp Loan Loan đẫm máu, nhắm mắt đó.

Y nên gọi nàng thế nào, cuối cùng chạm nhẹ mu bàn tay dính m.á.u của nàng, “Diệp tỷ tỷ, Diệp tỷ tỷ nàng tỉnh .”

Diệp Loan Loan chút phản ứng.

Mắt Khâu Phỉ mờ vì nước, run rẩy đưa tay thăm dò thở của nàng, vô cùng yếu ớt.

Nước mắt lập tức rơi xuống mu bàn tay Diệp Loan Loan, Khâu Phỉ c.ắ.n răng, “Diệp tỷ tỷ hãy cố gắng lên, bây giờ sẽ đưa nàng tìm đại phu!”

Vừa đỡ Diệp Loan Loan lên lưng, Khâu Phỉ thể kiềm chế cổ họng, cúi nôn khan.

Y liền đưa tay tự tát một cái, khóe mắt đỏ, ánh mắt mang theo vẻ hung ác, “Khâu Phỉ ngươi hãy nhớ kỹ, đừng đến chuyện chóng mặt nôn, ngay cả khi c.h.ế.t, cũng chọn lúc !”

Ra khỏi động đá, Khâu Phỉ vội vã tìm đường khỏi rừng.

Y cõng Diệp Loan Loan, thể thấy tình trạng của nàng. Tay chân y lạnh ngắt, cũng thể thăm dò nhiệt độ cơ thể Diệp Loan Loan.

Khâu Phỉ chỉ thể ngừng chuyện với nàng, hy vọng nhận một chút phản hồi.

“Diệp tỷ tỷ, nàng vẫn luôn tìm bạn cho Nhục Đa Đa ? Ta chọn một con ngựa , lát nữa, nàng hãy xem giúp nó.”

“Diệp tỷ tỷ, nàng còn hứa sẽ mời và Phỉ Phỉ Mân Châu chơi. Nàng là một nữ hiệp lừng danh, giữ lời đúng ?”

“Diệp tỷ tỷ, thực Phỉ Phỉ thích nàng, vẫn luôn lén lút khoe khoang với , chuyện nàng sẽ tẩu tẩu của nó.”

“Diệp tỷ tỷ, Cố đại nhân vẫn đang đợi nàng ở phủ đấy. Chàng vẽ những cuốn họa bản nàng thích nhất, nặn những hình Nhạc Hầu nàng yêu thích…”

“Diệp tỷ tỷ, nàng về nhà . Ta đưa nàng về ?”

Từng lời thốt , từng giọt lệ rơi xuống đất.

Bỗng nhiên, lưng y động tĩnh.

“Được.”

Diệp Loan Loan xoay đầu, mắt hé một khe, vô lực khép , khẽ , “Ta nhớ Cố Diên Chi .”

Thập Lý Lâm.

Thân vệ, ám vệ của Phụ Quốc Công phủ, cùng với của Khâu phủ, đang khắp nơi tìm kiếm.

Còn Cố Thanh Yến, lúc lo lắng như lửa đốt.

Đứa thư đồng nhà họ Khâu ngu ngốc đến cực điểm, mảnh giấy rõ ràng là hướng về Diệp Loan Loan, đến Phụ Quốc Công phủ, cố tình tìm Khâu Dương .

Khâu Dương nếu ở trong thành thì còn gì, nhưng hôm nay đang ở quân doanh luyện binh.

Cứ về về như , đợi đến khi Khâu Dương báo tin Diệp Loan Loan gặp chuyện, lỡ mất bao nhiêu thời gian.

Vội vã len lỏi giữa những khối đá kỳ lạ, ánh mắt Cố Thanh Yến chợt ngưng đọng.

Khâu Dương theo sát phía , cũng ngây tại chỗ.

Hắn nên kinh ngạc khi thấy thất của , vốn sợ máu, áo quần dính m.á.u bước tới. Hay là kinh ngạc, vì đang cõng một đầy m.á.u sống c.h.ế.t rõ.

Sững sờ chỉ trong chớp mắt, Cố Thanh Yến mím môi, bước nhanh lên phía .

Người vốn luôn yêu sạch sẽ .

Đã từng ôm một cô nương dính máu.

Khẽ gọi, “Loan Loan?”

cô nương nhỏ mở đôi hạnh nhãn xinh của , cũng cong lên khóe môi rạng rỡ của nàng.

Nàng tĩnh lặng, chút động tĩnh.

Cố Thanh Yến cụp mắt, khàn giọng , “Là đến muộn .”

“Loan Loan, nàng đừng để ý đến .”

Người vốn bao giờ chịu yếu đuối .

Đã cúi đầu của , cầu xin câu trả lời của cô nương nhỏ.

Cố Thanh Yến nghẹn ngào, “Ta, sợ hãi.”

Người vốn luôn trấn tĩnh, trầm , trí tuệ .

Cứ như , sợ hãi mất .

 

Loading...