Nương Tử Nơi Sơn Dã - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:53:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

CHỈ CÓ MÌNH NÀNG

Diệp Loan Loan tỉnh dậy, liền thấy một đang sấp bên mép giường.

Y phục nhăn nhúm, đầu tựa đôi bàn tay đang nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng.

Cả y như viên ngọc mất linh khí .

“Cố Diên Chi?”

Giọng nàng khàn khàn, quá vang, quá trong trẻo.

Cố Thanh Yến chợt ngẩng đầu.

Vừa vặn thấy đôi hạnh mâu , đang nghi hoặc y.

Lần , cuối cùng còn là ảo giác nữa.

“Tỉnh ?”

“Ta rót cho nàng chén nước, sẽ ngay.”

Giọng y, còn khàn hơn cả nàng.

Đôi mắt y, đỏ như thỏ.

Y lảo đảo bước tới bên bàn rót nước, vội vàng chạy về bên giường. Nước vương ướt mu bàn tay và ống tay áo, y cũng để ý.

Phong độ, nghi thái, tất cả đều vứt mất.

Cứ như thể biến thành một khác .

Diệp Loan Loan nhấp ẩm họng, tò mò chằm chằm y.

“Loan Loan nàng cảm thấy thế nào, cơ thể chỗ nào khỏe ? Ta tìm đại phu cho nàng, sẽ ngay…”

“Không cần cần.”

Thấy Cố Thanh Yến cứ như con , xuống lên, Diệp Loan Loan vội vàng kéo y .

Hoạt động vài cái tay chân, nàng toe toét , “Dai sức lắm, cần phiền phức. , ngủ bao lâu ?”

Cố Thanh Yến như đủ, ánh mắt dày đặc rơi nàng, “Mười tám canh giờ hai khắc.”

Diệp Loan Loan tặc lưỡi, độ chính xác thể sánh bằng khắc lậu.

“Vậy Cố Diên Chi , đôi mắt của …” Chẳng lẽ là thức đêm .

“Không .”

Cố Thanh Yến lấp lửng.

Thấy chén rỗng nàng đặt bên cạnh, y vội vàng dậy , “Ta rót nước cho nàng.”

Diệp Loan Loan kịp ngăn .

Nhớ đến giọng khàn khàn của y, nàng vươn cổ nhắc nhở, “Đừng quên rót cho chính một chén nữa.”

Hai cùng uống .

Diệp Loan Loan chợt mở miệng, “Cố Diên Chi, chuyện với .”

Cố Thanh Yến nâng chén , về phía nàng.

Diệp Loan Loan về Thập Lý Lâm, “Cố Diên Chi , động đá ở Thập Lý Lâm tối. Ta ở đó gặp một đám quái vật, chảy máu, đau, cũng đ.á.n.h đổ .”

Dưới vẻ miêu tả nhẹ nhàng, là cảnh tượng sát cơ tứ phía.

Bàn tay Cố Thanh Yến nắm chặt chén, siết đến trắng bệch.

tin, cố chấp tin tà.”

Diệp Loan Loan nhếch cằm lên, “Sau đó, bọn chúng đều tiêu diệt sạch.”

“Khi đó, cùng với những con quái vật . Mũi mùi m.á.u của chính .”

một chút cũng cử động. Dường như xương cốt đập nát từng mảnh, như m.á.u sắp chảy cạn. Ta cảm thấy sắp c.h.ế.t .”

Cố Thanh Yến mím chặt môi, lặng lẽ nắm lấy tay nàng. Ánh mắt y đau xót, nhiều hơn là sự tự trách.

Diệp Loan Loan đắm chìm trong hồi ức lúc đó, y, “Có lẽ sắp c.h.ế.t chăng, nhớ nhiều chuyện, nhớ nhiều .”

“Nghĩ nghĩ , phát hiện nếu thực sự c.h.ế.t . Nương còn cha bầu bạn, Tiểu Phỉ và Cố Nhị cũng thể bạn. Chỉ Cố Diên Chi , nghĩ thông.”

“Ta nghĩ thông. Giả sử cũng sẽ đau lòng vì , cái gì cũng thích tự gánh vác, ai thể an ủi ? Nếu đau lòng vì , những cuốn họa bản và những nộm của , đều sẽ dành cho một khác ?”

Cố Thanh Yến lắc đầu, nghẹn ngào , “Không . Chỉ nàng thôi.”

Diệp Loan Loan rút tay y đang nắm trong lòng bàn tay , đặt lên lồng n.g.ự.c nàng, rạng rỡ, “Cố Diên Chi , lúc ý nghĩ cuối cùng của , là sống. Ta gặp . Lúc đó động đá tối, yên tĩnh. Ta thấy nó đập nhanh.”

“Nhanh như bây giờ .”

Diệp Loan Loan thể diễn tả cảm giác .

Trái tim nàng, giống như một hộp tròn khóa bởi nhiều xiềng xích. Từ khi “mong ước cả đời là nàng”, hoặc thậm chí sớm hơn một chút, từ khi đừng gọi là ca ca” thì, từng chút một, từng lớp một đang mở .

“Cố Diên Chi, lẽ, thích .”

Cố Thanh Yến trực tiếp nàng, gần như dám tin tai .

Cố Diên Chi

Ta lẽ

thích

Trong đầu y, trong tim y, câu lặp lặp .

Cố Thanh Yến hít sâu một , chằm chằm nàng , “Loan Loan, từng nàng dũng cảm ?”

“Có, nhiều .”

“Lần giống.”

Cố Thanh Yến kéo tiểu cô nương với vẻ mặt thấp thỏm lòng, vuốt ve mái tóc nàng, thành kính : “Loan Loan, cám ơn nàng. Cám ơn nàng nguyện ý một nữa trở về bên .”

Thương gân động cốt cần trăm ngày để hồi phục.

Huống hồ Diệp Loan Loan còn chịu ít nội thương ngoại thương.

Muốn chạy nhảy khắp nơi ư?

Trong thời gian ngắn thì đừng mơ mộng hão huyền.

May mà đây nàng giảm cân, còn tích trữ kha khá tập tranh, đủ để g.i.ế.c thời gian một lúc. Lại Khâu Phỉ và Cố Bình thường xuyên đến bầu bạn, những ngày tháng cũng quá khó khăn.

Về phần Cố Thanh Yến, y đương nhiên điều tra rõ tai họa vô cớ mà tiểu cô nương gặp .

Ngày hôm đó, ám vệ theo dấu vết m.á.u đuổi tới hang đá. Trong hang chỉ còn lồng sắt và dấu vết giao chiến, hề thấy t.h.i t.h.ể của quái vật phát điên mà Khâu Phỉ và Diệp Loan Loan nhắc đến.

Sự tình càng lúc càng trở nên phức tạp.

Cố Thanh Yến sai điều tra từ mũi tên.

Mà cùng lúc đó, vụ án trộm d.ư.ợ.c liệu điều tra tới Đế đô, tới phủ Thừa tướng, và liên quan đến quái vật phát điên.

Còn gì mà hiểu nữa chứ.

Trương lão tặc rõ ràng là đang cảnh cáo y!

Trương lão tặc dám, dám lấy tiểu cô nương để cảnh cáo y!

Cố Thanh Yến giận đến sôi máu.

lúc , Khôi Vũ bắt về một .

Chính là bí ẩn .

Ngày , kẻ dùng cái c.h.ế.t của phụ soái y để dẫn dắt y điều tra về thiết đạn. Nay nhắm vụ án trộm d.ư.ợ.c liệu, Cố Thanh Yến hề thấy lạ chút nào.

lúc , đối với những chuyện liên quan đến Trương lão tặc, y cạn kiên nhẫn.

“Tự Khanh đại nhân, đại nhân cần như .”

Người bí ẩn khẽ lay động xiềng xích, mặt hề lộ chút sợ hãi nào khi trói giá hình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-noi-son-da/chuong-116.html.]

“Bổn quan thời gian đôi co với ngươi.”

Nhà lao âm u, Cố Thanh Yến vỗ một chưởng lên tay vịn. Đôi mày lạnh lẽo càng thêm vài phần băng giá: “Ngươi rốt cuộc là ai? Chuyện năm Hiền Trị thập thất niên, liên quan gì đến ngươi?!”

“Ta ư? Ta là kẻ lấy mạng ch.ó của Trương tặc.”

Thỏ khôn c.h.ế.t, ch.ó săn mổ thịt.

Người bí ẩn khẩy, câu khi xưa y hiểu thấu đáo chứ.

Y vì Trương tặc mà dốc hết tâm can, kẻ lòng lang sói như Trương tặc qua cầu rút ván, diệt cỏ tận gốc.

Người , quỷ quỷ, trốn đông trốn tây bao nhiêu năm nay. Y chỉ vì báo thù diệt môn.

Đã từng ám sát, từng vạch trần. Đáng tiếc Trương tặc bên cao thủ như mây, triều đình một tay che trời. Lần nào cũng thoát c.h.ế.t trong gang tấc, chờ thời cơ hành động tiếp.

Cố Thanh Yến đây, y chú ý tới từ vụ án đất đai Linh Châu. Dám đối đầu với Trương tặc, còn khiến y chịu thiệt thầm, tài năng thủ đoạn đương nhiên thiếu.

Tuy nhiên, kẻ tay, đủ lợi thế, và đòn trúng đích. Thủy tai Lạc Châu chính là một điểm đột phá cực .

Chỉ là, điều khiến y vô cùng thất vọng là, Cố Thanh Yến cuối cùng chọn cách ém nhẹm chuyện thiết đạn.

Cho đến vụ án trộm d.ư.ợ.c liệu.

Khi phát hiện Cố Thanh Yến cũng đang ngầm điều tra, y mới hiểu đây lầm .

Đã như , tin tức thể thúc đẩy mạng sống của Trương tặc, y vui lòng báo cho Cố Thanh Yến.

Ngẩng đầu Cố Thanh Yến, bí ẩn : “Năm xưa Tiên đế trọng võ, tình cảm với Cố soái như ruột thịt. Trương Nghĩa Ân sinh lòng đố kỵ, bèn mượn tay Không Cốc tộc, thi hành độc kế. Bằng chứng đại nhân , nay trong tay .”

“Ngươi chứng cứ gì?”

Ánh mắt Cố Thanh Yến đen thẫm, tựa như bão tố sắp nổi lên.

Người bí ẩn khẽ lắc lư xiềng xích.

Cố Thanh Yến liếc mắt sang bên cạnh. Ngân Quang hiểu ý, tiến lên cởi trói.

“Ta sớm , Tự Khanh đại nhân cần như .”

Người bí ẩn xoa cổ tay, bệt xuống đất: “Bức thư tiết lộ bố trí binh lực năm đó, vẫn còn lưu giữ, đó là vật chứng. Còn , bộ tướng của Trương tặc năm xưa, là nhân chứng.”

“Trương tặc càng xóa sạch những chuyện đây, càng vạch trần chúng .”

Người bí ẩn nhướng mày, sợ vẻ mặt lạnh lùng của Cố Thanh Yến, hỏi: “Nghe đại nhân từng giao hảo với Hiếu Nhân Thái tử, c.h.ế.t vì bạo động của dân tị nạn?”

Năm xưa Hiếu Nhân Thái tử phụng mệnh kinh thành cứu tế, nào ngờ nơi đó bùng phát dịch bệnh tai ương.

Sau đó Đế đô nhận tin tức, dân tị nạn phẫn nộ, Thái tử gặp nạn.

Khi Hiếu Nhân Thái tử sắp lâm chung, để ngăn chặn dịch bệnh lây lan về Đế đô, hạ lệnh hỏa táng t.h.i t.h.ể của , chôn cất ngay tại chỗ.

Một đời trữ quân, thể quy táng Hoàng lăng, yên nghỉ nơi đất .

Cố Thanh Yến nhắm nghiền mắt, lạnh giọng : “Trương Nghĩa Ân sai tử sĩ giả dạng dân tị nạn, ám sát Hiếu Nhân Thái tử. Chuyện bổn quan sớm .”

Sau khi ngôi vị trữ quân bỏ trống, Trương Nghĩa Ân đẩy Mộ Dung Kỳ, khi còn là một đứa trẻ sơ sinh, lên .

Sau đó, các hoàng tử còn kẻ c.h.ế.t phế.

Dã tâm của Trương Nghĩa Ân hiệp Thiên tử lệnh Cửu Châu, rõ như ban ngày.

“Quả nhiên. Hợp tác với Tự Khanh đại nhân, tại hạ chắc chắn sẽ thất vọng.”

Người bí ẩn tùy ý chắp tay, “Để bày tỏ thành ý, tại hạ đây còn một tin tức mới nhất gửi tới Tự Khanh đại nhân.”

“Dưới trướng Trương tặc một kẻ tên Hắc lão, lấy m.á.u trong hang đá Thập Lý Lâm để nuôi dưỡng d.ư.ợ.c nhân điên loạn. Theo lời , m.á.u của tiểu cô nương bên cạnh Tự Khanh đại nhân, thể loại bỏ chứng cuồng loạn, khiến d.ư.ợ.c nhân tiến hóa. Tự Khanh đại nhân hãy cẩn thận.”

“Hắn dám!”

Cố Thanh Yến phất tay áo dậy, cơn giận bùng lên: “Thật sự cho rằng bổn quan sợ !”

Bước mấy bước, y bí ẩn, với Ngân Quang: “Giải kẻ mật lao, lệnh của bổn quan, ai cũng tự ý đến gần.”

Người bí ẩn ngày dùng việc nổ quan thuyền để khiến y chú ý đến thiết đạn. Khó mà ngày nào đó, y cũng sẽ lợi dụng việc m.á.u của tiểu cô nương điều đặc biệt mà loạn.

Việc định, kẻ tạm thời còn thể g.i.ế.c, cứ ngoan ngoãn đợi trong mật lao .

Cố Thanh Yến siết chặt hai bàn tay, bước từng bậc thang lên.

Vẻ mặt y như phủ sương lạnh, đôi mắt sâu như vực mực, nghiến răng tự nhủ: “Trương Nghĩa Ân, ngươi nên động nàng .”

Ánh đèn tường chập chờn.

Trong khí dường như sát ý cuồn cuộn.

Gió lạnh căm căm.

bách quan sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng.

Chẳng ai , Cố Diêm Vương vốn dĩ luôn ngầm tung đao trong lúc , vì gần đây tính tình đại biến, hành sự còn kín đáo như .

Dường như là x.é to.ạc mặt nạ với Thừa tướng.

Cũng chính lúc , bách quan mới giật nhận thế lực của Cố Diêm Vương, thế mà lớn mạnh đến mức .

Những trọng lượng lớn, Lão Thái phó, Khâu Tam tướng quân, Hình Bộ Thượng thư, Hộ Bộ Thượng thư, ngay cả Công Bộ Thượng thư mới nhậm chức cũng là của y.

Còn những chức vị hiển hách, nhưng thể coi thường, như Kinh Triệu Doãn, Thiếu Đế vệ thủ lĩnh Cố Bình...

Đại cục thế núi đổ mưa dập.

Trong chốc lát, triều đình phong thanh hạc lệ.

Những quan viên về phe nào, ai nấy đều chỉ mong cống hiến hết công trình chính đang diễn sôi nổi, dù là sửa đường bắc cầu, giúp khuân vác nhạc khí, cũng còn an hơn là ở đại điện.

Và cùng với những cuộc đấu pháp liên tiếp, Cố Thanh Yến dần dần nhổ từng chiếc lông vũ của Trương Nghĩa Ân. Kẻ đang giữa vòng xoáy, sắc mặt vô cùng khó coi.

Đến bước , nếu y còn , thì ngần năm sống uổng phí .

Cố Thanh Yến tên tiểu tử ngay từ đầu, chính là cố ý giúp đỡ Mộ Dung Hợi. Lợi dụng Mộ Dung Hợi che mắt , dẫn dắt Mộ Dung Hợi đối đầu với y. Mượn sức mạnh của y, phá vỡ thế trận của y.

Nay một nữa tấn công mạnh mẽ…

Từ đầu đến cuối, tên tiểu tử đều ý định phò tá Thiếu Đế.

Chưa từng nghĩ, một ngày y lật thuyền trong rãnh thoát nước, một tên tiểu tử bức đến tình cảnh khốn đốn như .

“Tốt, lắm!”

Trương Nghĩa Ân nghiến răng nghiến lợi, đó một ngụm m.á.u già phun , ngất xỉu tại chỗ.

Bách quan tin Thừa tướng khí cấp công tâm, cộng thêm vết thương do tên tái phát, bèn cáo giả triều đình, dưỡng thương tại biệt viện suối nước nóng ở ngoại ô kinh thành, khỏi thở dài. Ai nấy đều cảm thán Thừa tướng rốt cuộc già .

Cố Thanh Yến đối với chuyện chỉ khẩy.

“Bên biệt viện suối nước nóng, tăng thêm canh chừng.”

Tiểu Thiên lĩnh mệnh mà : “Nặc.”

Cố Thanh Yến Khôi Vũ, nhíu mày : “Tung tích của d.ư.ợ.c nhân, điều tra ?”

“Đều là mồi nhử do Thừa tướng cố ý để , vẫn đang khẩn trương truy tìm.”

“Mau chóng.”

“Nặc.”

Khôi Vũ dám chần chừ, vội vã rời .

Cố Thanh Yến bước đến cửa sổ, phóng tầm mắt xa: “Phòng thủ của Chí Võ Viện, vạn lơi lỏng.”

Trương lão tặc nếu thật sự c.h.ế.t tâm, thì dám hết đến khác, nhắm tiểu cô nương chứ?

Ngân Quang cạnh , mặt khỏi hiện lên chút do dự, thần sắc rối rắm : “Chủ tử, thuộc hạ theo lệnh của , phái ít bảo vệ Loan Loan cô nương. mỗi …”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Mỗi thích khách đến, nàng động tĩnh còn tích cực hơn cả chúng .”

“Lại còn , chuyện báo thù , nàng tự mới sảng khoái. Thuộc hạ thật sự khuyên nổi…”

“Nàng chơi trò của nàng , các ngươi canh gác việc của các ngươi. Không cần khuyên ngăn.”

Gió lạnh xoáy tròn, cuốn bay vạt áo của Cố Thanh Yến. Y chắp tay thẳng, khóe môi khẽ cong: “Mùa đông năm nay, lạnh như những năm nữa .”

 

Loading...