Nương Tử Nơi Sơn Dã - Chương 117
Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:53:38
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
PHU CƯƠNG BẤT CHẤN
Chỉ còn vài ngày nữa là đến Giao Thừa.
Một trận tuyết lớn bay lả tả rơi xuống.
Các quan viên từ các châu cùng với bá tánh từ Đế đô đến quan lễ, ai nấy đều ngừng khen ngợi rằng tuyết lành báo năm .
Ngoài cung đèn lồng giăng mắc, khí vui tươi hân hoan.
Trong cung cũng đổi diện mạo, khí hừng hực.
Trong đại điện, nơi cấm nhàn rỗi lui tới, Mộ Dung Kỳ mặc long bào mới tinh, đầu đội mười hai miện lưu quan, căng thẳng kéo kéo ống tay áo: “Lão sư, Trẫm, Trẫm thật sự thể chính ư?”
Cố Thanh Yến bước đến gần, chỉnh miện lưu quan cho y: “Mũ miện Đế vương gánh vác vạn dân. Từ nay về , Kim thượng tự giữ vững nó.”
Mộ Dung Kỳ ôm hai bên mũ miện, liên tục gật đầu: “Trẫm hiểu, hiểu .”
Cố Thanh Yến khỏi khẽ thở dài.
Hiếu Nhân Thái tử là viên ngọc quý , đối với Thiếu Đế, y khó tránh khỏi việc đặt kỳ vọng quá cao.
Thôi .
Sau khi chính, vẫn còn thời gian để từ từ dạy dỗ.
“Trẫm mời Cữu phụ đến quan lễ, nhưng thoái thác thể rời giường. Lão sư, Cữu phụ thật sự nuôi nhiều d.ư.ợ.c nhân đao thương bất nhập ?”
Nhắc đến d.ư.ợ.c nhân vẫn rõ tung tích, Cố Thanh Yến khẽ nhíu mày.
Sự lo lắng của Mộ Dung Kỳ, y nào .
Chỉ là…
“Đại điển chính hai ngày , thế tất tiến hành.”
Đại điển chính đầu tư lượng lớn nhân lực vật lực, càng tám phương đến chúc mừng. Nếu triều lệnh buổi sáng ban buổi tối đổi, chuyện chắc chắn sẽ trở thành một khuyết điểm lớn trong chính sự của Mộ Dung Kỳ.
Thấy Mộ Dung Kỳ bất an xoa xoa bàn tay, Cố Thanh Yến liền an ủi: “Kim thượng cứ yên tâm chuẩn . Những chuyện còn , thần đây.”
Khuôn mặt nhỏ mềm mại như đám mây lập tức vui tươi trở .
Mộ Dung Kỳ chắp tay, cung kính hành lễ theo nghi thức học trò: “A Kỳ tạ ơn lão sư.”
Khi Thiếu Đế đăng cơ, bất quá chỉ là một hài tử ngây thơ.
Bởi đại điển chính , tổ chức vô cùng long trọng.
Bái Thái Miếu, tế Thiên Đàn.
Được bách quan triều bái, nhận phúc lộc vạn dân.
Nghi lễ đại điển trang nghiêm, đến đêm dần dần cũng trở nên náo nhiệt.
Trong cung yến tiệc vui vẻ, pháo hoa trời rực rỡ, chợ đêm dân gian huyên náo.
Không ai chú ý
Góc tường thành, bỗng nhiên thêm vài quả cầu sắt lớn.
Ngoài cửa thành, lớp tuyết trắng xóa, dường như thứ gì đó đang run rẩy.
Nguy hiểm lặng lẽ kéo đến.
Lúc , cung yến đang lúc nồng nhiệt.
Bách quan nâng chén đổi ly.
Sau tiếng nổ long trời lở đất, màn đêm đúng lúc nở rộ vài đóa pháo hoa đặc biệt.
Có quan viên say rượu , pháo hoa đặc biệt quả nhiên khác biệt.
Giống như sấm sét .
Và nhóm đầu tiên nhận sự bất thường, như Cố Thanh Yến, Khâu Dương, Mộ Dung Quyết…, đều vô thức dậy, về phía nơi phát tiếng động.
Chính là các cửa thành.
Khâu Dương lập tức xin lui Mộ Dung Kỳ: “Kim thượng, cửa thành điều dị thường, kính xin cho phép thần dẫn binh dò xét.”
Cố Thanh Yến cũng : “Thần cùng Khâu tướng quân cùng , mong Kim thượng ân chuẩn.”
Mộ Dung Kỳ về phía Cố Thanh Yến, chút yên: "Cửa thành xảy chuyện, Khâu tướng quân một ?"
"Việc e rằng chuyện nhỏ."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Kim thượng cần lo lắng, trong cung Thân vệ quân của , ..." Cố Thanh Yến liếc Mộ Dung Quyết, "Huynh trưởng của , An Vương cũng đang ở đó."
"Vậy, thì..." Mộ Dung Kỳ dường như yên tâm ít, ngập ngừng mở lời, "Cố khanh gia cũng cẩn trọng. Đi sớm về sớm."
Cố Thanh Yến quả nhiên đoán sai.
Trừ Đông môn , các chỗ khác hoặc là dây cháy chậm ẩm ướt, hoặc là pháo câm.
Ba cửa thành còn , tường đều nổ tung thành những vết nứt dài đủ cho qua .
Những d.ư.ợ.c nhân ẩn trong tuyết bao lâu, tiếng nổ lớn, lượt bò dậy tiến thành.
Vừa vặn các tướng sĩ tuần phòng phát hiện khi kịp thời tới nơi vì thấy sự bất thường, lập tức giao chiến.
Khi Cố Thanh Yến tới, tình hình chiến sự ở cửa thành vô cùng t.h.ả.m khốc.
Dược nhân đao thương bất nhập, những kẻ ngã xuống chỉ thể là những xác thịt bằng xương bằng thịt bình thường.
Và điều , đối với những tướng sĩ vẫn đang kiên trì, càng là một sự tra tấn tinh thần.
Khâu Dương đang định tiến lên, Cố Thanh Yến nhắc nhở: "A Dương, mắt. Yếu điểm của những d.ư.ợ.c nhân , là hai con mắt."
"Được, . A Yến, ngươi cũng cẩn trọng hành sự."
Khâu Dương dẫn xông hỗn chiến.
Cố Thanh Yến thu ánh , về phía Kinh Triệu Phủ Lưu Thanh đang theo khỏi cung.
"Còn phiền Lưu lão, nhanh chóng sơ tán bách tính trong thành, về nhà đóng cửa. Ngoài , trong thành triệu tập thợ đá, càng nhiều càng ."
"Việc phận trong."
Lưu Thanh chắp tay, đôi chân già chạy nhanh như bay.
Tâm tư Cố Thanh Yến xoay chuyển cấp tốc, từng mệnh lệnh thoát miệng mà .
"Ngân Quang, mau chóng thông báo yếu điểm của d.ư.ợ.c nhân cho các tướng giữ cửa thành khác. Sau đó điều động tất cả trong phủ đến."
"Vâng."
"Tiểu Địa, cầm ấn tín của , lập tức đến Nha môn Bộ binh. Mời Triệu Tổng binh đích dẫn trấn giữ Đông môn, phép bất kỳ sai sót nào."
"Vâng."
Một đêm binh hoang mã loạn.
Cố Thanh Yến vịn tường thành, ngoại ô xa xôi.
Không hề thả lỏng chút nào.
Khâu Dương bước lên thành lầu, về phía .
Cách vài bước, y tựa tường thành nghi hoặc hỏi: "Dược nhân đều tiêu diệt hết, ngươi ngược còn cau mày vui?"
"Mọi chuyện đơn giản như ."
Cố Thanh Yến xoay , lướt mắt qua một bãi t.h.i t.h.ể chân tường thành nội, nheo mắt : "Ngươi xem y phục của những d.ư.ợ.c nhân ."
"Y phục?" Khâu Dương thuận mắt tới, "Mùa đông mặc dày dặn một chút, gì đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-noi-son-da/chuong-117.html.]
"Ngươi xem kỹ chất liệu vải và kiểu dáng. Đa d.ư.ợ.c nhân ở đây, đều là nông hộ ở ngoại ô thành."
Ngoại ô, nông hộ.
Cố Thanh Yến đặc biệt chỉ , Khâu Dương suy nghĩ, cũng nhận vấn đề ở .
Y thẳng , kinh ngạc : "A Yến, ngươi là , Trương Nghĩa Ân đang luyện d.ư.ợ.c nhân ở ngoại ô ?... Không , ngươi là , nhân tuyển d.ư.ợ.c nhân giới hạn, ai cũng thể đao thương bất nhập ?!"
Bắt một là thể trở thành binh lính đao thương bất nhập.
Nếu quả thực là , chuyện sẽ chỉ là khó giải quyết bình thường.
"Lời , chỉ đúng một nửa."
Cố Thanh Yến Khâu Dương, chợt mỉm .
Không loại mang tính toán, nụ đeo mặt nạ.
Nụ nhẹ nhàng , khiến bỗng chốc thêm vài phần nhân tình vị.
Khâu Dương đầu , quả nhiên thấy một bóng hồng y.
Diệp Loan Loan cũng thấy bọn họ, mắt sáng lên, chạy lon ton tới: "Thì hai ở đây ."
Cố Thanh Yến lúc mới chú ý đến chỗ họ mấy nổi bật, hối : "Loan Loan tìm lâu ?"
"Không lâu lâu, đưa thương binh xong."
Diệp Loan Loan xua tay, ngẩng mặt lên, toe toét: "Bất quá khỏi Trường Thanh Dược Cư là liền tới tìm ngươi đó."
Cố Thanh Yến cũng cong khóe môi, nhanh chóng nhớ điều gì đó, cúi đầu từ trong tay áo lấy một chiếc khăn lụa phồng lên: "Bận rộn lâu như , đói . Đêm qua cung yến việc gì, bóc cho ngươi ít hoa quả khô."
Ánh mắt Diệp Loan Loan lập tức rơi chiếc khăn lụa, gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: "Đói , đói ."
Khâu Dương mà thấy ê răng.
Bây giờ thì hận thể cưng chiều đến tận trời.
Nếu thật sự thành , A Yến e rằng...
Phu cương chẳng giữ phu cương chẳng giữ .
Khâu Dương lắc đầu, đưa tay lên môi khẽ ho khan: "A Yến, cái , ngươi chỉ đúng một nửa, nửa còn là gì?"
Diệp Loan Loan bên , bên .
...Dường như nàng gián đoạn chính sự.
Lặng lẽ lùi về , Diệp Loan Loan nhảy lên đỉnh tường thành, tiếp tục ăn hoa quả khô giòn tan.
Cố Thanh Yến : "Nửa còn , hỏi Loan Loan."
Diệp Loan Loan ngơ ngác ngẩng đầu, vẻ mặt vô tội đối diện với ánh mắt dò xét của Khâu Dương.
Cố Thanh Yến nhắc nhở: "Loan Loan. Còn nhớ đêm qua ngươi , những d.ư.ợ.c nhân so với những kẻ ngươi gặp, chút khác biệt ?"
Thì là chuyện .
Diệp Loan Loan liếc t.h.i t.h.ể tường thành, gật đầu : "Những kẻ giống như gỗ dùng để đóng cọc, thể sánh bằng mấy tên ở Thập Lý Lâm."
Đêm qua, Diệp Loan Loan theo ám vệ trong phủ tới đây.
Thấy những d.ư.ợ.c nhân , nàng vớ lấy đồ nghề chuẩn xông lên.
Không thành.
Cố Thanh Yến ngăn .
Vì m.á.u của nàng, thể cường hóa d.ư.ợ.c nhân. Không thích hợp tham gia đó.
Diệp Loan Loan đành ấm ức dừng tại chỗ.
Cố Thanh Yến thấy , với nàng rằng Khâu Dương và những khác đều mệnh môn của d.ư.ợ.c nhân, nàng giúp một việc lớn.
Diệp Loan Loan lúc mới còn chán nản nữa, ngoan ngoãn cất Nguyệt Phủ cong.
Nàng theo dõi một lúc tình hình chiến sự, khi phát hiện cục diện xoay chuyển, tự nhiên cũng nhận sự khác biệt của d.ư.ợ.c nhân.
Cứ như , thả một d.ư.ợ.c nhân loại mà nàng gặp ở Thập Lý Lâm, thể đ.á.n.h một đám d.ư.ợ.c nhân ' gỗ' kiểu .
Khâu Dương lập tức sắc mặt ngưng trọng.
Y rõ ràng thủ của Diệp Loan Loan, cũng tận mắt thấy nàng tắm m.á.u xuất hiện ở Thập Lý Lâm.
như nàng , d.ư.ợ.c nhân ở cửa thành và ở Thập Lý Lâm, sức chiến đấu một trời một vực.
Vậy thì d.ư.ợ.c nhân, là ngưỡng cửa.
Thân thủ càng cao, khi trở thành d.ư.ợ.c nhân càng khó đối phó.
Ngược , bách tính bình thường trở thành d.ư.ợ.c nhân, chỉ thể phát huy tác dụng đao thương bất nhập. bách tính thì phổ biến, một khi d.ư.ợ.c nhân trở nên nhiều lên...
Khâu Dương hít một khí lạnh, dám nghĩ sâu hơn nữa.
Y vỗ một chưởng lên tường thành, gầm nhẹ: "A Yến, Trương Nghĩa Ân tên điên ! Không thể để tiếp tục như nữa!"
"Ta phái ám thám khỏi thành, dò xét tung tích Hắc lão và những khác."
Chưa đợi Khâu Dương thả lỏng tâm thần, Cố Thanh Yến tiếp lời: " luôn cảm thấy, sự tính toán của Trương lão tặc chỉ thế."
Đầu ngón tay khẽ gõ lên gạch tường, mày càng thêm nặng nề suy tư: "A Dương, lẽ đây chỉ là một khởi đầu."
Đêm Đại điển chính, càng giống như một sự thử dò.
Thi thể d.ư.ợ.c nhân ngã xuống còn dọn dẹp xong, theo tiếng còi tre vang lên, ba cửa thành nghênh đón thêm nhiều đợt tấn công của d.ư.ợ.c nhân.
Dường như là để chứng thực lời của Cố Thanh Yến.
Mấy đợt đầu đều là bách tính bình thường. Có nông hộ, phụ nữ và trẻ em, cũng cả những phú thương hương các nơi đổ về Đế đô xem lễ. Nha môn Bộ binh, phủ binh An Vương, Lục Phiến Môn, Kinh Triệu Phủ đều điều động đến tăng viện.
Sau đó, xuất hiện cấm quân, những cấm quân giáp trụ rõ ràng, trở thành d.ư.ợ.c nhân. Áp lực giữ thành tăng vọt.
Trong cung phái Thân vệ quân, Mộ Dung Kỳ thậm chí còn gạt bỏ ý kiến phản đối, thông qua tấu chương của Hình bộ Thượng thư, đồng ý đặc xá một phần tử tù võ công cao cường, cho chi viện cửa thành.
cấm quân cũng bình thường, ai nấy đều thủ bất phàm, mệt mỏi, quả là quân đoàn bất tử.
Tình hình ngày càng nghiêm trọng.
Về , vệ và ám vệ của Phụ Quốc Công phủ cũng lượt gia nhập.
"Chuyến cửu tử nhất sinh, các ngươi thực sự nghĩ kỹ ?"
Cố Thanh Yến day day thái dương, ngờ La Sát Vệ lúc đến chủ động xin tham chiến.
"Nhờ ơn đại nhân chiếu cố nhiều năm, ngô đẳng vô cùng cảm kích."
La Sát Giáp ôm quyền : "Khi Tiên Hoàng đích tuyển chọn ngô đẳng trung thành với Thái tử, tin dữ về Hiếu Nhân Thái tử truyền đến. Ngô đẳng sớm nên theo chủ. Nay đại nhân sắp thành lời gửi gắm của Tiên Hoàng, ngô đẳng nghĩa bất dung từ, sức giúp đỡ một tay."
Nhắc đến chuyện cũ, Cố Thanh Yến thoáng chút thất thần: "Năm xưa A Triệt sự tồn tại của các ngươi, vô cùng hoan hỉ. Bản quan luôn nghĩ, đợi việc xong xuôi, sẽ xin Kim thượng cho các ngươi rời . A Triệt tuy suối vàng, nhất định sẽ vui mừng..."
nghĩ đến tình hình hiện tại.
Mặc dù tìm thấy hang ổ Hắc lão, nhưng nơi đó canh giữ nghiêm ngặt, độc vật, d.ư.ợ.c nhân khắp nơi. Một kích trúng, e rằng sẽ đả thảo kinh xà.
Tử sĩ do hoàng gia dốc lòng bồi dưỡng, quả thật mạnh hơn Hôi Vũ và những khác nhiều.
Thật sự là nhân tuyển nhất.
Cố Thanh Yến nhắm mắt , cuối cùng thở dài lên tiếng: "Nhất định sống sót trở về."
Sự thương cảm đối với mà , là một điều vô cùng xa xỉ.
Sau khi La Sát Vệ trở về chuẩn , mật tín liên quan đến Trương Nghĩa Ân liền theo tới.
Khâu Dương xong, vỗ mạnh xuống mật tín: "Vậy Trương Nghĩa Ân chỉ là đang dùng những d.ư.ợ.c nhân để kéo dài thời gian, mục đích của là đợi đại quân đến kinh!"