Nương Tử Nơi Sơn Dã - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-10-28 02:51:15
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Thiên cầm Mộc bài Tường Vân đến, càng sững sờ tại chỗ.

Y mới thấy cái gì

Nửa còn của ngọc quyết ở Diệp gia ?

Thủ lĩnh thần bí mà bọn họ vất vả cực nhọc tìm kiếm… là cha của Diệp cô nương ?

Diệp cô nương còn, còn lấy miếng song long ngọc quyết đó vật đặt cược, suýt chút nữa thua mất ?!

“Ê ê ê, mộc bài của

Diệp Loan Loan bước ba bước liền, suýt thì đỡ tấm mộc bài trượt xuống. May mà vẫn còn, vẫn thể mang “gửi bạc”.

Thở phào nhẹ nhõm, nàng liếc Tiểu Thiên đang thất thần, đầu Cố Thanh Yến kỳ quái, khỏi sờ đầu hỏi, “Các ngươi… ?”

“Loan Loan,” Cố Thanh Yến ấn ấn thái dương, xuống bên giường, vẫn còn khó tin, “Cái ngọc quyết , còn ở trong tay nàng ? Có thể cho mượn xem thử ?”

“…Lâu quá , nhớ khi lấy về vứt ở mất .”

Diệp Loan Loan cạnh , thấy vẻ mặt khó xử, như chợt nhận , “Thứ , quan trọng với các ngươi ?”

Tiểu Thiên bỗng chốc về phía nàng, ánh mắt đầy vẻ khó .

Đây chính là, ngọc quyết của Tiên Đế a.

Chỉ về xuất , nào ai ngày ngày thắp hương cúng bái.

Diệp gia thì .

Một vật phẩm đường đường là ngự tứ, chỉ một nha đầu nhỏ đem vật cược, cuối cùng còn như món đồ chơi trẻ con chán ghét, vứt bỏ như cỏ rác.

Tiên Đế suối vàng nếu linh, sợ là sẽ tức đến bật nắp quan tài của .

Cố Thanh Yến giờ phút cảm thấy, lẽ ngọc quyết là tín vật do Tiên Đế ban tặng, hoặc là Diệp Thiên Dao căn bản coi thứ đó là tín vật.

Cho nên với sự ngạo nghễ của Diệp Thiên Dao, và sự cưng chiều của dành cho Diệp Loan Loan, việc coi đôi ngọc quyết song long là gì cũng thật sự là chuyện bình thường.

“Chỉ là ngờ trùng hợp đến thế, Diệp gia cũng một miếng ngọc quyết giống y đúc.”

Khẽ nhếch môi, thái độ của Diệp gia đối với ngọc quyết ngược Cố Thanh Yến bình tĩnh .

Những lời đó, liền khó để hỏi .

“Loan Loan , ngọc quyết từ ?”

“Là căn nhà cũ núi đó.”

Diệp Loan Loan đung đưa đôi chân nhỏ bên giường, giọng điệu dần trở nên vui vẻ, “Trước khi cha gặp nương, vẫn luôn cùng La thúc và những khác sống núi săn bắn. Cái sân ở đó, là do gia gia tự tay xây cho nãi nãi, bên trong nhiều đồ vật thú vị. Có cả những thứ gia gia, nãi nãi để , cũng cả những thứ cha vứt ở trong đó. Lúc thấy con rồng trông ho, liền vác xuống núi .”

Tiểu Thiên, “……”

Cái gia tài gì , ngọc quyết ngự tứ “vứt” là “vứt” luôn.

Cố Thanh Yến khỏi về phía Diệp Loan Loan, chần chừ hỏi, “…Bá phụ đây là thợ săn?”

Diệp Loan Loan gật đầu, “ . Nghe La thúc , cha còn từng đ.á.n.h hổ nữa đó.”

Tiểu cô nương mắt mày cong cong, đến thì khá tự hào.

đối với chuyện của Diệp Thiên Dao, nàng cũng thật sự hề chút nào.

Cố Thanh Yến khỏi càng thêm nghi hoặc.

Hắn vốn cho rằng, Tiên Đế tặng ngọc quyết cho Mộ Dung Hợi, ý là an trí đội quân bí ẩn . Vậy thì đội quân bí ẩn mất sự phù trợ của Tiên Đế , nhất định sẽ ẩn ở đây, chờ đợi sự xuất hiện của đôi ngọc quyết song long.

Gần hai mươi năm trời, che giấu tung tích, bảo tồn lực lượng, tiếp nối phát triển…

Đội quân hổ lang đang ngủ say, thể quá nhiều chuyện.

Hắn từng xem nhẹ sức chịu đựng ẩn của quân nhân.

nếu thủ lĩnh bí ẩn là Diệp Thiên Dao…

Từ thái độ đối với Quan Trăn Trăn và Diệp Loan Loan mà , lấy “nữ tử vô tài là đức”, “tương phu giáo tử” chuẩn mực hành sự.

Vậy thì trong tình cảnh chỉ một hậu nhân là Diệp Loan Loan, hơn nữa nàng thiên phú võ học cực cao, Diệp Thiên Dao dù ý định giao quân đội cho Loan Loan tiếp quản, cũng đến nỗi chịu tiết lộ dù chỉ nửa phần về sự tồn tại của quân đội mới .

Cố Thanh Yến đặt tay lên thành giường, chậm rãi gõ nhẹ.

Hắn dường như, bỏ qua điều gì đó.

Khẽ rũ mi, Cố Thanh Yến sắp xếp từng chút suy nghĩ.

Diệp Loan Loan từng lấy ngọc quyết vật cược, tham gia tranh đoạt giải…

Trong cuộc tranh đoạt, bọn lâu la lạc núi hoang, của Mộ Dung Hợi phái đến tìm ngọc quyết sát hại…

Gần Mẫn Châu Sơn, Hắc Chiểu Trạch khiến biến sắc khi nhắc đến, Loạn Thạch Lâm nơi Dương Uy cứu Diệp Loan Loan

Bố phòng ban đêm trong Mẫn Châu Sơn, tỳ bà thêu của Tiền Tứ Nương, Dương Uy đích tiễn Diệp Thiên Dao xuống núi…

Diệp Loan Loan liên tiếp đ.á.n.h bại năm , trở thành Hồng Nhị đương gia…

Dáng vẻ bảo hộ của Dương Uy đối với Diệp Loan Loan…

Đầu ngón tay đang gõ bỗng nặng nề gõ một tiếng, dừng . Trong đôi mắt Cố Thanh Yến đột nhiên mở to, lộ rõ vẻ kinh ngạc, cùng với sự hiểu “thì ”.

“Diên Chi ca ca, là, vẫn tìm con rồng đó cho nhé?”

Thực Diệp Loan Loan ngay cả việc để tìm, trong lòng cũng hề chút manh mối nào.

Cố Thanh Yến đang buồn rầu vì một miếng ngọc quyết như , nếu nàng ngay cả chút bận rộn nhỏ cũng giúp, thì xem mấy cuốn họa bản của cũng uổng công.

Cùng lắm, nàng cứ tìm khắp nơi .

“Không cần tìm nữa,” Cố Thanh Yến giơ đôi ngọc quyết song long lên, , “Mất thì thôi, một miếng của là đủ .”

Có lẽ ban đầu của Mộ Dung Hợi vật cược là đôi ngọc quyết song long của tiểu cô nương thu hút mà núi, cũng lẽ bọn họ phát hiện sự bất thường của Mẫn Châu Sơn.

Sự thật thế nào, thể .

rốt cuộc âm sai dương thác, bọn họ đều c.h.ế.t tay tiểu cô nương.

Mà bí mật của Mẫn Châu Sơn và Diệp gia, cũng nhờ giữ kín cho đến tận bây giờ.

Cố Thanh Yến vốn cho rằng đội quân bí ẩn sẽ hành sự khiêm tốn, hoặc ẩn dân chúng, hoặc trốn tránh.

nếu, đội Hắc Giáp quân biên chế chính quy, hóa thành thổ phỉ thì ?

Khi gần như tất cả đều hiển nhiên cho rằng, đội quân bí ẩn khả năng dẹp yên nội loạn Trung Nguyên, hẳn hình tượng quân kỷ nghiêm minh, giữ đất bảo dân, thì Diệp Thiên Dao cố tình ngược .

Dẫn dắt một đội cướp Mẫn Châu Sơn uy h.i.ế.p cả hai miền Nam Bắc…

Lạ lùng ?

Thủ lĩnh bí ẩn là Diệp Thiên Dao, chuyện sẽ khiến cảm thấy lạ lùng chút nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-noi-son-da/chuong-95.html.]

Một lá che mắt, thấy Thái Sơn.

Hắn đây là thực hiện màn ngụy trang táo bạo nhất, quái đản nhất.

Mà Diệp Loan Loan liên tiếp đ.á.n.h bại năm đương gia, chỉ thể là nước lớn xối miếu Long Vương, vô tình chạy đến địa bàn của tranh đoạt ghế đương gia. Cũng khiến cho sự qua giữa Diệp gia và Mẫn Châu Sơn, trở nên danh chính ngôn thuận hơn một chút.

Còn về những cựu tướng sĩ và quân năm đó theo Diệp Thiên Dao…

Phía Hắc Chiểu Trạch nơi Diệp gia nghiên cứu t.h.u.ố.c giải, Loạn Thạch Lâm nơi Dương Uy tự do, là một vùng núi sâu thăm thẳm đó.

Sắc trời càng về khuya.

Diệp Loan Loan thấy Cố Thanh Yến việc gì, liền giắt tấm thẻ gỗ vội vã đến chỗ hẹn.

Nàng rời , nhưng từng đợt kích động mà nàng mang đến cho Tiểu Thiên, tạo di chứng rõ rệt.

Sức hăng hái như tiêm m.á.u gà của Tiểu Thiên ban đầu, sớm chẳng chạy mất , ấp úng hỏi, “Chủ tử,… chuyện , còn điều tra nữa ?”

Thực điều tra cũng khác biệt.

Chẳng qua là tìm chứng cứ, để mà kết luận mà thôi.

“Không thể điều tra.”

Cố Thanh Yến mân mê đôi ngọc quyết song long, một tiếng, “Ta hứa với , tuyệt đối truy cứu sâu, há thể thất hứa mà béo ú lên ?”

“Còn về phía Dịch Thừa… xử lý sạch sẽ.”

Lời toát vẻ lạnh lẽo, giống hệt gió thu trong đêm.

Diệp Loan Loan bước khỏi cửa nhà, khỏi rùng một cái.

Nàng ở chỗ Cố Thanh Yến quá lâu, ngoài vội vàng, quên khoác thêm áo.

Gió thật là lạnh a.

Hít hít mũi, nàng khoanh hai tay , vội vàng chạy về phía đầu cầu.

Không nữa, sẽ muộn mất.

Đầu cầu một bán hoành thánh, chỉ bày sạp ban đêm. hương vị thật sự là độc nhất vô nhị, nàng và Kỷ Ôn Nhàn hẹn gặp ở đó.

Đừng hỏi nàng vì đều ở Diệp gia, hai dạo chợ đêm còn riêng.

Chuyện là do Kỷ Ôn Nhàn đề nghị.

Nàng cũng hiểu nổi.

Đến đầu cầu, quả nhiên kín chỗ. May mà Kỷ Ôn Nhàn đến một bước, chiếm một chỗ .

Diệp Loan Loan cạnh , mắt mong mỏi nồi canh hoành thánh, kéo kéo tay áo Kỷ Ôn Nhàn , “Chàng gọi món gọi món , ăn loại nhân tôm…”

“Tiểu Nguyệt Nha, nàng ít cũng mà hỏi chứ.”

Kỷ Ôn Nhàn gõ nhẹ đầu Diệp Loan Loan, thấy nàng đầu , đôi mắt đào hoa cong thành vầng trăng khuyết, “Chẳng lẽ mị lực của bổn công tử, còn bằng mấy cái hoành thánh ?”

Diệp Loan Loan thành thật , “Ta ăn loại nhân tôm, Kỷ Ôn Nhàn gọi món ? Chưa gọi thì tự gọi đó.”

Chà, nàng thật sự mà hỏi một nữa.

Để cho , thật sự bằng mấy cái hoành thánh.

Kỷ Ôn Nhàn khỏi bật , quạt xếp tựa cằm, bất đắc dĩ , “Loại nhân tôm, nhân thịt heo, nhân thịt bò, nhân đậu phộng đều gọi .”

Ánh mắt Diệp Loan Loan sáng bừng, một tay vỗ vai , “Kỷ Ôn Nhàn đấy, lắm. Lát nữa chia cho một bát.”

Cuối cùng Diệp Loan Loan ăn no căng bụng, lười biếng thuyền nhỏ, tùy theo sóng nước mà dập dềnh.

Ánh trăng tuy nhạt, đèn đuốc ven bờ vàng vọt, càng thêm vài phần thở nhân gian.

Diệp Loan Loan tặc lưỡi, với Kỷ Ôn Nhàn đang lười biếng cạnh, “Đợi chút nha, nghỉ ngơi một lát dẫn dạo chợ đêm. Vẫn còn nhiều thứ ho, ngon miệng mà thử .”

“Không vội.”

Kỷ Ôn Nhàn gối đầu lên cánh tay, nghiêng mặt nàng , “Tiểu Nguyệt Nha dẫn qua nhiều nơi , lễ nghĩa qua , tối nay đổi dẫn nàng một nơi, thế nào?”

“Được thôi,” Diệp Loan Loan xoay đầu nhỏ, tò mò hỏi, “Chúng ?”

“Đi ư… Nếu , đến chân trời góc biển––”

Kỷ Ôn Nhàn đối mắt với nàng, lười biếng một tiếng, “Tiểu Nguyệt Nha dám cùng ?”

Đừng chân trời góc biển.

Dưới gầm trời , nào nơi nào mà Diệp Loan Loan dám” .

Huống chi, Kỷ Ôn Nhàn chỉ là đùa.

Nơi dẫn nàng đến, là bờ ao sen nơi con thuyền nhỏ đến cuối cùng.

Lên bờ, dọc hai bên đường đều treo đèn lồng.

“Chỗ ho .”

Diệp Loan Loan là Tiểu Bá Vương Mẫn Châu, ăn uống vui chơi là sở trường nhất.

Nơi đây, hiển nhiên trong phạm vi cân nhắc để vui chơi.

“Kỷ Ôn Nhàn, lừa ?”

Lời thẳng thắn.

Quạt xếp một nữa gõ đầu nàng, Kỷ Ôn Nhàn giả vờ tức giận , “Bổn công tử đây là thương nhân giàu nhất, ai thể lừa ? Ai dám lừa ?”

“Đánh nữa thật sự giận đó nha,” Diệp Loan Loan xoa xoa đầu, bĩu môi , “Chỉ là một nơi chim thèm đẻ trứng như , còn là lừa ?”

Nói nó chim thèm đẻ trứng , một lúc đèn lồng cũng chẳng còn.

Diệp Loan Loan, “…”

Nàng , “Kỷ Ôn Nhàn, vẫn là nên dẫn dạo chợ đêm . Chàng thật sự lừa .”

Giọng điệu của nàng lời lẽ thâm sâu, ánh mắt càng là sự đồng cảm nhàn nhạt, Kỷ Ôn Nhàn ấn ấn giữa lông mày, “…Không ai lừa cả.”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Phong hoa tuyết nguyệt mà, càng tự nhiên càng .

dường như chọn sai chỗ, Tiểu Nguyệt Nha đợi nữa .

Chỉ thể giữ .

Kỷ Ôn Nhàn ngẩng mắt, nhếch khóe môi, “Là chuẩn một bất ngờ. Tiểu Nguyệt Nha, nàng ngại thì cứ đợi xem.”

“Bất ngờ?”

Diệp Loan Loan dừng bước, quanh bốn phía tối đen như mực, lên trời, hứng thú bừng bừng hỏi , “Kỷ Ôn Nhàn, bất ngờ gì …”

 

Loading...