Oan Gia Ngõ Hẹp - Ta Va Vào Đích Trưởng Tử - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:17:17
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tang Yểu căn bản là Tạ Uẩn ý gì, là đang thừa nhận chuyện tối hôm qua ? Nàng im lặng nên lời một lúc, việc đến nước thì cãi với Tạ Uẩn cũng ý nghĩa gì. Nàng hít sâu một hỏi: “Vậy ông là ai ?”
Tạ Uẩn : “Không .”
Tang Yểu thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó thì thấy nam nhân tiếp tục bổ sung: “Ta là ông .”
Tang Yểu mím môi , cảm thấy vui, nàng nhỏ giọng oán trách : “Ngươi phiền đó, khi chuyện thì thể rõ ràng hả?”
Rốt cuộc Tạ Uẩn cũng liếc mắt nàng một cái, : “Thật đáng tiếc, bây giờ A Xuyên ca ca khiến ngươi phiền rảnh chuyện với ngươi.”
Tang Yểu cũng chỉ kêu A Xuyên ca ca một , nam nhân cứ dùng cái châm chọc để nàng mãi, Tang Yểu càng thấy phiền hơn.
Nàng xoay đầu chuyện với .
Tuy nhiên cơn tức giận của Tang Yểu đến nhanh cũng nhanh, cách một lúc thì nàng đột nhiên nhớ tới chuyện buổi sáng hôm nay gặp Nhung Yến. Nàng thật sự nhịn chia sẻ với Tạ Uẩn.
Tạ Uẩn là duy nhất nàng thể chia sẻ chuyện .
Hắn trông vẻ thiết với Thái tử điện hạ, cũng chuyện với Lục Lệ ?
Nghẹn hơn nửa ngày, Tang Yểu yên lặng bước hai bước về phía Tạ Uẩn. Nàng chuyện với thì bên tai nữa vang lên giọng trầm thấp quen thuộc .
“Tang cô nương!”
Tang Yểu giật , ngẩng đầu lên thì thấy Lục Lệ và Nhung Yến đang chung một chỗ. Lục Lệ chào hỏi với Tang Yểu đó chuyện với Tạ Uẩn: “Tự Bạch, tại ngươi ở đây? Cô tìm ngươi lâu đó.”
Nhung Yến liếc mắt Tạ Uẩn Tang Yểu đang bên cạnh Tạ Uẩn, hỏi: “Thì Tang cô nương quen với Tạ đại nhân.”
Khi quá nhiều thì Tang Yểu tự nhiên, đặc biệt là nơi còn một Nhung Yến luôn khiến nàng sợ hãi. Nàng lắc đầu : “…… Gặp qua vài thôi.”
Tạ Uẩn cũng mở miệng phủ nhận.
Khi Lục Lệ và Tạ Uẩn chuyện với , ánh mắt của Nhung Yến vẫn luôn như như dừng ở Tang Yểu.
Không là ảo giác của mà luôn cảm thấy nữ tử sợ nhỉ? Không chỉ sợ mà ánh mắt nàng khi thì luôn trốn tránh, buổi sáng cũng giống như .
Ngoài , càng kỳ quái hơn là hôm nay thuận miệng hỏi thì mới ngày hôm qua Tang Yểu đến đại điện.
Vậy thì nàng ?
Nếu nàng thể cần đại điện thì tại thể Minh Dung đuổi ngoài dễ như trở bàn tay? Tiểu cô nương mềm như bông chẳng lẽ thật sự dễ chuyện ?
Kêu nàng ngoài thì nàng ngoài, thậm chí suy xét một chút xem buổi tối nàng ở chỗ nào.
Lúc nhóm khỏi ngôi chùa, Tang Yểu luôn nhớ kỹ lời của Tạ Uẩn, cố gắng ở chung một chỗ với Nhung Yến nên nàng tìm cơ hội lấy một cái cớ rời .
Nàng lập tức về phía chiếc xe ngựa ngày hôm qua đó xuống.
Bởi vì đàn tế trời ở ngoại thành phía bắc cũng coi như quá xa, cho nên nhóm một buổi trưa thì đến nơi.
Bởi vì sớm tính toán thời gian cho nên dù cho tới nơi thì cũng chờ một đêm . Đợi đến giờ Thìn một khắc buổi sáng ngày mai mới tiến hành đúng giờ.
chuyện đó quan hệ gì với Tang Yểu.
Trong nhóm đông đúc , nàng là con gái tông thất cũng là con gái thế gia. Nàng là ít chú ý nhất ở trong nhóm .
Nàng bước xuống xe ngựa, cầu nguyện ở trong lòng rằng tuyệt đối đừng để nàng ở chung phòng với Minh Dung.
Trời cao giống như thấy lời cầu nguyện của nàng, đó cố tình nàng như ý nguyện.
Chờ khi nàng cung nữ của hành cung dẫn trong phòng thì Minh Dung ở bên trong.
Minh Dung thoải mái ghế, trong tay bưng ly nóng, nhẹ nhàng uống từng ngụm nhỏ. Sau đó nàng chậm rãi nhấc mi mắt lên Tang Yểu, : “Tang cô nương, là ngươi .”
Trong lòng Tang Yểu mỏi mệt.
Nàng né tránh ánh mắt của Minh Dung, ừ một tiếng : “……Có khả năng là danh sách cố định suốt một đường.”
Minh Dung ừ một tiếng, đồng ý.
Nàng đặt tách xuống đó chỉnh sửa vạt áo, ánh mắt một nữa dừng ở nàng.
Nàng : “Tang cô nương, một chuyện cảm thấy khó hiểu lâu.”
Tang Yểu sửng sốt một chút, nàng : “Cô nương mời .”
Minh Dung : “Đêm qua ngươi đến đại điện, ngươi ?”
Trong phòng đốt hương mát lạnh thoang thoảng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/oan-gia-ngo-hep-ta-va-vao-dich-truong-tu/chuong-76.html.]
Tang Yểu theo bản năng nắm chặt ống tay áo của , bởi vì chột và căng thẳng nên đầu óc của nàng hầu như trống rỗng.
Minh Dung và Lý Dao Các khác , ác ý của Lý Dao Các rõ ràng mà Minh Dung thì sẽ trực tiếp châm chọc hoặc nhục mạ nàng cái gì.
Nàng khinh thường như thế, sự kiêu ngạo khắc sâu trong xương cốt, đối với nàng mà thì việc nàng lệnh chiếm đa và thường hùng hổ doạ
giờ phút , một câu nhẹ nhàng bâng quơ khiến Tang Yểu cảm thấy như Minh Dung đang thẩm vấn nàng, cũng giống như là đang uy h.i.ế.p nàng, cho nên nàng vô cùng căng thẳng.
Tang Yểu cũng để ý đến sự khinh thường và kiêu ngạo của Minh Dung, nàng chỉ lo lắng khi nàng lộ thì phía sẽ gì với nàng.
Minh Dung chằm chằm nàng tiếp tục hỏi: “Tại lời nào?”
Nàng mỉm , : “Tang cô nương, chỉ tò mò hỏi một chút thôi, đừng căng thẳng quá.”
Tang Yểu sang chỗ khác, : “…… Ta cái gì mà căng thẳng chứ?”
Nàng mím chặt khóe môi xuống, ngừng với bản là Minh Dung căn bản khả năng chuyện xảy ở trong phủ công chúa, nàng : “Ta thật sự tụng kinh.”
Nàng ép bản bình tĩnh , thật giả lẫn lộn : “Bởi vì khi còn nhỏ từng sống trong chùa, khi lớn lên hầu như đụng tới kinh Phật nữa.”
“Ta quên mất nhiều, sợ trôi chảy sẽ phật ý Phật Tổ.”
“Cho nên hỏi tiểu hòa thượng là còn phòng nào trống ?”
Minh Dung : “Nếu trôi chảy thì tại miễn cưỡng bản đến đây?”
Đi cùng với Tang Yểu hầu như là con gái tông thất, cũng một chút huyết mạch của hoàng thất. Nếu ai trong đó âm thầm tay thì lẽ Minh Dung sẽ tuyệt đối tin.
Tang Yểu nhanh chóng : “Là phụ của , ông cảm thấy cứ mãi ở trong phủ khỏi cửa cho nên dẫn thấy việc đời.”
Minh Dung gì, Tang Yểu cũng nàng tin là tin.
Cách một lúc lâu, Minh Dung mới hiểu rõ : “Thì là như .”
Nàng bắt chéo hai chân, mũi chân nhẹ nhàng đong đưa, : “Nếu là như thì bằng ngươi trực tiếp với là ngươi tụng kinh là .”
“Tang cô nương cần miễn cưỡng bản như .”
Tang Yểu cảm thấy từ đến nay đầu óc của nàng bao giờ thanh tỉnh như , bao giờ nhạy bén giống như ngày hôm nay. Sắc mặt của nàng bình thường : “Ta sợ Minh cô nương khó chịu với , cảm thấy gian dối, lỡ như truyền ngoài……”
Minh Dung gật đầu : “Tang cô nương, hết. Ta dễ chuyện.”
Lời quen, lúc Nhung Yến cũng qua với nàng như , hổ là từng “ngủ” cùng .
Tang Yểu mỉm hổ.
Nàng đoán rằng lẽ là nàng tránh thoát kiếp nạn lớn .
Suốt một buổi trưa nàng ở trong phòng dám thở mạnh một tiếng nào, nàng dám bản quá mức căng thẳng vì như sẽ dễ . Cũng dám cho bản quá mức thả lỏng, lỡ như để lộ cái gì thì nàng xong đời.
Căn cứ theo quẻ tượng, Lễ Bộ quyết định thời gian hiến tế là giờ Thìn một khắc ngày mai.
Tới gần buổi chiều thì bọn họ mới tới hành cung phía bắc, thời gian chuẩn vẻ gấp gáp. Bởi vì Tang Yểu ở chung một phòng với Minh Dung cho nên tới gần tối thì nàng tự ngoài.
Vội vàng tới lui, một Tang Yểu một lúc, đó nàng thấy Tạ Uẩn ở một cung điện.
Tang Yểu dừng bước chân , nghĩ thầm tại ở cũng thể gặp Tạ Uẩn ?
Giờ phút bên một vị lão thần đang , ông lưng với Tang Yểu, nàng rõ dung mạo của ông .
Vị lão thần đang mặt Tạ Uẩn, sắc mặt lắm, ông lạnh lùng sắc bén cái gì với Tạ Uẩn, còn giơ tay hiệu gì đó trông vẻ kích động. Mà sắc mặt của Tạ Uẩn kiên nhẫn, tư thế ngay đó phất tay áo rời .
Phía hai là thái giám và cung nữ đang bận rộn, của Lễ Bộ , ngẫu nhiên sẽ đến xin vài câu chỉ thị. Vị lão thần vội vàng lệnh vài câu, đó chuyện với Tạ Uẩn một nữa.
Tang Yểu cảm thấy mới lạ.
Tạ Uẩn đang cãi với khác ?
Có một chút giống nhưng một chút giống.
Trên thực tế, Tạ Uẩn thật sự cãi mà là Tạ Các lão đang đơn phương chỉ trích .
Tuy năm nay Tạ Hoàn Chi hơn bốn mươi tuổi nhưng trông ông vẫn vô cùng cao lớn, chỉ là uy thế tích lũy nhiều năm khiến ông trông khó gần. Ông nhỏ giọng : “Hôm nay con cần nữ tử ngày hôm qua là ai?”
Tạ Uẩn mặc kệ ông.
Tạ Hoàn Chi tiếp: “Hôm nay nếu Trần Khả cho thì cũng con dám can đảm việc hoang đường với khác ở trong chùa!”
Tạ Uẩn : “Chứng kiến là sự thật, thấy là sự thật ? Tạ Các lão, ngài cũng quá nông cạn .”
Tạ Hoàn Chi hừ lạnh một tiếng, : “Ồ, cho dù là thì hơn nửa đêm con dẫn về phòng cái gì? Nói chuyện phiếm ?”
Tạ Uẩn để ý đến ông.