Ôi, Bệ Hạ! - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-03 09:05:13
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3.

Sáng hôm , khi , Giang Thiếu Nhung dặn dặn :

“Không ngoài.”

Vì điều tra mãi phận cô gái, lo cô nhảy giếng nữa, nên gọi cho công trường:

“Niêm phong cái giếng đó ngay lập tức.”

Làm xong mới thở một — cảm giác như mấy nhân viên nuôi mèo nuôi chó, suốt ngày lo vật nuôi chạy mất giữa giờ … và đó là lý do ghét nuôi thú cưng.

Nguyên ngày hôm đó, công việc vốn nửa ngày là xong kéo lê cả ngày vì… phân tâm.

Tối về, mở cửa nhà—liền tiếng reo vui:

“Bệ hạ!”

Cảm giác … chẳng khác nào nuôi thú cưng chạy mừng chủ.

Du Du vẫn mặc áo choàng tắm của , ngay cửa, hành lễ nhẹ một cái như thật. Khí chất đúng chuẩn phi tần thời cổ.

Anh mở tủ lạnh lấy chai nước, nhớ điều gì nên hỏi:

“Hôm nay cô ăn gì ?”

Du Du cúi đầu, dịu dàng :

“Thần —”

Chữ “đói” còn xong thì bụng cô rột rột.

Cô đỏ mặt.

Đồ đạc trong nhà cô dám động, chỉ dám đợi bệ hạ về… ai ngờ đợi suốt một ngày.

Giang Thiếu Nhung thở dài, bếp.

Anh hiếm khi nấu ăn, trong bếp chẳng gì ngoài mì gói. Cuối cùng đành nấu một gói.

Trong lúc nấu, Du Du ở cửa bếp len lén , đôi mắt sáng long lanh.

Trong lòng cô:

“Trời ơi… ở triều Đại An, bệ hạ chỉ cho ở Y Lan viện. ở đây, bệ hạ cho sống cùng, còn tự tay nấu đồ ăn… Đây là đặc ân gì ?!”

Trong lòng : “Cuộc đời thật quá kỳ quái. Buổi tối thư giãn của biến thành nấu mì cho một cô gái từ trời rơi xuống.”

Đang nghĩ ngợi, vô thức cầm chiếc muôi đang nóng bỏng— phỏng.

“H hiss—!”

“Bệ hạ!!”

Du Du hoảng hốt chạy , nắm tay .

“Người ?!”

Giang Thiếu Nhung còn kịp , cô nâng tay lên, đưa ngón tay chạm … tai .

“Bệ hạ véo tai thần , sẽ đau nữa!”

Giang Thiếu Nhung: “……”

Anh ngẩng xuống— góc độ , thấy hàng mi dài đen như quệt mực, đôi mắt lo lắng rời.

“Giờ… còn đau ạ?” cô hỏi nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/oi-be-ha/chuong-3.html.]

Đầu ngón tay vẫn đang chạm vành tai cô—một tập tục cổ xưa, ngốc nghếch, nhưng… kỳ lạ quen thuộc đến mức ấm lòng.

Giang Thiếu Nhung mím môi, câu nào.

Du Du thấy sắc mặt khác lạ, tim cô cũng run lên— quá

ngón tay vẫn đặt ở tai cô, rút về.

nên nhắc …?

lúc , vành tai cô nhẹ nhàng bóp một cái.

Sau đó, vị “bệ hạ” khó chiều buông tay cô , giọng hiếm hoi dịu dàng:

“Không đau nữa. Ra bàn chờ ăn.”

Du Du lập tức gật đầu, ngoan ngoãn .

Sáng hôm tỉnh dậy, Giang Thiếu Nhung hiếm khi gọi cho em gái một cuộc điện thoại mới .

Vậy nên khi Du Du ngủ dậy bước phòng, gặp bệ hạ—mà gặp… Giang Y Y, em gái duy nhất của .

“Cô chính là mới của ?”

Giang Y Y đảo mắt đ.á.n.h giá Du Du: mặt nhỏ, mắt to, sống mũi xinh… hàng “nguyên bản”, sửa.

Con mắt … xem trai cô cũng tệ.

Du Du nuốt nước bọt — Muội của bệ hạ? … Vậy chẳng là… Trưởng công chúa?

Cung nữ từng với cô: trưởng công chúa khó chọc .

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Giang Y Y thấy cô sợ run, càng tò mò:

“Tưởng thích loại như cô cơ…”

Du Du ngập ngừng:

“Vậy… bệ hạ… thích loại nào?”

Giang Y Y suy nghĩ một lúc:

“Kiểu mạnh mẽ, dữ dằn . Tóm kiểu như cô.”

Du Du nhỏ giọng: “Ồ…”

Hèn gì bệ hạ để ở Y Lan viện, hóa ưa thật.

Giang Y Y chẳng trong đầu cô đang tự suy diễn cái gì, chỉ đưa một túi đồ:

“Thôi, đây là quần áo bảo mua cho cô. Mặc , dẫn cô mua thêm đồ.”

Đi mua sắm cùng Giang Y Y, đám nhân viên bán hàng nhận cô ngay. Chỉ trò chuyện vài câu hiểu quan hệ của hai .

Vòng giao tiếp của A thị lớn.

Không đến nửa ngày, tin Giang Thiếu Nhung mới” lan khắp nơi.

Trong khi đó, trong xe, nam chính tin đồn bủa vây đang đen mặt tập hồ sơ trợ lý đưa.

Trợ lý nhỏ run rẩy:

“Sếp, thật sự tra kỹ . Cô gái sạch đến mức… sạch còn hơn sổ hộ khẩu trắng. Căn bản như từ hư mà xuất hiện…”

“Thế nên nghĩ… khi nào đúng như cô . còn đến thư viện tra cái triều ‘Đại An’ mà cô nhắc… phát hiện—”

Giang Thiếu Nhung ném tập tài liệu lên ghế phụ, chống trán:

“Tài xế, dừng ở bệnh viện phía . Trợ lý Hạo cần kiểm tra thần kinh.”

Loading...