6.
Giang Thiếu Nhung hiếm khi dẫn theo bạn gái xuất hiện ở những nơi như thế , nên đến thu hút ít ánh .
Bị chằm chằm, Du Du thấy tự nhiên, khẽ kéo tay áo :
“Bọn họ thần …”
“Vì cô .”
Anh đáp nhàn nhạt, nhưng trong lòng nghĩ — sớm để cô mặc bộ ngoài.
Đến giờ mới thật sự hiểu cái gọi là “kim ốc tàng kiều” của cổ nhân — khác thêm một cái thôi cũng cảm thấy như đang nhòm ngó đồ của .
May mà khi xuống, buổi đấu giá liền bắt đầu, ánh mắt xung quanh đều đổ dồn lên sân khấu.
Phiên đấu giá là cổ vật, bản Giang Thiếu Nhung hứng thú lắm với “đồ c.h.ế.t”, nhưng nghĩ thể Du Du thích nên mới đưa cô đến.
Người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu từng món — bình đời nọ, trâm vàng đời … từng món một.
Giang Thiếu Nhung liếc sang Du Du thì phát hiện cô đang chống cằm , vẻ mặt đầy thắc mắc.
“Sao ?” Anh nhướng mày, hỏi nhỏ.
Du Du chớp mắt:
“Bệ hạ ? Họ sai nhiều lắm. Ví dụ cái ‘bát’ … thật bát, mà chỉ là chậu rửa tay thôi.”
Giang Thiếu Nhung ngẩn một chút, đó nhịn bật .
Du Du tiếp tục chỉ vài chỗ sai, nhỏ — nhưng lão giả cạnh , liền cau mặt gằn giọng:
“Con bé, năng linh tinh! Chẳng lẽ ai cũng sai, chỉ cô đúng? Chủ tọa còn bằng cô chắc?”
“ mà…”
Du Du quát đến sững , định lí nhí giải thích thì Giang Thiếu Nhung đưa cho cô bảng :
“Đừng cãi với ông .”
Anh dựa lười nhác:
“Lát nữa ông giơ bảng, cô giơ theo là .”
Du Du nhận bảng, chẳng hiểu gì lắm nhưng vẫn ngoan ngoãn theo.
Kể từ đó, lão già mỗi giơ bảng, cô cũng giơ theo.
Giá tiền đẩy lên liên tục, mặt lão đỏ gay, càng lúc càng tức tối.
Xung quanh ai cũng nhận hai bên đang đấu , ánh mắt đều dồn về phía .
Trong tiếng xì xào, lão trừng Du Du một cái, run run giơ bảng nữa.
Du Du định giơ bảng theo lời “bệ hạ”, nhưng tay nhẹ nhàng đè xuống.
Cô ngẩng đầu, khó hiểu.
Anh cúi xem catalog, khóe môi nhàn nhạt cong lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/oi-be-ha/chuong-6.html.]
“Lần khỏi. Đẩy nữa… ông theo nổi.”
Anh chỉ cho lão già vô lễ nếm chút thiệt thòi, cần thật sự mua món đó.
“Cốc!” — búa gõ giá chốt.
Nghe con cuối, lão già gục xuống ghế, mặt trắng bệch.
Món hàng vì hai bên đua giá mà vượt quá ngân sách xa.
Lão mất hứng, tức tối bỏ về.
Giang Thiếu Nhung dựa lưng ghế, khóe môi cong lên thoải mái.
Cô gái nhỏ của , đến lượt khác dạy bảo đúng sai.
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Buổi đấu giá gần kết thúc, dẫn chương trình :
“Hiện vật tiếp theo vô cùng đặc biệt — một chiếc vòng tay. Tương truyền đây từng là vật riêng của một quý phi triều Đại An, tùy táng cùng hoàng đế Đại An… nhưng đáng tiếc, chỉ truyền chiếc .”
Ánh mắt Du Du rơi lên màn hình chiếu chiếc vòng — cô đột ngột sững .
“Bệ hạ…”
Cô run run kéo tay áo Giang Thiếu Nhung:
“Đó là… vòng tay bệ hạ ban cho thần …”
Giang Thiếu Nhung sững .
Du Du kéo tay áo lên — cổ tay mảnh mai, lấp lánh một chiếc vòng giống hệt:
“Vốn dĩ… nó là một đôi… Vậy ý là… bệ hạ… c.h.ế.t ạ?”
Giang Thiếu Nhung đấu giá mua bằng chiếc vòng đó cho cô.
Trên đường về, Du Du ôm vòng tay thật chặt, suốt dọc đường câu nào.
Lòng cũng ngổn ngang.
Tưởng rằng tất cả những gì cô chỉ là cách để tiếp cận — những mộng tưởng của một cô gái.
hết thảy đều chỉ về một sự thật tin:
— Một thời khác.
— Một đàn ông khác.
Anh day ấn giữa mày, đè xuống sự bực bội:
“ . Qua mấy trăm năm, thứ đổi. Đây Đại An, còn ‘ đó’ cũng .”
Du Du ngước một cái, chẳng nghĩ gì, cúi đầu im re.
Giang Thiếu Nhung bật vì giận — thôi, thì thôi.
Dù “bệ hạ” của cô ở thế giới cũng chỉ còn một nắm đất vàng.
Chẳng lẽ còn bằng một nắm đất?