Ôm Bầu Chạy, Nhưng Nào Có Bầu Đâu!!! - 25

Cập nhật lúc: 2024-12-31 12:31:01
Lượt xem: 164

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa câu chỉ là suông, Thu Trì cả đời từng “ tiền” bao giờ, chắc cũng khó mà thực hiện .

 

Phó Hướng Ngung gì, chỉ nghĩ thầm cứ hai chữ “cảm ơn” lên trán , mười câu thì năm câu đều là bày tỏ lòng ơn đặt cho hết của .

 

Hắn theo đến gần cầu thang, đột nhiên trầm giọng: “Nếu định lái xe , sẽ gọi cảnh sát bắt .”

 

Thu Trì dừng chân, ngạc nhiên .

 

“Sốt lái xe chắc phạm pháp ?” Thu Trì hỏi, “Hơn nữa chỉ là xe điện…”

 

Phó Hướng Ngung: “Ai .”

 

“Hơn nữa nếu may gặp tai nạn, tiền của ai trả?”

 

Nghe câu đó, Thu Trì mất hết tự tin, suy nghĩ một lúc, nhỏ giọng hỏi: “Vậy… nhà thuốc hạ sốt ?”

 

'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'

Thu Trì theo Phó Hướng Ngung lên lầu.

 

Tầng hai ba phòng khách song song, Phó Hướng Ngung với rằng giúp việc sẽ thường xuyên ga trải giường, gần nhất là tuần , hỏi ngủ phòng nào.

 

Thu Trì thấy đầu càng lúc càng đau, như một quả bóng sắp nổ, sự tập trung cũng giảm sút, lời Phó Hướng Ngung tai chỉ một nửa.

 

Từ nhỏ cho ngủ nhà khác, hồi trung học bạn bè mời đến nhà chơi qua đêm, nhưng bao giờ đồng ý.

 

Thấy ngẩn , Phó Hướng Ngung tự chọn một phòng cho , mở cửa, nhẹ nhàng đẩy : “Uống thuốc nghỉ ngơi , khi nào đỡ thì về.”

 

Thu Trì gật đầu, còn sức để “cảm ơn”.

 

Phó Hướng Ngung thấy gần như lăn giường. Ga trải giường trải phẳng phiu, một nếp nhăn, Thu Trì do dự một chút, hỏi: “ thực sự thể ngủ ở đây ?”

 

“Không thì ngủ đất .” Phó Hướng Ngung .

 

Hắn thấy khó chịu, thấy điều, đưa tiền cần, cứ nhất quyết mượn; cho đồ cũng như ép buộc, tình nguyện; bảo ở nghỉ ngơi, cũng lằng nhằng.

 

Giả vờ gì chứ, nghĩ.

 

Phó Hướng Ngung xong liền ngoài. Thuốc hạ sốt tác dụng ngay, giờ trong nhà chỉ hai họ, thể bỏ ở đây một .

 

Suy nghĩ một lúc, vẫn gọi cho Tần Úy.

 

“Ừ, mai .”

 

“Được.” Tần Úy dừng một chút, hỏi, “Nghe cô đến viện nghiên cứu hôm qua?”

 

Phó Hướng Ngung mở cửa sổ hành lang, hút thuốc, ít khi hút thuốc, chỉ là gần đây phiền muộn: “ .”

 

“Ông già đó gì?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau/25.html.]

“Vẫn thế thôi, thuốc ngày càng kém hiệu quả,” dừng , lạnh, “Giờ họ khuyên tìm một Omega sạch sẽ để… giải tỏa.”

 

Tần Úy thở dài, khuyên : “Thì cách nào. Thuốc dù cũng là thuốc, uống thuốc ba phần độc, tin tức đây vắc xin ức chế hại cho sức khỏe ? Cậu thể cứ dựa thuốc mãi , một ngày nào đó cơ thể sẽ hỏng mất.”

 

Phó Hướng Ngung thở một làn khói trắng, gì.

 

“Nếu thực sự thích mùi Omega, tìm một Beta xinh cũng mà,” Tần Úy giọng “buôn chuyện”, “Hôm cứu một Beta suýt ngã ở Giang Nam ? Thế nào, còn giữ liên lạc ?”

 

Phó Hướng Ngung làn khói trắng bay ngoài cửa sổ, trời ngoài cửa sổ dường như sáng hơn một chút, thấy chiếc xe máy điện của Thu Trì đỗ cửa biệt thự, trông như đồ bỏ từ chiến trường, hợp với khu biệt thự .

 

Hắn nhíu mày: “ trông đói khát đến , Tần Úy?”

 

Tần Úy rộ lên ở đầu dây bên : “ thật. Beta cũng , xinh bằng Omega, dễ chiều chuộng, đánh dấu, cũng dễ mang thai, chán thì đổi, tiện lợi hơn nhiều.”

 

Phó Hướng Ngung tiếp lời, chuyển chủ đề: “Cô ở nhà ?”

 

“Về việc, tiện thể gặp bạn cũ,” Tần Úy , “Bà hai năm nữa nghỉ hưu, bận rộn như .”

 

Rồi : “Vừa về hỏi thăm , tưởng mới là cháu trai ruột của bà .”

 

“Hỏi thăm gì?” Hắn hỏi.

 

Tần Úy: “Mọi thứ, chủ yếu là về bệnh của .”

 

Suy nghĩ một lúc, tiếp: “ , …”

 

“Ừ,” giọng Phó Hướng Ngung đột nhiên lạnh , “ thăm bà .”

 

“Cô bảo với , bà cố ý giấu , chú Phó cảnh cáo bà , bảo bà đừng gì với cả, bà cũng khó xử.”

 

.”

 

Câu kết thúc mấy hữu ích, Phó Hướng Ngung tắt máy.

 

Dập tắt điếu thuốc sắp tàn, Phó Hướng Ngung đóng cửa sổ , ném tàn thuốc chậu hoa bên cạnh.

 

Nói chuyện với Tần Úy xong, càng khó chịu, ngang qua phòng khách, Phó Hướng Ngung thấy cửa phòng khách của Thu Trì vẫn hé mở, ngoài, hình như quên đóng cửa.

 

Định đóng cửa , Phó Hướng Ngung đột nhiên thấy sàn nhà cạnh giường.

 

Không dường như… mà là thật.

 

Vì thế, đẩy cửa , trong lòng nổi lên một ngọn lửa giận dữ, Thu Trì đang ngủ ngon lành sàn nhà, Phó Hướng Ngung đá cho một phát.

 

Nói “ngủ đất” thì thực sự ngủ đất, đúng là điều.

 

Phó Hướng Ngung cúi xuống, dùng tay áo khoác của để nhấc lên từ sàn nhà, đặt lên giường, dù vì thể lực , Phó Hướng Ngung việc dễ dàng, nhưng vì Thu Trì là một Beta trưởng thành, nên do quán tính, Phó Hướng Ngung vẫn trọng lượng của kéo ngã xuống một chút.

 

Loading...