“Mặt mày  đỏ thế, dị ứng ?” Bành Thước hỏi Lâm Thấm.
“Trong ký túc xá thấy  khó chịu, đầu choáng váng,” Lâm Thấm ấn ấn thái dương,  Phó Hướng Ngung, “Hướng Ngung  thế?”
“Mệt . Đến là  gục xuống.”
Hứa Diệc Dương: “Không khỏe thì xin nghỉ ? Mặt mày khó coi thế. Động dục ?”
“Không  ,” Lâm Thấm , “Mấy hôm  mới tiêm thuốc ức chế,  lẽ là tác dụng phụ, mỗi  tiêm thuốc ức chế  đều thấy rõ tác dụng phụ.”
“Chủ yếu là môn    nghỉ hai  , nghỉ nữa chắc  trừ điểm mất,  thì ai   học tối thế  chứ.”
“Nhỉ.” Hứa Diệc Dương đồng tình.
…
Giữa tiết, Hứa Diệc Dương đột nhiên ngửi thấy mùi gì đó, vì đang học, nên   nhỏ giọng hỏi Bành Thước: “Mùi gì thế? Có ai xịt nước hoa ?”
Bành Thước gãi gáy, cũng thấy  choáng váng: “ , mùi ngọt, như bắp rang bơ.”
Nói xong,    Lâm Thấm, thấy cô  mặt đỏ bừng, môi  mím , đang thở dốc: “ hình như…”
Chưa kịp  xong, lớp học  náo loạn, mùi vị cũng trở nên hỗn độn.
Vì là buổi tối,  học thể dục, nên hầu hết sinh viên  mang miếng dán ức chế, vài  đang động dục  bắt đầu  triệu chứng.
Giáo viên  bục giảng  lo lắng, bảo những sinh viên vẫn tỉnh táo mở cửa sổ,  ngoài nếu  thể.
Khi giáo viên gọi điện cho bảo vệ, lớp học đột nhiên ngập tràn một mùi hương nồng nàn, mạnh mẽ áp chế  mùi hương khác.
Phó Hướng Ngung tỉnh dậy, lớp học  hỗn loạn, hầu hết AO đang động dục, giáo viên cũng  , nhưng vẫn cố trấn an  : “  báo cho bảo vệ , đừng hoảng sợ, đừng  khỏi lớp, tránh ảnh hưởng các lớp khác…”
Hầu như  ai , vài Alpha mất lý trí   chằm chằm những Omega đang tỏa  pheromone.
Phó Hướng Ngung cảm thấy gáy nóng lên, tuyến thể đau như kim châm.
…
Tối, Thu Trì mặc áo khoác xuống lầu dạo chơi một lúc, trở về tắm xong,  ở bàn học  sách.
Thu Trì chống cằm, dùng bút vẽ mèo con,  … Thêm vài chi tiết, càng  hơn.
Vốn định vẽ mèo đen, nhưng nghĩ mèo đen thấy sẽ buồn, nên Thu Trì gạch một đường lớn lên , cho là bản nháp.
Rồi    cửa sổ một lúc, chỉ cần yên tĩnh , hình ảnh  sẽ hiện lên trong đầu .
Anh  kìm  lẩm bẩm tên .
Rồi cúi đầu vẽ cá, đường cong đơn giản, Thu Trì thấy vẽ khá , nên vẽ thêm nhiều con cá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau/80.html.]
Chưa kịp vẽ xong, Thu Trì  thấy cửa ký túc xá  gõ mạnh.
Vì  tập trung, Thu Trì  tiếng gõ cửa  giật , tim đập nhanh,  bất an.
Anh  kịp mở cửa, cửa   đạp mạnh, cả cánh cửa rung lên, chiếc khóa cũ cũng lỏng lẻo.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Không ai đến tìm  giờ , trừ Phó Hướng Ngung.
   chìa khóa dự phòng,  cần gõ cửa. Dù  sợ, nhưng do dự một lúc, Thu Trì vẫn  mở cửa.
Tiếng mở khóa vang lên, cửa  kéo mạnh , đèn hành lang hỏng,  tối, Thu Trì cảm nhận  vẻ mặt kỳ lạ của Phó Hướng Ngung.
“Thu Trì?”
Anh theo bản năng lùi ,   Alpha nắm lấy.
…
Toàn bộ là bạo lực một chiều, ban đầu Thu Trì còn phối hợp, nhưng quá đau,   ôm chặt Alpha mất lý trí như , gần như cầu xin gọi tên .
 Phó Hướng Ngung  phản ứng gì.
Thu Trì giãy giụa, đánh  mặt , hoặc những chỗ khác,  Thu Trì cảm thấy cổ   bóp chặt, bản năng sinh tồn khiến   ngừng đánh  tay Alpha, nhưng Alpha dường như   đau.
Anh  hét lên, nhưng chỉ phát  tiếng “ư ư”.
Quá khó chịu.
Phó Hướng Ngung nhíu mày, sự giãy giụa và tiếng thở dốc của Beta   khó chịu,    dừng ,   yên tĩnh.
Trước khi ngạt thở, Thu Trì cảm thấy bàn tay bóp cổ  buông ,  kịp thở, Alpha  cầm thứ gì đó, “đùng” một tiếng đập  đầu .
Phó Hướng Ngung thấy  ngã xuống, thế giới trở nên yên tĩnh.
Hắn hài lòng  cạnh Thu Trì, ôm chặt ,  cảm xúc hôn lên vết m.á.u  thái dương .
Mùi cam nồng nàn.  vẫn  đủ,   nếm nhiều hơn.
…
Trời gần sáng.
Thu Trì mở mắt ,   đau đớn, đầy vết răng, thứ đó cứ liên tục xâm phạm cơ thể .
Phó Hướng Ngung đè lên gáy , Thu Trì cảm nhận   vẫn  tỉnh táo.
Kỳ động dục của Alpha thường kéo dài năm ngày,   Phó Hướng Ngung dường như  dùng thuốc ức chế, Thu Trì  dám tưởng tượng  bao giờ mới tỉnh .