Năm mới.
Tối hôm đó Thu Trì ăn bánh sủi cảo dưa chua thịt heo ở quán ăn, ăn  nhiều,    ca đêm.
Vì sắp Tết, lượng hàng hóa giảm,   thêm cũng ít, Thu Trì  một  bốn xe hàng, về đến nhà thấy  mệt.
Thu Trì mở cửa, bật đèn, lập tức cảnh giác – nhà cửa khác hẳn lúc   ngoài.
Mọi thứ đều  lục tung, ban đầu  tưởng là trộm, nhưng kiểm tra khóa cửa,  thấy dấu hiệu  cạy.
Hơn nữa an ninh trường học  , nhiều năm nay   vụ trộm nào, huống chi kẻ trộm còn  thể vượt qua hệ thống an ninh,  trường,  lấy  đồ đắt tiền hơn đồ trong ký túc xá của .
Anh  ở cửa  dám động,   thấy tiếng động, dường như từ tủ quần áo.
Thu Trì do dự một lúc, lấy con d.a.o trong bếp,  cẩn thận đến tủ quần áo.
Thật sự  tiếng động,   ảo giác.
Thu Trì nắm chặt con dao, nghĩ mấy ngày nay  bốc vác hàng, tay vẫn còn đau, nhưng cầm d.a.o thì vẫn .
Giây tiếp theo,  mở cửa tủ quần áo.
Thấy khuôn mặt quen thuộc đó, Thu Trì sững sờ.
Phó Hướng Ngung đang thu  trong tủ quần áo của , mặc đầy quần áo của , cả tủ quần áo đều   cho bừa bộn.
“….” Thấy , tim Thu Trì  hoảng loạn.
Alpha ngẩng đầu  , một lúc ,  chui  khỏi đống quần áo,  như con ch.ó ôm lấy chân .
Thu Trì sợ hãi, lùi , Alpha ngẩng đầu, mắt  đỏ, giọng buồn bã: “Quần áo của  giặt sạch quá,  còn mùi cam nào cả.”
Giọng điệu và hành động khác thường, Thu Trì hỏi: “Cậu…   bệnh ?”
Thu Trì quan sát , thấy gáy   máu,  thấm qua áo,  thấy vết thương ở gáy, dường như  vật gì đó sắc bén cứa .
“Sao thế,   ?” Thu Trì quỳ xuống  .
“Đau quá,” Phó Hướng Ngung , “Đau  phát điên.”
Mắt Thu Trì cũng đỏ,   kìm  sờ tóc .
“   ôm .”
“Trì ca.”
Nói xong,   Thu Trì với ánh mắt mong đợi,  tránh ánh mắt .
Thu Trì  hôn .
Một lúc ,  : “Không  chúng   chia tay  ? Nếu  ,  đưa  đến câu lạc bộ…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau/85.html.]
Phó Hướng Ngung  , nước mắt trực tiếp rơi xuống,  hề đọng .
“Anh  cần .”
Thu Trì: “    cần .”
“Cậu …” Anh dừng ,   cãi  với  đang “bệnh”.
Phó Hướng Ngung đến gần, nhưng Thu Trì  né tránh.
Anh hỏi Phó Hướng Ngung: “Sao   thế ?”
Anh   khó khăn mới chấp nhận, và đang cố gắng trở  cuộc sống của .
Phó Hướng Ngung vẫn   như .
“ nhớ  quá.” Phó Hướng Ngung , “Thật xin .”
…
Sắp sáng , Thu Trì  nỡ đuổi  ,  lấy hộp thuốc nhỏ xử lý vết thương ở gáy ,  lấy túi nilon lớn  gầm giường .
Đồ trong đó đều ,  chọn  kỹ, giá cũng đắt hơn đồ  thường dùng.
Vốn định vứt bỏ, nhưng Thu Trì   thùng rác do dự,  tiếc.
Anh lấy hai túi khóa kéo , đựng khăn tắm và bộ đồ ngủ Phó Hướng Ngung từng dùng.
Áo Alpha dính máu, Thu Trì đưa khăn tắm và đồ ngủ cho : “Đi tắm , tránh vết thương, đừng cọ  cổ.”
Anh  hai ,  mới miễn cưỡng  phòng tắm.
Thu Trì vẫn mặc đồ bẩn lúc bốc vác,  thể  lên giường, nên   đất cạnh tủ quần áo.
Anh lên mạng tìm hiểu, tình huống   thể là do động dục kéo dài   giải tỏa, hoặc dùng thuốc ức chế lâu ngày, dẫn đến chứng “thèm  tạm thời”, cả Alpha và Omega đều  thể , thường vài ngày là khỏi.
Có  sẽ  đổi tính tình, như trẻ con  quấn lấy  yêu.
     yêu của  , Thu Trì nghĩ.
Có lẽ vì họ   “chuyện ” nhiều , vì ở trường, nên Alpha chỉ tìm   , nên mới đến đây.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Tiếng vòi hoa sen chỉ vang  hai phút, Thu Trì  thấy  trong phòng tắm mở cửa , ướt sũng,  .
Thu Trì  dậy,  giận: “Làm gì thế, sàn nhà ướt hết .”
Phó Hướng Ngung  uất ức: “ sợ   mất.”
Thu Trì    , đành  dỗ  , lau sạch bọt   cho .