“Linh lực?” Minh Châu ngơ ngác, từ nhỏ nàng  là phàm nhân. Ngay cả võ công cũng  , đừng  đến pháp thuật linh lực. Dù cho  thể nàng    là phàm nhân, nhưng đối với nàng mà , nàng vẫn  khó ý thức  hiện tại cùng   khác biệt  .
“Linh lực?” Cơ Đàn Sinh thì thào,  bước tới và đưa sức mạnh của   trong cơ thể của Minh Châu. Chỉ trong chốc lát,   Độ Ách   dối.
Trong cơ thể Minh Châu thật sự sinh  linh cốt, thậm chí nàng còn tu luyện  một chút linh lực nông cạn.
Không,  đúng! Còn  một luồng khí khác tồn tại,  giống… Cách các luồng khí hợp nhất  khi các tu sĩ chính thống trong Độ Liên giới lập khế ước.
Trước  Minh Châu là một phàm nhân, nên  thể thực hiện đại lễ lập khế ước Độ Liên giới với . Cho nên  và nàng chỉ  lễ bái của phàm giới.
 bây giờ…
Mặt mày Cơ Đàn Sinh dữ tợn, vẻ mặt đen tối như ác quỷ,  nghiến răng nghiến lợi  Độ Ách: “Rốt cuộc ngươi   gì, vì  Minh Châu  cùng lập khế ước với ngươi?”
Khế ước ? Đó chẳng qua chỉ là phần thưởng cho y vì thúc đẩy Minh Châu sinh  linh cốt mà thôi.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Dù , trong cơ thể Minh Châu  chỉ  m.á.u  đầu quả tim mà còn cả linh hạch của y. Cả hai điều đó đều tương liên với khí tức của y, khi nàng  thể tu luyện,  thể sẽ theo bản năng chủ động tiếp nhận.
 Độ Ách cũng   giải thích cho Cơ Đàn Sinh .
Cho dù Cơ Đàn Sinh là trượng phu  danh nghĩa của Minh Châu, nhưng bàn về độ  mật, thì    thể so sánh với y?
“Ngươi   ? Bây giờ  sẽ g.i.ế.c ngươi.” Lúc  Độ Ách  thật sự chọc giận Cơ Đàn Sinh.
Giết y, g.i.ế.c y, chỉ cần g.i.ế.c y,  thể chặt đứt khế ước sinh mệnh của y với Minh Châu.
Đối với sát chiêu của Cơ Đàn Sinh, Độ Ách   tay, y chỉ  động phòng thủ. Thậm chí còn  đánh   Minh Châu: “Minh Châu,  và nàng  lập khế ước. Nếu  chết, nó sẽ   lợi gì cho nàng.  nếu  còn sống, nàng và   thể song tu và nàng  thể dễ dàng hấp thụ tu vi của   trong cơ thể nàng.”
Y  Minh Châu sẽ ngăn cản Cơ Đàn Sinh.
Quả nhiên,   như thế, Minh Châu kinh ngạc mở to hai mắt.
Khi kiếm của Cơ Đàn Sinh sắp đ.â.m  trong cơ thể Độ Ách, Minh Châu vội vàng kêu dừng tay.
Cơ Đàn Sinh    như   thấy, nhưng  biểu tình tức giận của Minh Châu,  theo bản năng   cho nàng vui vẻ.
Sau khi nhặt  mạng sống từ  kiếm của Cơ Đàn Sinh, Độ Ách chật vật quỳ rạp  mặt đất, cúi đầu nở nụ .
Minh Châu thong thả  tới  mắt Độ Ách, đôi giày thêu khéo léo tinh xảo đập  mắt Độ Ách.
Minh Châu cũng   gì, chỉ ngả ngớn dùng mũi giày nâng cằm Độ Ách lên, từ  cao  xuống y: “Lời ngươi    ý gì? Ta  thể hút tu vi của ngươi… Ý ngươi chính là,  cũng  thể giống như các ngươi, thành tiên và hô phong hoán vũ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau/chuong-124.html.]
Độ Ách   gì, y  dậy dựa theo lực của Minh Châu. Cũng  để ý Cơ Đàn Sinh phía  như hổ rình mồi, to gan tuỳ ý nắm lấy bàn chân nhỏ của nàng. Sau đó, hai tay y sờ lên mắt cá chân nàng.
Hắn  ngửa đầu  Minh Châu, mặt mày tuấn tú thánh khiết   vẻ u ám  thế: “Có đúng  ? Không  nàng thử  sẽ  ?”
“Thử cái gì? Song tu ?” Minh Châu nghiêng đầu, vẻ mặt ngây thơ thuần khiết.
“Đương nhiên.” Giọng  của Độ Ách  khàn.
“    nghĩ nhiều! Làm  bây giờ?” Minh Châu   xa. Bấy giờ, vẻ mặt nàng chẳng khác gì kẻ bề  đang giẫm lên khuôn mặt tuấn tú của Độ Ách, giọng  sắc bén như đao: “Điều  ghét nhất là những thứ rẻ mạt  dâng đến tận cửa, rẻ mà  ,   tin ngươi.”
Minh Châu  tới  mặt Cơ Đàn Sinh: “Đàn Sinh,   hiểu song tu là cái gì, nhưng chắc hẳn   thể  đúng !” Minh Châu vươn tay ôm cổ , dựa  trong lòng  dịu dàng .
Minh Châu lao  trong vòng tay của . Cho dù là vì điều gì, Cơ Đàn Sinh đều  thể thờ ơ .
Hai tay  run rẩy ôm vòng eo nhỏ nhắn của Minh Châu: “Đương nhiên, chỉ cần là thứ nàng ,   thể cho nàng tất cả.”
“Vậy…” Minh Châu ngẩng đầu,  với vẻ mặt quyến rũ và giọng  nhẹ nhàng: “Vậy chúng  cùng  tu luyện song tu, lấy tu vi của  cho . Còn của Độ Ách…”
Nàng chán ghét  thoáng qua Độ Ách: “Ta  ,  chỉ  của  thôi.”
“Được.” Giọng  Cơ Đàn Sinh  khàn.
Hắn ôm Minh Châu lên, mặc kệ Độ Ách bên cạnh, ôm nàng tính xoay  trở về phòng. Y nhíu mày, nhưng khi  ôm nàng về phòng, tầm mắt của nàng và y giao .
Khinh thường,  chán ghét, còn  đắc ý và kiêu ngạo. Cảm xúc trong mắt của Minh Châu  phức tạp và thẳng thắn.
Tức thì, trong lòng Độ Ách chợt cảm thấy may mắn.
Nàng đang  trả thù y.
Bởi vì trong   m.á.u của y. Nàng  ép  trở  hai mươi năm  chịu khổ nửa tháng. Y cho rằng  chuyện  kết thúc, nhưng đối với Minh Châu mà , hai mươi năm đó gần như chỉ mới là ngày hôm qua mà thôi. Với tính cách mang thù và lòng  hẹp hòi của nàng,    thể  quên là quên ?
Cho nên nàng   nhục và   thấy y đau khổ.
Không thể  , Minh Châu   . Trong lòng Độ Ách như  kim đâm,  chua  chát.
“ là vô dụng! Chẳng bằng ngươi giao  thể cho .” Độ Ách áo đen châm chọc khiêu khích.
“Ngươi câm miệng.” Độ Ách cúi đầu quát  .
“Sao   câm miệng? Ngươi  chỉ vô dụng mà còn là một kẻ yếu đuối! Không dám đối mặt với tình hình hiện tại, chỉ dám núp ở chỗ  một  khó chịu. Nếu ngươi còn là nam nhân, lập tức xông  cướp Minh Châu  đây! Tuy rằng, Cơ Đàn Sinh  thể thông qua song tu với nàng  mà tăng sức mạnh, nhưng    thể hữu ích với nàng ? Đối với Minh Châu mà , chúng  mới là cái lò  nhất.”