Độ Ách: “...”
A di đà phật! Độ Ách  hề tranh chấp cùng với Độ Ách áo đen, y  nhắm mắt bắt đầu niệm kinh.
Có lẽ, y là một kẻ hèn nhát, nhưng y cũng  rằng hiện tại Minh Châu   gặp . Nàng  trừng phạt y. Cho nên biện pháp  nhất chính là chờ cơn giận trong lòng nàng qua . Vả , nàng vẫn sẽ tới tìm y, dù  hiện tại khí tức của bọn họ  gắn kết với . Giống như Độ Ách áo đen , y mới là cái lò  nhất của nàng.
Trong phòng.
Minh Châu nương theo lực của Cơ Đàn Sinh, kéo  ngã xuống giường.
Hắn  kịp hành động, nàng  xoay   lên   .
“Minh Châu.” Hai tay của Cơ Đàn Sinh ôm vòng eo nhỏ của Minh Châu, khó hiểu  nàng.
“Trước tiên  đừng nhúc nhích.” Bàn tay nhỏ bé của Minh Châu đè lên n.g.ự.c    lệnh cho .
“Sao ?”
“Chàng trả lời  mấy vấn đề  .” Minh Châu dùng bàn tay nhỏ bé chọc nhẹ  n.g.ự.c Cơ Đàn Sinh.
Cơ Đàn Sinh nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang  loạn của Minh Châu: “Nàng hỏi .”
“Lập khế ước là gì thế?” Minh Châu nghiêng đầu, vẻ mặt ngây thơ, ánh mắt tập trung.
Lập khế ước?
Ánh mắt Cơ Đàn Sinh  tối, nghĩ đến việc Độ Ách  với Minh Châu, lừa nàng lập khế ước với y.
“Lập khế ước là ám chỉ tu sĩ ở Độ Liên giới thông qua khí tức hoà quyện để lập lời thề với Thiên Đạo, sẽ ở bên  mãi mãi và  bao giờ phản bội . Nó  ý nghĩa tương tự với việc bái đường thành  ở phàm giới.”
Minh Châu nhíu mày, khuôn mặt tỏ vẻ chán ghét: “Ý của  là Độ Ách  thành  với  mà chính bản   cũng  ?”
“Không .” Cơ Đàn Sinh vội vàng phủ nhận.
“ đó là chính miệng  .” Minh Châu bĩu môi.
“Đó chỉ là  đơn phương mà thôi. Hắn thông qua khí tức hoà quyện để lập lời thề khế ước với nàng.  nếu nàng  đáp , cho dù trong cơ thể của nàng   khí tức của  thì nàng cũng  cần  ràng buộc theo lời thề của Thiên Đạo.”
Minh Châu chợt hiểu : “Ta hiểu . Nói cách khác,   thể dựa  cái  để điều khiển , nhưng  cần  trả giá bằng tình cảm cho ? Có  ý  ?” Minh Châu mong chờ  Cơ Đàn Sinh.
Nàng  thích khế ước vì chán ghét những hạn chế đối với , nhưng nếu nàng  cần tuân theo nhưng đối phương   tuân theo. Vậy thì  nàng  chán ghét chứ?
“ .” Cơ Đàn Sinh nghiến răng nghiến lợi.
Hắn  nếu hai bên cùng lập khế ước thì đương nhiên Minh Châu sẽ  vui.  nếu   cho nàng , nàng sẽ   chịu ràng buộc mà chỉ  một  Độ Ách trả giá, tất nhiên nàng sẽ   hứng thú với y.
“Chàng đang  vui ?” Minh Châu  sấp xuống áp   Cơ Đàn Sinh, tựa đầu nhỏ lên n.g.ự.c .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau/chuong-125.html.]
Nhịp tim của Cơ Đàn Sinh  vững vàng  mạnh mẽ, Minh Châu  thích .
“Chàng đừng buồn,  mới là trượng phu chính thức  bái đường thành  của . Độ Ách và những  khác, mặc kệ bọn họ  gì thì cũng chỉ là đồ chơi thôi, cần gì  so đo quá nhiều với bọn họ chứ?”
Cơ Đàn Sinh đặt hai tay lên lưng Minh Châu, chậm rãi nhắm mắt , khẽ ừ một tiếng.
“Còn nữa.” Minh Châu  . “Những lời Độ Ách  đều là thật ? Ta  thể thông qua song tu hấp thụ sức mạnh của ?”
“.” Khí tức hoà quyện, Độ Ách chính là lò luyện  nhất đối với Minh Châu.
“Vậy  thì ? Ta song tu với  thì cũng  thể đạt  sức mạnh ?” Minh Châu   dậy, bình tĩnh  Cơ Đàn Sinh.
“Có thể.” Cơ Đàn Sinh buồn bực trong lòng.
 chắc chắn  bằng Độ Ách…
“Ta  .” Minh Châu  khẽ, nàng hiểu ý   tiếp tục hỏi.
Không  cứ thử  mới  cái nào  hơn . Đâu cần bây giờ chất vấn đến cùng để khiến    vui chứ?
“Đàn Sinh.” Bàn tay nhỏ bé của Minh Châu chạm  sườn mặt Cơ Đàn Sinh, trong giọng  mang theo cám dỗ vô tận: “Chúng  song tu !”
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Nhìn thấy Minh Châu như , Cơ Đàn Sinh  tự chủ  nuốt một ngụm nước miếng.
Hắn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé đang  loạn  mặt  của nàng, ánh mắt  tối,   gì nữa, chỉ kéo nàng xuống.
Cùng lúc đó, màn chung quanh giường chậm rãi buông xuống, che giấu cảnh xuân trong phòng.
Ba ngày .
Ánh sáng trong phòng mờ mịt, mặt trời đang lặn bên ngoài chỉ còn  một tia chiều tà cuối cùng. Minh Châu kiên quyết đẩy Cơ Đàn Sinh , chân trần bước xuống giường.
Trước tấm gương pha lê khổng lồ trong phòng, Minh Châu bình tĩnh  bản  trong gương.
Quyến rũ, mịn màng, còn  một tia tiên khí thanh tao mà    .
Đó là kết quả của việc bây giờ nàng vẫn  thể điều khiển  sức mạnh của cơ thể, dẫn đến việc linh khí  thoát  ngoài.
“Hoá  đây chính là cảm giác   sức mạnh ?” Minh Châu lẩm bẩm, tay trái nhẹ nhàng nắm chặt   chậm rãi mở . Phía  lòng bàn tay của nàng nở  một bông hoa sương sáu cánh, đó là hiện  cho sức mạnh của nàng.
Nàng  chỉ cần nàng , nàng  thể dùng sức mạnh  để đóng băng  bộ nhà họ Cơ trong giây lát.
Đó là một cảm giác  thể điều khiển trời đất, Minh Châu  say mê và chìm đắm trong cảm giác  thể    thứ mãi mãi.
“Hiện tại sức mạnh của nàng còn quá phù phiếm, nếu  căn nhắc  cho   thì  nhất vẫn nên bế quan một thời gian, chờ đến khi thích nghi  nâng cao.” Giọng  của Cơ Đàn Sinh vang lên từ phía  Minh Châu.
“Ta  .” Minh Châu  kiên nhẫn .
Nâng cao? Làm thế nào để nâng cao? Chẳng lẽ   nàng mỗi ngày   luyện công bất kể nóng lạnh giống  . Và cách một thời gian   ăn  uống bế quan mấy tháng?